Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1008: Đành phải hèn mọn phát dục, trộm một đợt tháp

Đối với Trần Trường An mà nói.
Trần Trường An đương nhiên cầu mà không được.
Dù sao.
Sát thủ Thần Cảnh cuồn cuộn không ngừng đến vì treo thưởng.
Trần Trường An cũng càng dễ dàng thu hoạch được giá trị thần linh.
Nếu vận khí tốt.
Còn có thể đạt được đủ thần hi từ trên người bọn họ.
Cũng có thể tuôn ra thứ tốt sau khi giết bọn họ.
Sau đó, đương nhiên càng có thể đẩy nhanh tiến độ lĩnh vực vô địch của Trần Trường An mở rộng!
"Rất tốt, hy vọng người tới càng nhiều càng tốt.
Trần Trường An tự nói.
Sau đó.
Trần Trường An nằm trên giường của Ngưng Băng Tiên, bắt đầu xem xét thu hoạch sau lần giết những cao thủ Thần Cảnh đó.
Ngoài những [Truyền thừa thần chỉ tuôn ra đó, còn có bảo rương thần linh .
Hiện tại, thứ Trần Trường An để ý nhiều nhất, đó là giá trị thần linh.
Dù sao, có đủ giá trị thần linh.
Thì Trần Trường An có thể đủ khuếch trương lĩnh vực vô địch thêm một bước!
Lần này.
Giết cao thủ Thần Cảnh.
Trần Trường An thu hoạch ước chừng trên dưới 738 vạn giá trị thần linh.
Mà bảo rương thần linh, cũng có mười hai cái.
Trần Trường An tùy ý mở bảo rương thần linh ra, bên trong mở ra bùa chú, hoặc pháp bảo, hoặc là một ít thẻ công năng.
Đột nhiên.
Ánh mắt Trần Trường An sáng lên.
Một tấm thẻ mở ra từ trong bảo rương thần linh khiến cho Trần Trường An chú ý.
Là một tấm thẻ công năng, tên là Thẻ lực lượng thần thoại), có thể cho Trần Trường An khôi phục lực lượng cường đại thông qua triệu hoán nhân vật thần thoại.
Nhưng mà trên phương diện khôi phục lực lượng, cũng không thể bảo đảm hoàn toàn khôi phục trăm phần trăm lực lượng của nhân vật thần thoại.
Tất cả đều phải dựa vào vận may.
Vận may tốt.
Có thể khiến nhân vật thần thoại mà Trần Trường An triệu hoán hồi sinh toàn bộ lực lượng mạnh nhất.
Nếu vận may không tốt.
Có lẽ sẽ hồi sinh một bộ phận lực lượng cực nhỏ.
“Xem Trư Bát Giới, vận may tốt, hay là vận may không tốt.
Trong khoảng thời gian này Trần Trường An đều không nhìn thấy Trư Bát Giới.
Cũng không biết rốt cuộc đang làm gì.
Trần Trường An vừa động ý niệm.
Tìm kiếm trong lĩnh vực vô địch.
Rất nhanh.
Trần Trường An đã phát hiện Trư Bát Giới ở trong thành Huyền Vũ mà chi đội Huyền Vũ của Đại đội Quản thành Cửu Châu tọa trấn.
Trư Bát Giới lúc này đang ôm Cổ U U ngủ say.
Nhìn thấy cảnh này.
Sắc mặt Trần Trường An lập tức lạnh hơn vài phần, hắn cười ha hả.
"Ngày tháng này trôi qua cũng thật thoải mái, trong lòng ngực còn ôm một người"
Mà Trần Trường An, vốn dĩ đêm nay cũng có thể ôm một người.
Nhưng mà.
Cuối cùng chỉ còn dư lại một mình hắn.
“Trư Bát Giới"
Trần Trường An trực tiếp đánh thức Trư Bát Giới đang ngủ say.
Trư Bát Giới ôm Cổ U U, nghe thấy giống như có người đang gọi hắn ta.
Lẩm bẩm, ai thế?
Sau đó xoay người, ôm chặt Cổ U U vào trong lòng ngực, tay kia, lại không biết đặt ở nơi nào.
Trần Trường An không tiếp tục gọi hắn ta.
Trực tiếp động ý niệm, Trư Bát Giới đang ôm Cổ U U ngủ say trực tiếp bị truyền tống đến tẩm cung.
"Bang" một tiếng.
Trư Bát Giới đập trên mặt đất.
Lúc này, Trư Bát Giới ngã đến tỉnh.
Hắn ta ngơ ngác nhìn bốn phía.
Sau đó nhìn thấy Trần Trường An đứng phía trước.
Trư Bát Giới hơi ngây ngốc.
“Lão đại, sao vậy?"
“Hơn nửa đêm không ngủ được, lão đại có chuyện gì sao?"
Trần Trường An cười ha hả.
“Lão heo à, không ngờ động tác của ngươi cũng rất nhanh, ngươi còn chưa thành hôn với Cổ U U, mà đã ngủ chung, ca ca của Cổ U U, Cổ Uyên có biết chuyện này không?"
Trần Trường An nói, dọa Trư Bát Giới nhảy dựng.
Hắn ta vội vàng nhìn đông nhìn tây, dường như sợ ca ca của Cổ U U, Cổ Uyên ở ngay chỗ này, có vẻ có tật giật may nhìn quanh bốn phía, tẩm cung trống trải, chỉ có hắn ta và Trần Trường An.
mình.
Còn Trư Bát Giới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trần Trường An nhìn dáng vẻ của hắn ta.
Là biết Trư Bát Giới và Cổ U U chắc là lén lút sau lưng vị huynh trưởng Cổ Uyên này.
“Đã làm tới bước kia hay chưa?” Trần Trường An hỏi.
Trư Bát Giới cười hì hì, gãi gãi đầu.
Cũng đã ngủ chung rồi, lão đại, ngươi cảm thấy sao.
Sắc mặt Trần Trường An lập tức đen lại.
Nhìn dáng vẻ của hắn ta, Trần Trường An đã biết.
Mẹ nó, ta còn không bằng một con heo.
“Khi nào?"
Trư Bát Giới do dự.
“Như vậy không hay lắm nhỉ, lão đại"
Trần Trường An liếc mắt nhìn hắn ta.
“Nói"
“Ngay... ngay đêm nay, hôm nay tiên vực Cửu Châu đã xảy ra chuyện lớn, có phải có người ra tay với tiên vực Cửu Châu đúng không lão đại? Cũng may sau đó đã bình ổn, bởi vì chuyện này, ca ca U U rời khỏi thành Huyền Vũ, tới biển sao phụ cận tuần tra, ta nắm chắc được cơ hội lần này"
"Ha ha.."
Trần Trường An cười.
Nhưng không biết vì sao, Trư Bát Giới cảm thấy nụ cười của Trần Trường An thật lạnh.
Đều là cùng một ngày.
Không ngờ hắn thất bại.
1025 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận