Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1333 - Bà đây không lấy được, vậy ngươi cũng đừng mơ!



Chương 1333 - Bà đây không lấy được, vậy ngươi cũng đừng mơ!




Mà Lôi Khiếu cũng biết 【Thập tử thập sinh phù】mà Trần Trường An gieo trong cơ thể mình đã không còn.
Mình khó thoát cái chết.
Cho nên không chút do dự, lựa chọn tự bạo!
Nam Ly vương liếc mắt một cái đã hiểu rõ ý đồ của Lôi Khiếu, hừ lạnh một tiếng.
“Muốn tự bạo, đã hỏi qua bổn vương chưa.”
Nói xong.
Chỉ thấy Nam Ly vương giơ tay túm một cái, hư không rung động, thế nhưng biến thành một bàn tay thật lớn.
Bàn tay lớn này, xuất hiện giữa thiên địa, che trời, ẩn chứa thần uy lớn lao!
Ngay sau đó.
Bàn tay lớn này đã bắt lấy Lôi Khiếu sắp tự bạo.
Oanh!
Lực phá hoại do một Thánh Thần tự bạo tạo thành vô cùng kinh người!
Đủ để hủy diệt tinh cầu Nam Ly này.
Nhưng mà, dưới bàn tay to của Nam Ly vương, đã hoàn toàn bị bao phủ trong đó.
Cho dù là Lôi Khiếu tự bạo, thế nhưng cũng không phá hư được bàn tay lớn do Nam Ly vương tạo ra.
Thật sự đáng sợ!
Rất nhanh, bàn tay to của Nam Ly vương tiêu tán.
Còn Lôi Khiếu tự bạo kia, cũng hoàn toàn mai một giữa thiên địa, không còn tồn tại.
Nam Ly vương lạnh lùng nhìn, tóc đen bay múa, trong mắt lập loè ánh sáng, cũng không biết Nam Ly vương rốt cuộc đang nghĩ gì trong lòng.
Cuối cùng, Nam Ly vương mới thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nói.
“Trần Trường An...”
“Loại thủ đoạn nghịch thiên có thể khiến Thánh Thần khởi tử hồi sinh này, dù như thế nào, bổn vương nhất định phải nắm giữ.”
Đúng lúc này.
Một tia thần hồng cắt qua phía chân trời, đi tới vương cung.
Đây là một vị Chân Thần, hắn quỳ một gối xuống đất: “Vương, đại quân Nam Ly đi chinh chiến tinh hệ Ngọc Hành đang trên đường trở về.”
Nghe thấy lời này, Nam Ly vương dời ánh mắt nhìn về phía vị Chân Thần này, lạnh lùng nói.
“Một đám đào binh, vậy mà còn dám trở về?”
“Đám người này đã không xứng làm tướng sĩ Nam Ly nữa, giết sạch tất cả, không giữ một ai.”
Nam Ly vương này đúng là thiết huyết vô tình, không hổ là một nhân vật kiêu hùng!
Vị Chân Thần kia nói.
“Tuân mệnh!”
Nam Ly vương lại nói.
“Còn một thời gian nữa là Thiên Cung bất hủ sẽ mở ra, lần này, bổn vương nhất định phải đạt được vị trí đầu trong Thiên Cung bất hủ, chiếm lĩnh Thiên Cung, trong khoảng thời gian bổn vương rời khỏi Nam Ly, bảo vệ tốt Nam Ly cho bổn vương, không được xảy ra sai lầm.”
“Tuân mệnh.”
“Phái người đi Ngọc Hành một chuyển, tìm hiểu tin tức về Trần Trường An, bổn vương phải có được tất cả tin tức về hắn.”
“Tuân mệnh.”
“Đi xuống đi.”
“Tuân mệnh.”
Chân Thần kia rời đi.

Một mảnh sao trời vô ngần.
Tư Đồ Lục Tuyết nói tất cả những gì mình biết, không chút giấu giếm, nói hết cho Trần Trường An.
“Tiền bối, hiện tại có thể tha cho nô gia một con đường sống chưa?”
Tư Đồ Lục Tuyết cung kính nói.
Trần Trường An lạnh nhạt nhìn nàng ta một cái.
“Hỏi ngươi một vấn đề cuối cùng, ngươi tức giận với ta sao?”
Tư Đồ Lục Tuyết lắc đầu, cung kính nói.
“Không có chút hận ý nào với tiền bối.”
Trần Trường An cười cười.
“Phải không?”
“Phải, chính là vậy, còn mong tiền bối thả cho nô gia một con đường sống.”
Chỉ là trong lòng Tư Đồ Lục Tuyết lại không phải như thế.
Trong lòng nàng ta đương nhiên tràn ngập hận ý với Trần Trường An.
Bởi vì tiếp theo, Thái Thần ma chủng nơi này chắc chắn sẽ bị Trần Trường An cướp đi.
Vậy thì nàng ta không thể lấy được Thái Thần ma chủng, đến lúc đó đi tới Thiên Cung bất hủ, sao có thể chiếm được tiên cơ!
Cho nên, ở trong lòng Tư Đồ Lục Tuyết đã quyết định.
Chờ nàng ta rời đi, nhất định sẽ truyền ra tin tức Trần Trường An có được Thái Thần ma chủng, đến lúc đó, nhất định có rất nhiều cường giả đến tranh đoạt Thái Thần ma chủng trong tay Trần Trường An.
Tới lúc đó, hừ!
Tư Đồ Lục Tuyết muốn xem xem, Trần Trường An này rốt cuộc sẽ làm cái gì!
Tốt nhất là Trần Trường An chết trong đám cường giả tranh đoạt kia.
Hừ, thứ mà bà đây không chiếm được, ngươi cũng mơ tưởng được!
Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ trong lòng Tư Đồ Lục Tuyết mà thôi.
Mặt ngoài, Tư Đồ Lục Tuyết vẫn biểu hiện vẻ phúc hậu và vô hại.
Vẻ mặt vô tội nhìn Trần Trường An.
A Miêu ở một bên hừ hừ nói.
“Ngoài miệng nói sẽ không, trong lòng còn không biết nghĩ cái gì đâu.”
“Công tử, nàng ta nhất định không thành thật, hơn nữa nữ nhân này tàn nhẫn độc ác như vậy, ngay cả tộc nhân của mình cũng không ra tay tương trợ, không chừng trong lòng đang nghĩ xem hại chúng ta như thế nào đấy!”
Nghe A Miêu nói, trong lòng Tư Đồ Lục Tuyết trầm xuống, nhưng mặt ngoài, nàng ta vô cùng hoảng loạn.
“Vị đạo hữu này, ngươi không thể nói hươu nói vượn, ta thật sự không định hại tiền bối, huống chi mạnh tiền bối như vậy, nếu ta muốn hại tiền bối, đây không phải không khác gì tìm chết sao?”
Trần Trường An lạnh nhạt nhìn Tư Đồ Lục Tuyết: “Là như thế sao?”
“Tiền bối, thật sự, ta thật sự không lừa ngươi, còn mong tiền bối nhất định phải tin tưởng nô gia!”
Đột nhiên.
Trong tay Trần Trường An, xuất hiện một đan dược.
Bấm tay bắn ra, rơi vào trong miệng Tư Đồ Lục Tuyết.
Bị Tư Đồ Lục Tuyết ăn vào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận