Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 468: Hắn ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Biển sao tử vong, Cổ Uyên liều mạng chạy được chín vạn dặm, trên đường gần như không dừng lại chút nào.
Mãi cho đến khi hao hết pháp lực trong cơ thể.
Tốc độ của hắn ta mới chậm lại, thở hồng hộc.
Sau khi ăn một đan dược hồi phục, sắc mặt tái nhợt của Cổ Uyên mới khôi phục chút huyết sắc, nghĩ tới (Tuyệt mệnh phù) mà Trần Trường An để lại trong thân thể hắn ta.
Biểu tình của Cổ Uyên phức tạp, trong lòng vô cùng trầm trọng.
Tuy rằng đã chạy khỏi tiên vực Cửu Châu. Nhưng tính mạng hắn ta vẫn ở trong tay Trần Trường An.
Trần Trường An này, thật đúng là sâu không lường được, khủng bố như vậy!
Sau đó, Cổ Uyên thở dài một hơi.
Bất đắc dĩ tự nói.
“Hai con đường mà Trần Trường An đưa ra này, không biết vực chủ U Minh sẽ lựa chọn như thế nào?"
Trong mắt Cổ Uyên.
Vực chủ U Minh kiêu ngạo bất phàm, sao có thể cam tâm giao ra căn nguyên tiên vực, thần phục Trần Trường An.
Như vậy, để tiên vực U Minh làm địch với tiên vực Cửu Châu, với Trần Trường An?
Nếu thật sự như thế.
Hắn ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tiên vực U Minh rất có thể sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!
“Tuy vực chủ U Minh rất mạnh... nhưng ta cũng không cho rằng hắn là đối thủ của Trần Trường An... haizzz.."
Cổ Uyên lắc đầu.
Hắn ta bất lực.
Mình chỉ còn một tháng để sống, chỉ có thể xem trong thời gian một tháng này có thể khuyên bảo được vực chủ U Minh không.
Để tinee vực U Minh có thể tránh được đại nạn này!
“Chỉ mong U U không giết heo yêu kia.
Cổ Uyên không hề nghĩ nhiều, mang theo tâm trạng trầm trọng phức tạp tiếp tục lên đường, đi vềphía tiên vực U Minh. Phi Tiên Sơn.
Sau khi Cổ Uyên rời đi.
Trần Trường An đứng khoanh tay trên đỉnh núi, nhìn ra phương xa.
“Bạch Nguyệt, hai con đường này, ngươi cho rằng tiên vực U Minh sẽ lựa chọn như thế nào?"
“Sư phụ, căn nguyên tiên vực là nơi căn bản của một tiên vực, tiên vực hợp nhất, thuộc sở hữu Cửu Châu, chỉ sợ vực chủ tiên vực U Minh sẽ không nghe theo lời Cổ Uyên nói, dễ dàng thần phục. Trần Trường An cười nhạt mở miệng.
“Nếu không muốn thần phục, vậy vi sư sẽ diệt tiên vực U Minh"
Lời nói bình tĩnh, lại vô cùng khí phách, khiến linh hồn kinh sợ, làm người si mê, kính sợ.
“Tiên vực U Minh là tiên vực tam phẩm, chỉ cần sư phụ ra tay, diệt tiên vực U Minh là chuyện dễ như trở bàn tay.
Sau đó, Bạch Nguyệt lại nói.
“Sư phụ, ta chuẩn bị đi tới tiên vực U Minh một chuyến trước.
“Đi làm gì?"
“Tiên vực U Minh có lẽ có đại trận vượt vực, nếu có, ta chuẩn bị thông qua đại trận vượt vực đi tới tiên vực Huyền Vũ một chuyến, đến lúc đó kêu gia tộc phái người tới tiên vực Cửu Châu tu sửa một Truyền Tống Trận vượt vực.
“Nói như vậy, sau này tiên vực Cửu Châu làm chuyện khác cũng sẽ tiện hơn rất nhiều.
“Được."
Trần Trường An cũng nhớ tiên thạch cực phẩm của Giang gia.
Trầm ngâm một chút, Trần Trường An lại nói.
“Sau khi ngươi trở về, nhớ tìm hiểu tình huống của Vô Danh và Bảo Nhi hiện tại, cũng không biết Bảo Nhi rốt cuộc có đạt được truyền thừa kiếm tiên hay không?"
“Dạ, sư phụ"
Trần Trường An giao cho Bạch Nguyệt một viên tiên đan.
Đây đúng là tiên đan ngưng tụ lực lượng tinh hoa của ba gã Tiên Hoàng kia thông qua (Vạn vật sinh linh).
“Cầm lấy tiên đan này đi, hẳn cũng đủ cho ngươi tu luyện thêm một thời gian.
“Cảm ơn sư phụ"
“Đi đi, trên đường cẩn thận.
Bạch Nguyệt đi rồi.
Phi Tiên Sơn chỉ còn lại Trần Trường An, Cái Đuôi Nhỏ và Mạc Vấn Thiên.
Ba viên tiên đan, cho Bạch Nguyệt một viên, rồi sau đó, lại cho Mạc Vấn Thiên một viên. Hắn ta đã cách thành tiên không xa.
Sau khi thành tiên, mượn dùng tiên đan này tu luyện, có thể khiến hắn ta làm ít công to. Còn một viên tiên đan cuối cùng này.
Trần Trường An không đưa cho Cái Đuôi Nhỏ tu luyện.
Dù sao với thân thể nhỏ của Cái Đuôi Nhỏ, căn bản không chịu nổi lực lượng của tiên đan này.
Đây chính là lực lượng tinh hoa của Tiên Hoàng, cho dù chỉ một chút.
Chỉ sợ cũng sẽ làm thân thể của Cái Đuôi Nhỏ khó có thể thừa nhận, mai một, chịu thống khổ.
Tuy mình nắm giữ công năng Chấp chưởng sinh tử), có thể làm Cái Đuôi Nhỏ sống lại. Nhưng hắn đau lòng Cái Đuôi Nhỏ, dù sao Cái Đuôi Nhỏ cũng do một tay hắn nuôi lớn.
Hắn không hy vọng Cái Đuôi Nhỏ phải chịu chút thống khổ nào.
Chỉ là trước mắt, Trần Trường An còn chưa tìm ra thể chất cường đại thích hợp với Cái Đuôi Nhỏ. Đừng nhìn Trần Trường An trải qua ngày ngày cá mặn, dường như không để bụng cái gì cả.
Nhưng cũng đã sớm chú ý đến tiềm lực của Cái Đuôi Nhỏ đạt tới mức cao nhất, dù sao nàng ấy cũng chỉ là một gốc cây cỏ bình thường hóa hình mà thôi.
Căn bản không thể so sánh với Bảo Nhi, Mạc Vấn Thiên và Bạch Nguyệt.
Tiềm lực hạn mức cao nhất.
Mặc cho Cái Đuôi Nhỏ nỗ lực tu luyện cỡ nào cũng không có tác dụng.
Có lẽ Hóa Thần, hoặc là Luyện Hư, chính là cực hạn của nàng ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận