Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1327 - Hách Thiên Hùng chết, A Miêu ra tay!



Chương 1327 - Hách Thiên Hùng chết, A Miêu ra tay!




Trở nên cường đại hơn.
Tư Đồ Lục Tuyết liếm môi đỏ gợi cảm của mình.
Có vẻ rất vui với việc thực lực của mình mạnh lên.
Nàng ta không khách khí thẳng tay vứt bỏ thây khô trên người mình, rất là ghét bỏ.
Hạch Thiên Hùng đã trở thành thây khô này, không còn bất cứ giá trị lợi dụng gì nữa.
A Miêu nhìn cảnh tượng này, nàng ấy nói với Trần Trường An.
“Công tử, xem ra trận chiến này đã kết thúc rồi.”
Trần Trường An gật đầu.
“Không sai, trận chiến này quả thật đã kết thúc, thật đúng là xuất sắc, không ngơg bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau, vốn cho rằng người thắng lợi sẽ là Hách Thiên Hùng, không ngờ cuối cùng lại xuất hiện một Tư Đồ Lục Tuyết, đúng là thú vị.”
A Miêu đỏ mặt, đặc biệt là cảnh tượng vừa chứng kiến, khiến nàng ấy cũng không biết nên nói cái gì.
Tư Đồ Lục Tuyết này đúng là không biết xấu hổ, cũng không biết tu luyện tà công gì, dựa vào làm chuyện như vậy để làm mình mạnh lên.
Sau đó, Trần Trường An và A Miêu cũng không trốn tránh, thu lại băng ghế ăn dưa, khí tức đột nhiên xuất hiện trong vùng sao trời này.
Cũng ngay lúc này, Tư Đồ Lục Tuyết vốn đang vui vẻ vì diệt trừ được họa lớn trong lòng bỗng nhiên cảm nhận được hai luồng hơi thở, khiến nàng ta khiếp sợ.
Bỗng nhiên lao tới nơi xuất hiện khí tức của Trần Trường An và A Miêu.
Gặp được Trần Trường An và A Miêu!
Trong nháy mắt, sắc mặt Tư Đồ Lục Tuyết trở nên khó coi lên, ánh mắt nàng ta có chút trầm trọng, lạnh băng, lành lạnh, nhìn chăm chú vào đối phương.
“Các ngươi là ai? Xuất hiện ở nơi này từ khi nào?”
Tư Đồ Lục Tuyết chất vấn.
Trần Trường An cười nhạt: “Vị đạo hữu này đúng là đã cho chúng ta thấy được một hồi trò hay.”
“Cho nên các ngươi muốn làm gì?”
Trên mặt Tư Đồ Lục Tuyết lại không còn chút tươi cười, nàng ta không ngờ ngoại trừ mình, vẫn còn những người khác cũng trốn ở chỗ này.
Hơn nữa từ tình huống hiện giờ xem ra, dù là Trần Trường An hay A Miêu, bọn họ lại che giấu được sâu như vậy, cho dù là Tư Đồ Lục Tuyết cũng không chút chú ý tới.
Hoàn toàn ngoài dự đoán của Tư Đồ Lục Tuyết.
Mà đối mặt với tình huống như vậy, Tư Đồ Lục Tuyết hoàn toàn không biết Trần Trường An và A Miêu xuất hiện rốt cuộc muốn làm gì?
“Các ngươi là ai?”
Tư Đồ Lục Tuyết trầm giọng lên tiếng chất vấn lần nữa.
Nhưng Trần Trường An vẫn cười nhạt, nói với Tư Đồ Lục Tuyết.
“Chúng ta là ai, chuyện này rất quan trọng sao? Ngươi chỉ cần biết là, chúng ta chỉ là một người qua đường, chỉ là quần chúng ăn dưa đi ngang qua mà thôi.”
A Miêu gật đầu, ở bên cạnh hắn phụ họa.
"Phải phải, chúng ta chỉ là người qua đường, là quần chúng ăn dưa.”
Tư Đồ Lục Tuyết hừ lạnh: “Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng chuyện ma quỷ của các ngươi à?”
Tư Đồ Lục Tuyết vốn cho rằng mình là con chim sẻ, nhưng hiện tại xem ra, Trần Trường An và A Miêu này mới là một con chim sẻ!
Lúc này, trên người Tư Đồ Lục Tuyết lập tức xuất hiện sát ý lạnh băng.
Nàng ta liếc mắt nhìn Trần Trường An và A Miêu một cái, đặc biệt là không cảm nhận được khí tức lực lượng cường đại nào trên người Trần Trường An.
Sau đó nàng ta chuyển tầm mắt qua người A Miêu.
Khí tức của A Miêu rất cường đại, cũng không thu liễm gì, là tu vi Thánh Thần sơ kỳ!
Khi thấy khí tức của A Miêu, khiến cho Tư Đồ Lục Tuyết thở phào một hơi, đối phương chỉ có tu vi Thánh Thần sơ kỳ, vậy thì tất cả đều rất dễ làm.
Chỉ lo tu vi của người đối diện quá mạnh, khiến Tư Đồ Lục Tuyết không có cách gì!
Ngay trong nháy mắt này.
Tư Đồ Lục Tuyết đột nhiên ra tay với A Miêu, nàng ta giơ tay nhất chiêu, xiềng xích màu vàng kia đột nhiên biến thành một con ác long kim sắc dữ tợn, bay múa rít gào.
Lao về phía A Miêu.
A Miêu hừ lạnh một tiếng, không ngờ đối phương lại không biết tốt xấu như thế.
Bọn họ vừa mới xuất hiện, Tư Đồ Lục Tuyết này đã muốn ra tay giết bọn họ.
Cho nên, A Miêu cũng không chút khách khí, nàng ấy lấy ra Liệt Thiên thần đao.
A Miêu cầm Liệt Thiên thần đao, bay thẳng chém tới ác long kim sắc trước mặt!
Khi A Miêu vung Liệt Thiên thần đao trong tay va chạm với ác long kim sắc do Tư Đồ Lục Tuyết biến thành từ xiềng xích màu vàng.
Lại phát ra tiếng vang thật lớn.
Đừng xem thường A Miêu chỉ có tu vi Thánh Thần sơ kỳ, nhưng thực lực của nàng ấy lại không yếu hơn Tư Đồ Lục Tuyết chút nào!
Cho nên, trong lần đầu hai người giao đấy, gần như là ngang nhau.
Không ai chiếm thế thượng phong, đồng thời cũng không có ai rơi xuống thế hạ phong.
Hai người chiến đấu, lần đầu hoà nhau, nhưng kế tiếp, hai bên lại triển khai ẩu đả liều chết!
Tư Đồ Lục Tuyết không hổ là một nữ nhân tàn nhẫn độc ác, mỗi chiêu của nàng ta đều trí mạng, mỗi một lần ra tay, những chiêu thức đó đều muốn lấy mạng A Miêu.
Muốn giết chết A Miêu!
Nhưng mỗi một lần, A Miêu gặp được nguy cơ đều tự mình dễ dàng hóa giải.



Bạn cần đăng nhập để bình luận