Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 587: Không cam lòng

Trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ Ngưng Băng Tiên này đã nhận ra lĩnh vực vô địch? Nếu không, với thực lực cường đại của nàng ta, thật sự cũng không cần dùng phân thân tiến vào tiên vực Cửu Châu tìm hắn"
Đối mặt với Trần Trường An dò hỏi.
Ngưng Băng Tiên không nói gì, chỉ cười lắc đầu.
Nếu đã không hỏi ra cái gì.
Trần Trường An cũng lười hỏi lại.
“Đừng để cho ta bản thể của ngươi ở nơi nào.
Nói xong.
Trần Trường An chuẩn bị phá con rối phân thân này của Ngưng Băng Tiên.
“Từ đã"
Trần Trường An dừng động tác, nhìn Ngưng Băng Tiên chăm chú.
Thật ra muốn xem Ngưng Băng Tiên còn có lời gì muốn nói.
Ngưng Băng Tiên mị nhãn như tơ, nói.
“Trần Trường An, thật ra ngươi cũng không cần diệt con rối phân thân này của ta.
“A, vì sao?"
“Ưm... ngươi có thể dùng con rối phân thân này của ta, làm bất cứ chuyện gì mà ngươi muốn làm.
“Bất cứ chuyện gì?"
Trần Trường An lạnh lùng cười, Ngưng Băng Tiên này, thật đúng là thú vị.
Hắn đi đến trước mặt Ngưng Băng Tiên.
Ngưng Băng Tiên có thể ngửi được hơi thở trên người Trần Trường An, còn có hương rượu nhàn nhạt.
Càng khiến cho trong lòng Ngưng Băng Tiên xao động, si mê đỏ mặt nhìn Trần Trường An, dường như chờ mong Trần Trường An làm cái gì đó với nàng ta.
Trần Trường An nói.
“Bổn tọa không có bất cứ hứng thú gì với con rối phân thân của ngươi, có lẽ bản thể ngươi tự mình tới, còn có mấy phen hứng thú"
Nói xong.
Trần Trường An ra tay, giơ tay trực tiếp hủy diệt con rối phân thân trước mắt của Ngưng Băng Tiên.
Bên ngoài tiên vực Cửu Châu.
Khi con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên bị phá hủy.
Trong nháy mắt, bản thể của Ngưng Băng Tiên đã nhận ra.
Ngưng Băng Tiên nhìn cửa lớn tiên vực trước mắt, càng quyến luyến không quên được Trần Trường An.
Càng muốn có được hắn.
“Hắn nhất định là người ta muốn tìm, nhưng cũng thật vô tình, cũng không biết thương hương tiếc ngọc sao."
Biểu tình Ngưng Băng Tiên si mê, đôi mắt phượng càng thêm mê ly say đắm.
Nhưng mà.
Tuy nàng ta muốn có được Trần Trường An.
Nhưng cũng biết Trần Trường An mang tới khí tức nguy hiểm cho nàng ta.
Dù sao trực giác cũng nói cho nàng ta biết, nếu tiến vào tiên vực Cửu Châu.
Nàng ta sẽ có nguy hiểm tính mạng.
Chuyện này khiến cho Ngưng Băng Tiên vô cùng không cam lòng! Chính là, cho dù trong lòng Ngưng Băng Tiên vô cùng không cam lòng.
Nhưng nàng ta còn có thể làm sao bây giờ.
Nói tóm lại, bản thể của nàng ta sẽ không ngu ngốc trực tiếp tiến vào tiên vực Cửu Châu này.
Như vậy rất đơn giản.
Tiếp theo, Ngưng Băng Tiên lại vận dụng con rối phân thân, thông qua cửa lớn tiên vực, tiến vào tiên vực Cửu Châu.
bản thể không thể tiến vào tiên vực Cửu Châu tiếp xúc với hắn, vậy chỉ có thể dùng con "Ùm ~~~ rối phân thân."
Tuy rằng Ngưng Băng Tiên biết con rối phân thân đi tìm Trần Trường An, kết cục chỉ có một, đó chính là bị Trần Trường An giết chết.
Nhưng Ngưng Băng Tiên không ngại chút nào.
Con rối phân thân như vậy, nàng ta muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.
Chỉ cần có thể nhìn thấy Trần Trường An, nàng ta đã cảm thấy mỹ mãn.
Nếu có thể tiếp xúc với Trần Trường An.
Vậy đương nhiên là tốt nhất.
Nhưng nhìn tình hình này.
Trần Trường An sẽ không tiếp xúc với nàng ta.
Ngưng Băng Tiên bất đắc dĩ thở dài.
Thật đúng là ứng với một câu, không chiếm được sẽ vĩnh viễn lưu luyến.
Ngay cả bản thân Ngưng Băng Tiên cũng không rõ ràng lắm.
Vì sao đột nhiên Trần Trường An lại mang tới lực hấp dẫn lớn như vậy cho nàng ta, thậm chí có thể nói là dụ hoặc.
Thậm chí hiện giờ trong lòng Ngưng Băng Tiên không còn chút nhớ nhung Nhị Lang.
Hiện giờ nàng ta chỉ muốn có được Trần Trường An.
A... chân mệnh thiên tử của nàng ta.
Có lẽ... Trần Trường An này, chính là phu quân tương lai của nàng ta.
Nghĩ đến đây.
Mặt Ngưng Băng Tiên càng thêm đỏ.
Nàng ta tung hoành trong muôn vàn tiên vực nhiều năm như vậy.
Nói thật, đây vẫn là lần đầu tiên gặp được người khiến mình si mê.
Dường như từ khi sinh ra, Trần Trường An đã có sẵn một loại bá đạo, đặc biệt là không lưu tình chút nào giết chết con rối phân thân của nàng ta, càng làm cho nàng ta say mê không thôi. Thậm chí, Nhị Lang Thần mà trước đó nàng ta dùng lực lượng ấn ký tiếp xúc với ở tiên vực U Minh, so với Trần Trường An, cái loại cảm giác này dường như càng chân thật hơn một ít.
Nàng ta thở dài một hơi.
Nhị Lang, xem ra ta là một nữ nhân hư, đã thay lòng đổi dạ, không thích ngươi nữa.
Sau khi con rối phân thân của nàng ta tiến vào tiên vực Cửu Châu, cũng không trực tiếp đi tới chỗ Trần Trường An ở trên Phi Tiên Sơn.
Mà chuẩn bị đi dạo một vòng ở Thập Vạn Đại Sơn, muốn hỏi thăm tất cả tin tức về Trần Trường An.
Câu cửa miệng nói.
Thích một người, phải biết về quá khứ của hắn.
Ngưng Băng Tiên lúc này rất tò mò với quá khứ của Trần Trường An.
Tò mò Trần Trường An là một người thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận