Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 22: Lập một mục tiêu nhỏ cho mình

Cảm giác được sự thay đổi của thân thể, khiến Linh Bảo Nhi cực kỳ vui vẻ.
“Sư phụ, con cảm thấy thân thể của con rất nhẹ.”
Trần Trường An hơi mỉm cười.
Tuy rằng không biết tư chất của Linh Bảo Nhi đã tăng lên mấy cấp sau khi dùng “Vạn vật sinh linh”.
Nhưng hẳn là cũng không tệ lắm.
“Tu luyện thử xem cảm giác như thế nào?”
“Dạ.”
Linh Bảo Nhi gật đầu, khoanh chân trên mặt đất, vận chuyển công pháp.
Ngay lập tức, thân thể Linh Bảo Nhi giống như biến thành một cái động không đáy, hấp thụ tất cả linh khí thiên địa xung quanh.
Trúc Cơ bát giai!
Trúc Cơ cửu giai!
Kim Đan nhất giai!
Kim Đan nhị giai!
Thể chất khủng bố, hơn nữa còn một phương bảo địa này, khiến Linh Bảo Nhi hoàn toàn lột xác, linh khí chảy vào cơ thể, tu vi tăng lên!
Cuối cùng, tu vi nàng ấy dừng lại ở Kim Đan tam giai!
Ai có thể nghĩ đến, chỉ tu luyện trong một lát, đã khiến tu vi của Linh Bảo Nhi vượt qua năm cảnh giới, đột phá tới Kim Đan!
Thậm chí, đối với Linh Bảo Nhi hiện tại mà nói, đột phá tu vi hoàn toàn không có bất cứ chướng ngại gì.
Đơn giản giống như ăn cơm uống nước!
Linh Bảo Nhi sợ ngây người!
Trời má!!!
Thế nhưng đột phá tới Kim Đan!!!
Phải biết rằng ở trong Cửu Kiếm tông, tu vi Kim Đan Cảnh đã là cấp bậc trưởng lão.
Mà cha nàng ấy Linh Thanh Sơn, tu vi ở Kim Đan cửu giai.
Hiện giờ nàng cũng chỉ cách ông ấy sáu cảnh giới nhỏ, có lẽ còn có thể vượt qua cả cha nàng ấy!
Linh Bảo Nhi cười không ngừng, trong lòng thầm nói: “Sư phụ đại nhân thật sự rất lợi hại, có thể tăng tư chất của ta lên khủng bố như vậy, hiện giờ tu luyện nhẹ nhàng hơn trước kia không ít.”
Loại năng lực này, là thứ mà cường giả Nguyên Anh có khả năng có được sao?
Giờ phút này, trong lòng Linh Bảo Nhi có chút không chắc.
Chẳng lẽ cảnh giới của sư phụ đại nhân còn vượt qua Nguyên Anh sao?
Trần Trường An bên cạnh không biết trong lòng Linh Bảo Nhi nghĩ cái gì, hắn thấy tu vi của Linh Bảo Nhi tăng lên, một lần đột phá lên Kim Đan cửu giai.
Khiến hắn thu hoạch mấy trăm giá trị lĩnh vực trong nháy mắt.
Hắn không khỏi vui vẻ cảm thán: “Chẳng lẽ đây là tuyệt thế thiên kiêu sao?”
Đột phá như uống nước.
Trần Trường An vẫn rất vừa lòng, rất có cảm giác thành tựu.
Dù sao thì tuyệt thế thiên kiêu trước mắt cũng là do hắn tự tay đắp nặn ra.
Đáng tiếc, “Vạn vật sinh linh” này không thể sử dụng với hắn, khiến hắn không thể cảm nhận được cảm giác của tuyệt thế thiên kiêu.
“Sư phụ đại nhân, người thật là lợi hại.”
Linh Bảo Nhi vui mừng nhảy nhót tới, nhào vào trong lòng ngực Trần Trường An.
Trần Trường An mỉm cười xoa đầu nhỏ của Linh Bảo Nhi.
“Như vậy mới xứng là đệ tử của ta.”
Linh Bảo Nhi nhìn Trần Trường An, đôi mắt sáng như chứa đầy sao trời.
“Hì hì hì, sư phụ đại nhân, nói như vậy, con đã thông qua khảo nghiệm rồi.”
Trần Trường An hơi nhún vai: “Nếu không ta tăng tư chất cho ngươi làm cái gì.”
“Đúng rồi, Bảo Nhi, hiện giờ tư chất của ngươi đã mấy phẩm rồi?”
Linh Bảo Nhi lắc đầu: “Sư phụ đại nhân, trước kia tư chất của con là tứ phẩm, giờ con cũng không rõ lắm tư chất là làmays phẩm, chỉ cảm thấy hoàn toàn khác một trời một vực so với trước kia.”
Nàng ấy dám khẳng định, dù tư chất hiện tại của nàng ấy không phải cửu phẩm.
Vậy cũng nhất định là bát phẩm.
Trong lòng Linh Bảo Nhi hiện giờ chỉ có cảm kích vô tận và sùng bái vô hạn với Trần Trường An!
“Bảo Nhi, cố gắng tu luyện, tuy rằng tư chất của ngươi đã tăng lên, trở thành tuyệt thế thiên kiêu, nhưng cũng không thể tự cao tự đại, phải biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, vẫn phải khiêm tốn chút.”
“Sư phụ đại nhân, đồ nhi nhỡ kỹ!”
“Được rồi, ngươi tiếp tục tu luyện đi, tranh thủ sớm ngày đột phá Nguyên Anh.”
Nói xong, Trần Trường An ném nhẫn trữ vật của đám người Lý Kiêu cho Linh Bảo Nhi.
“Đồ vật ở chỗ này, hẳn là có ích với việc tu luyện của ngươi, cầm lấy đi.”
“Sư phụ đại nhân, những thứ này đều cho con sao?”
Linh Bảo Nhi có chút thụ sủng nhược kinh.
Phải biết mấy chiếc nhẫn trữ vật này chính là của mấy trưởng lão Kim Đan của Ác Long quật, trong đó còn có nhẫn của quật chủ Ác Long quật Lý Bá Thiên.
Tài phú trong này, có tài nguyên tu luyện chồng chất như núi, gần như có thể so với nửa Cửu Kiếm tông.
Không nghĩ tới sư phụ đại nhân cứ thế ném cho nàng ấy.
Trần Trường An xua tay: “Chút đồ vật này, ta cũng chướng mắt.”
Bản thân hắn không cách nào tu luyện, chỉ cần hắn ở trong lĩnh vực vô địch, hắn chính là thần, là vô địch.
Có thể nói, tài phú linh thạch cùng với những tài nguyên tu luyện chồng chất như núi ở trong đó vô dụng với hắn.
Vậy sao không giao cho Linh Bảo Nhi, để phát huy giá trị của những thứ đó.
Hắn còn rất chờ mong Linh Bảo Nhi sẽ cần bao lâu mới có thể đột phá Nguyên Anh.
Cũng rất chờ mong sau khi Linh Bảo Nhi đột phá Nguyên Anh, sẽ cung cấp cho mình thêm giá trị lĩnh vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận