Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 432: Đây là tiên lực

Lúc này, băng nguyên trên không, cảnh tượng đồ sộ, vạn kiếm sinh ra, sắc bén đáng sợ, kiếm chỉ Linh Bảo Nhi!
Dường như muốn giết chết nàng ấy tại đây!
Mà đây, là kiếm kiếp thành tiên!
Là thứ mà hôm nay Linh Bảo Nhi phải vượt qua để thành tiên.
Cũng có nghĩa là.
Tiên thống đại đạo mà Linh Bảo Nhi đạt được có liên quan đến kiếm đạo.
Dù sao, nàng ấy cũng là người mang thể chất vô thượng [Kiếm thể hỗn độn)Vù vù vù!!!
Mưa kiếm đầy trời, biến băng nguyên cuồn cuộn này thành biển kiếm.
Kiếp nạn thành tiên này, đối với thực lực của Linh Bảo Nhi hiện tại mà nói, đối phó cũng không khó.
Huống hồ.
Nàng ấy còn có chín bức tượng La Hán bảo vệ.
Kiếp nạn thành tiên này, càng đừng mơ có thể tổn thương một sợi lông của nàng ấy.
Không có gì ngoài ý muốn.
Nàng ấy thành công đột phá, bước vào bí cảnh Nhân tiên!
Đã là Tiên Binh nhất giai.
Cảm nhận được lực lượng xưa nay chưa từng có trong cơ thể, mắt Linh Bảo Nhi sáng như sao.
“Đây là tiên lực, không biết mạnh hơn trước kia bao nhiêu lần, không ngờ ta đột phá tiên nhân dễ dàng như vậy, nếu sư phụ đại nhân biết nhất định sẽ rất vui"
Linh Bảo Nhi rất muốn chia sẻ tâm trạng của nàng ấy lúc này với sư phụ đại nhân, cũng rất muốn được sư phụ đại nhân xoa đầu, mỉm cười khích lệ nàng ấy.
Ngay khi vẻ mặt Linh Bảo Nhi hưng phấn, vui sướng.
Đột nhiên.
Oanh Đó là tiếng vang thật lớn!
Chỉ thấy nơi xa, sông băng vạn trượng nứt ra, xuất hiện một vết rách thật lớn, một tòa mộ cổ hình kiếm lộ ra!
Càng có kiếm ý hỗn độn vô tận kích động thiên địa.
“Là truyền thừa kiếm tiên!"
Đôi mắt Linh Bảo Nhi bừng sáng.
Đúng là đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Không ngờ mình vừa đột phá tiên nhân, đã tìm được truyền thừa kiếm tiên!
Nàng ấy không chút do dự, mang theo chín pho tượng La Hán, đi về phía mộ cổ hình kiếm.
Nhưng ngay khi đến gần mộ cổ hình kiếm kia.
Xích xích xích!
Giữa mộ cổ bất thình lình có chín tia kiếm mang bắn ra.
Chín bức tượng La Hán kia thậm chí không kịp phòng thủ, cứ như vậy đầu mình hai nơi, trực tiếp bị kiếm quang giết chết.
Linh Bảo Nhi khiếp sợ.
Thình lình xảy ra biến cố, làm nàng ấy bất ngờ.
Phải biết những bức tượng La Hán này, thực lực mạnh mẽ, đã là thực lực bí cảnh Thiên Tiên.
Vậy mà cứ thế dễ dàng chết dưới kiếm quang kia.
Chuyện này khiến Linh Bảo Nhi không tưởng tượng nổi.
Trong lòng Linh Bảo Nhi cảnh giác!
Nhìn mộ cổ hình kiếm kia, chỉ cảm thấy nơi đây vô cùng hung hiểm!
Không thể ở lâu!
Không hề nghĩ ngợi, Linh Bảo Nhi chuẩn bị lui lại!
Rống Đột nhiên, một tiếng rít gào truyền ra từ trong ngôi mộ cổ hình kiếm kia. Ngay sau đó, từ giữa mộ cổ hình kiếm kia, có một bóng dáng thật lớn đi ra.
Cao tới trăm trượng, nhìn như một tòa núi lớn, nguy nga bao la hùng vĩ.
Đây là vượn thủ lĩnh, toàn thân đều là lông tóc tuyết trắng, mỗi một sợi đều dài đến mấy trượng, nhìn qua rậm rạp, như trường thương bao trùm bên ngoài thân thể.
Hai tròng mắt vượn người đỏ tươi, nhìn về phía Linh Bảo Nhi, gầm nhẹ một tiếng, lộ ra miệng đầy răng nanh.
Hắn duỗi tay ra.
Bàn tay to lớn kia che kín thiên địa, vạn vật không ánh sáng.
Cho dù là Linh Bảo Nhi đột phá tiên nhân, người mang [Kiếm thể hỗn độn..
Khi đối mặt với vượn người to lớn này, cũng không thể ngăn cản được.
Nàng ấy cắn chặt răng, xoay người bỏ chạy.
Nhưng làm người cảm thấy đáng sợ, không rét mà run chính là.
Linh Bảo Nhi căn bản không thể trốn thoát khỏi bàn tay vượn người to lớn kia.
Trực tiếp bị chộp vào trong lòng bàn tay, sau đó bàn tay nắm lại.
Linh Bảo Nhi lập tức ở giữa một vùng đen nhánh.
Không nhìn thấy gì, cũng không nghe thấy gì.
Linh Bảo Nhi nhíu chặt mày, sắc mặt tái nhợt, nàng ấy không cam lòng.
Cầm kiếm Hỗn Độn trong tay, thi triển [Độc Cô cửu kiếm] Trần Trường An truyền thụ cho nàng ấy, không ngừng công kích.
Nhưng vẫn vô dụng.
Thậm chí không thể tổn thương được da lông của vượn người khổng lồ kia.
Lực phòng ngự của vượn người khổng lồ kia thật sự rất đáng sợ.
Nàng ấy không ngờ trong truyền thừa kiếm tiên lại còn có một đồ vật khủng bố như vậy tồn tại!
Giữa hắc ám.
Linh Bảo Nhi vẫn chưa từ bỏ, vẫn luôn công kích.
Một lần lại một lần, hàng ngàn hàng vạn cách.
Cũng không biết rốt cuộc đã trôi qua bao lâu.
Khi bóng tối tan đi, ánh sáng xuất hiện, Sắc mặt nàng ấy tái nhợt, thở hồng hộc, ánh sáng của thần kiếm Hỗn Độn trong tay ảm đạm, dường như có thể tan nát bất cứ lúc nào.
Không ngừng ra tay, thật sự tiêu hao quá nhiều lực lượng của nàng ấy.
Nàng ấy hiện tại, thân ở trong lòng bàn tay của vượn người.
Vượn người thật lớn này, thật sự rất mạnh, là thứ Linh Bảo Nhi không thể ngăn cản.
Cho dù nàng ấy công kích hàng ngàn hàng vạn chiêu, cũng không để lại một vết kiếm gì trong lòng bàn tay kia.
Làm trong lòng Linh Bảo Nhi xuất hiện cảm giác vô lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận