Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1115: Cho ngươi lễ vật một lần khởi tử hồi sinh, khiếp sợ! 2

Hắn ta vừa khẩn trương vừa khó hiểu nhìn Trần Trường An.
“Hồng Hưng đạo hữu, vừa rồi cho ngươi thể nghiệm cảm giác tử vọng một lần là cho ngươi một lễ vật, mà đây, đây là một phần lễ vật khác cho ngươi?"
“Không biết An thần tặng cho ta, là lễ vật gì?"
Trong lòng Hồng Hưng cảm thấy bất an.
Nói thật.
Trước đó, dù Hồng Hưng đã biết ba thuộc hạ của Trần Trường An là Tam Tiểu Thánh trong Yêu Thần Lĩnh.
Tuy hắn ta kiêng kị, lại không sợ hãi.
Nhưng mà hiện tại.
Trần Trường An cứ thế dễ như trở bàn tay mà giết chết hắn ta.
Loại thực lực khủng bố thần quỷ bất xâm này, càng khiến hắn ta vô cùng kiêng dè, sợ hãi!
Cho nên, đương nhiên Hồng Hưng rất lo lắng lần này Trần Trường An hạ thứ gì vào trong thân thể hắn ta?
Trần Trường An nhìn ra lo lắng trong lòng Hồng Hưng.
Hắn mở miệng nói.
“Ngươi căn bản không cần lo lắng"
“Ở trong cơ thể ngươi cũng không phải thứ gì uy hiếp tính mạng của ngươi, mà là thứ có thể bảo mạng của ngươi."
“Bảo toàn tính mạng của ta?"
Trần Trường An gật đầu: “Không sai, có thể bảo toàn một mạng của ngươi.
Trần Trường An đánh vào, là (Sinh tử phù).
Mà không phải (Thập tử thập sinh phù).
Dù sao.
Quan hệ của Trần Trường An và Hồng Hưng còn chưa tốt đến mức đánh vào [Thập tử thập sinh phù).
Đánh vào một [Sinh tử phù), chỉ là đáp tạ bởi vì hắn đạt được khen thưởng phong phú của hệ thống lần này thôi.
“Hồng Hưng đạo hữu, nói vậy, ngươi hẳn cũng nghe nói qua bổn tọa nắm giữ thủ đoạn có thể khiến người ta khởi tử hồi sinh rồi"
“Mà vừa rồi, ngươi đã chết một lần, bổn tọa lại hồi sinh ngươi lần nữa, đó là vận dụng loại thủ đoạn này, không biết ngươi cảm thấy như thế nào?"
Trần Trường An vừa nói xong, đồng tử trong mắt Hồng Hưng chợt co rụt lại.
Vô cùng khó có thể tin.
Hắn ta lập tức hiểu rõ lời Trần Trường An nói rốt cuộc có ý gì.
Không ngờ.
Thứ Trần Trường An vừa hạ vào trong cơ thể mình.
Lại là đồ vật quý giá như thế.
Khởi tử hồi sinh!
Dù sao, hiện giờ ngoại giới nghe đồn Trần Trường An có được thủ đoạn có thể làm người khác khởi tử hồi sinh.
Nói thật, khi Hồng Hưng nghe được tin tức này.
Hắn ta có hơi khinh thường.
Cũng không tin tưởng chuyện này sẽ là thật!
Quá hoang đường!
Dù sao, trong thế giới này, đối với thần linh mạnh mẽ như bọn họ mà nói.
Muốn sống lại, khó như lên trời.
Bọn họ vốn chỉ còn cách Chân Thần một bước.
Có được chiến lực mạnh nhất thế gian.
Mỗi một thần thánh ra đời.
Đối với toàn bộ thiên địa, vốn chính là một loại tiêu hao thật lớn.
Nếu có thể hồi sinh loại cường giả ở tu vi cảnh giới này của bọn họ.
Cũng đủ để điên đảo nhận thức của mọi người!
Thậm chí sẽ hoàn toàn phá vỡ cân bằng trong tinh hệ Ngọc Hành! Nhưng hiện giờ.
Hồng Hưng đã tự mình trải qua, cảm nhận được cảm giác chết đi sống lại này.
Không chỉ như thế, Trần Trường An còn tặng hắn ta một phần đại lễ!
Một cơ hội chết đi sống lại!
Cũng có nghĩa.
Trần Trường An thật sự nắm giữ loại thủ đoạn nghịch thiên kia.
Nói thật, chuyện này khiến trong lòng Hồng Hưng vô cùng kinh hãi.
Ngay cả cường giả cảnh giới như hắn ta cũng có thể sống lại.
Như vậy trong toàn bộ thế gian, sẽ hoàn toàn khiến cho tinh hệ Ngọc Hành oanh động!
Hiện tại, xem như Hồng Hưng đã biết.
Vì sao Trần Trường An có gan trêu chọc long triều Đại Thánh.
Tự tin của hắn tới từ nơi nào?
Thậm chí không cần phía sau Trần Trường An có thế lực đáng sợ cường đại gì.
Chỉ cần dựa vào loại thủ đoạn có thể khởi tử hồi sinh cả cường giả tuyệt thế này.
Khát vọng sống lại.
Có thể trợ giúp Trần Trường An nhẹ nhàng chiêu mộ một đám cường giả tuyệt thế tới ra sức vì hắn.
Đến lúc đó, có thể nhẹ nhàng là xây dựng được một thế lực đáng sợ!
Nghĩ như vậy.
Trong lòng Hồng Hưng đương nhiên cũng càng thêm khiếp sợ, hoảng sợ!
Cũng càng cảm thấy sợ hãi, kiêng kị Trần Trường An trước mắt!
Hồng Hưng càng thấy may mắn.
Cũng may tuy hắn ta phụng mệnh đi vào tiên vực Cửu Châu, đến vì Tôn Ngộ Không.
Nhưng hắn ta cũng không đối nghịch với Trần Trường An!
Đặc biệt là khi biết được mình cũng được Trần Trường An cho lễ vật khởi tử hồi sinh.
Trong lòng Hồng Hưng vô cùng mừng rỡ, cực kỳ cảm kích Trần Trường An.
“Đa tạ An thần!"
Trần Trường An xua tay.
Hắn không biết lúc này trong lòng Hồng Hưng rốt cuộc chấn động hoảng sợ, mừng rỡ cảm kích cỡ nào đâu.
Trần Trường An đã có được thứ mình muốn.
“Lễ vật đã tặng, Hồng Hưng đạo hữu có thể rời đi rồi"
Được Trần Trường An đồng ý, lúc này Hồng Hưng mới yên tâm rời đi.
Rất nhanh.
Hồng Hưng rời khỏi muôn vàn tiên vực, lại rời khỏi Thiên Lan tinh.
Khi hắn ta đi vào sao trời cuồn cuộn vô ngần vô tận, Hồng Hưng dừng lại.
Bóng dáng hắn ta đứng lặng lẽ ở trong sao trời vô tận, quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Thiên Lan tinh.
Có thể nói, Hồng Hưng đang nhìn về phía tiên vực Cửu Châu.
Biểu cảm của Hồng Hưng rất nặng nề.
1019 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận