Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 864: Đạp dưới chân, đại bàng vàng nhận sai

Đây là tuyệt thế yêu thần đang tức giận!
Đại bàng cánh vàng lao tới từ đỉnh núi rách nát.
Hắn ta giận dữ.
Hắn ta đường đường là thần chủng chí thuần, lại bị người đánh một cái tát.
Hắn ta lúc này, một bên mặt hoàn toàn sưng to, khóe miệng rỉ máu, chật vật bất kham, nào còn dáng vẻ tuấn tú khi vừa mới tới.
Hai tròng mắt hắn ta như đao, nhìn thẳng Trần Trường An, sát ý lăng liệt!
“Ngươi dám đánh bổn vương, bổn vương lập tức giết ngươi!"
Thần uy khủng bố.
Bùng nổ trên người đại bàng cánh vàng.
Sát ý như lửa, mãnh liệt mênh mông, tốc độ của đại bàng cánh vàng nhanh đến tận cùng, hóa thành một tia chớp màu vàng, giết về phía Trần Trường An.
Trần Trường An bình tĩnh nhìn chăm chú, không nói cái gì.
Khi đại bàng cánh vàng giết tới gần.
"Bốp" một tiếng, lại là một cái tát.
Đại bàng cánh vàng lại bị đập bay, đâm vào một ngọn núi khác!
A!
Đại bàng cánh vàng rống giận, hai mắt đỏ như máu!
Vô cùng nhục nhã!
Vô cùng nhục nhã mà!"
Hắn ta đường đường là thần chủng chí thuần,lại bị một con kiến Nhân tộc nho nhỏ liên tiếp tát.
Loại sỉ nhục này, cả đời này hắn ta chưa từng trải qua Tức giận!
Ba gã cường giả Vũ tộc kinh hãi.
“Vị đại nhân kia thật sự rất đáng sợ, không ngờ lại một chưởng đập bay thần chủng chí thuần"
Bọn họ không nhịn được nuốt nước miếng.
“Chẳng lẽ đại nhân là một vị thần thánh???"
Nghĩ đến đây, ba gã cường giả Vũ tộc đều không nhịn được hãi hùng khiếp vía.
Mệt cho bọn họ còn dám đến tiên vực Cửu Châu tìm tiền bối gây phiền toái, quả thực là không biết sống chết!
Cũng may Trần Trường An đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân!
“Con kiến nhân tộc đáng chết, hôm nay bổn vương muốn ăn thịt ngươi, uống máu ngươi, nuốt hồn ngươi!!!"
Vô cùng nhục nhã, đã hoàn toàn che lấp tâm trí của đại bàng cánh vàng, lửa giận công tâm.
Hắn ta lại lần nữa giết tới.
“ồn ào"
Lúc này, Trần Trường An không tát nữa Mà là một chân đạp lên đầu đại bàng cánh vàng kia.
Một chân này của hắn, dường như nặng ngàn cân, đại bàng cánh vàng cảm thấy đầu mình cũng sắp nứt toạc dưới cái chân này, có máu thần màu vàng chảy xuôi ra theo vị trí vết nứt trên đầu, tản ra sắc thái thần kỳ.
Đại bàng cánh vàng ra sức giãy giụa, lại không thể tránh thoát khỏi.
Lúc này.
Đại bàng cánh vàng mới giật mình tỉnh lại, lửa giận làm lạnh, cả người phát lạnh, lại không dám giãy giụa.
Ở trong lòng hắn ta càng nhấc lên sóng to gió lớn!
Thanh niên áo bảo trắng này rốt cuộc khủng bố cỡ nào!
Mình đường đường là thần chủng chí thuần nhưng lại không ngăn được hai chưởng một chân của hắn, trực tiếp bị nghiền áp!
Nhìn dáng vẻ này.
Dường như thanh niên áo bào trắng cũng chưa vận dụng toàn lực.
Nơi nho nhỏ cằn cỗi này, từ bao giờ lại có thêm một vị thần thánh Nhân tộc khủng bố như thế?
Có thể nghiền áp hắn ta, ít nhất là "vương" trong số cường giả tuyệt thế phá vỡ năm đạo gông xiềng!
Thấy đại bàng cánh vàng không giãy giụa nữa, Trần Trường An cười nhạt.
"Gà con, hiện tại bị bổn tọa đạp xuống dưới chân, phát biểu cảm nghĩ một chút xem."
Đại bàng cánh vàng hồi thần lại, hắn ta rất sợ hãi, sau khi biết rõ một chút chi tiết về Trần Trường An, trong ánh mắt hắn ta rất kiêng kị.
Hắn ta biết Trần Trường An là một vị cường giả khủng bố, hắn ta căn bản không trêu chọc nổi.
Không dám do dự, vội vàng nhận sai.
“Ta có mắt không thấy Thái Sơn, làm tiền bối tức giận, còn mong tiền bối tha cho ta một mạng!"
Trần Trường An rất ngoài ý muốn.
Dường như không nghĩ tới đại bàng cánh vàng này lại không có cốt khí như thế, biết đánh không lại hắn, thế nhưng trực tiếp nhận sai.
Nhưng mà Trần Trường An cũng sẽ không cứ như vậy buông tha cho hắn ta.
Chân Trần Trường An cũng không di chuyển khỏi đầu đại bàng cánh vàng, hắn bễ nghễ nhìn chăm chú, giống như một vị thần thánh trở lại nguyên trạng, tỏa ra phi phàm.
“Sai rồi, ha hả, không phải ngươi muốn giết bổn tọa, muốn thu hồi ấn ký yêu thần của ba thuộc hạ của bổn tọa, muốn đánh bọn họ về nguyên hình sao?"
Chân phải của Trần Trường An đạp lên đầu đại bàng cánh vàng.
Thần hồn đại bàng cánh vàng rùng mình, không biết nên như thế nào cho phải.
Hắn như thiên thần hạ phàm, không ai bì nổi.
Đối mặt với Trần Trường An.
Hắn ta căn bản không có nửa điểm cơ hội có thể phản kháng.
Lúc này nghe thấy Trần Trường An nói.
Càng là trong lòng run sợ, sợ hãi không thôi.
Sợ hãi Trần Trường An một chân dẫm chết hắn ta!
“Tiền bối, tha mạng, chớ có giết ta, Nếu giết ta ba bị truyền nhân đạo thống kia sẽ không có ai đưa bọn họ đi tới yêu thần lĩnh, còn mong tiền bối cho ta một cơ hội hối cải để làm người mới!”Tuy đại bàng cánh vàng cuồng vọng, đặc biệt là đối mặt với nhân vật khủng bố như Trần Trường An này, càng co được dãn được.
“Cơ hội hối cải để làm người mới Trần Trường An lạnh nhạt.
“Rất tốt, nếu ngươi muốn sống, hát bài ta là một con chim nho nhỏ trước.
1044 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận