Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 546: Bùa chú thánh nhân, đi Dao Trì bất diệt một chuyến! Sau đó.

Trần Trường An hạ trong cơ thể mỗi người một phù sinh tử.
Lại lấy ra hai lá bùa kim sắc giao cho hai người.
“Đây là bùa chú thánh nhân, có thể để các ngươi duy trì cảnh giới thánh nhân Tiên Đạo nhất phẩm trong một ngày, nhưng nhớ kỹ, thời hạn vừa đến, các ngươi sẽ rơi vào trạng thái suy yếu, đánh mất tất cả năng lực chiến đấu"
[Bùa chú thánh nhân này cũng là thứ mà Trần Trường An mở ra được từ mấy cái bảo rương cá mặn kia.
Có át chủ bài này, có thể phát huy ra thực lực của thánh nhân Tiên Đạo.
Trần Trường An còn không tin.
Trong tiên vực Cửu Châu này có thể có thánh nhân Tiên Đạo bản địa.
Còn Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi, hai người kinh hãi.
Không ngờ trên thế gian còn có loại bùa chú này.
Có thể làm cho bọn họ ở bí cảnh Nhân Tiên tạm thời có được thực lực của thánh nhân Tiên Đạo.
Có thực lực của thánh nhân Tiên Đạo, ngoại trừ đại đội trưởng và phó đội trưởng.
Bọn họ hoàn toàn có thể đi ngang ở tiên vực Cửu Châu.
Tới núi cổ Thanh Đồng một chuyến tìm hiểu tình huống của tỷ tỷ.
Còn không phải một chuyện đơn giản chuyện dễ dàng sao.
Tần Tu Văn nói.
“Đại đội trưởng, ngài cứ việc yên tâm giao cho chúng ta!"
“Đi nhanh về nhanh!"
Trần Trường An nói.
Rất nhanh, Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi đã rời đi.
Trần Trường An cảm thán, hiện giờ hắn vẫn thiếu nhân thủ.
Sớm biết vậy đã không giết bốn gã thánh nhân Tiên Đạo kia của Tử Phủ.
Nếu không giữ lại đến giờ cũng có chỗ dùng.
Đột nhiên, Trần Trường An lại nghĩ tới cái gì, hắn ngẩn ra, tay phải vỗ trán.
“Nhắc mới nhớ, hình như đã lâu chưa thấy A Miêu và Tiểu Hắc.
Hắn nhớ hình như Tiểu Hắc đi cùng A Miêu tìm thứ gì đó.
Hắn động ý niệm.
Thần thức mở ra, tìm kiếm hai người trong Thập Vạn Đại Sơn, không có bất cứ tung tích gì. Trần Trường An cạn lời.
Sẽ không chết ở bên ngoài chứ?
A Miêu đáng yêu như vậy mà chết thì quá đáng tiếc.
Còn có Tiểu Hắc, Trần Trường An vẫn còn muốn xem hắn ta có thể hóa thành chân long hay không.
Tiểu Hắc, tốt xấu gì ngươi cũng là tọa kỵ duy nhất ta thu.
Đừng có chết ở bên ngoài đấy.
“Haizzz, đau đầu, giờ mới phát hiện mình còn một đống cục diện rối rắm chưa làm rõ” Bên cạnh.
Giang Ngọc Thiền thấy Trần Trường An dường như có chuyện phiền lòng, không khỏi hỏi. “Tiền bối, ngài đang phiền não cái gì, không biết có chỗ nào có thể giúp đỡ ngài không?” Trần Trường An cũng không khách khí.
“Nếu Giang tiểu thư nguyện ý hỗ trợ, đó là chuyện tốt nhất.
Ánh mắt Giang Ngọc Thiền sáng lên.
“Tiền bối cứ nói"
Đối với Giang Ngọc Thiền mà nói, mục đích chuyến này là có thể tạo quan hệ tốt với Trần Trường An.
Có thể trợ giúp Trần Trường An.
Càng là chuyện không thể tốt hơn.
Trần Trường An gọi Bạch Nguyệt vừa đi xuống nghỉ ngơi quay lại.
“Sư phụ, còn có chuyện gì?"
“Bạch Nguyệt, ngươi có biết A Miêu đi nơi nào?"
Bạch Nguyệt nói.
“Sư phụ, ta đang chuẩn bị đi tìm A Miêu một chuyến, nghe nói nàng ấy có việc đi Dao Trì bất diệt, nhưng hình như đến giờ vẫn chưa quay về."
Trần Trường An cau mày, thì ra bọn họ đi Dao Trì bất diệt.
Phải biết là Dao Trì bất diệt chính là vùng cấm sinh mệnh của Quý Châu.
Hiện giờ, Quý Châu đã bị lĩnh vực vô địch của hắn bao trùm.
Ý niệm vừa động.
Thần thức của hắn đã tới Dao Trì bất diệt, nhưng vẫn không tìm được hai người A Miêu và Tiểu Hắc.
Nhưng rất nhanh.
Hắn phát hiện Dao Trì bất diệt kia dường như có chút không thích hợp.
“Đi, đi Dao Trì bất diệt một chuyến.
Lúc này, Cái Đuôi Nhỏ y nha y nha, ôm đùi Trần Trường An.
Dường như muốn nói. sư phụ, người ta cũng phải đi.
Trần Trường An gật đầu.
Sau đó mang theo Bạch Nguyệt, Giang Ngọc Thiền và Cái Đuôi Nhỏ rời khỏi Phi Tiên Sơn.
Ngay sau đó.
Bốn người đã xuất hiện ở trên không Dao Trì bất diệt.
Dao Trì bất diệt.
Nơi đây ở Quý Châu, yêu ma hoành hành, quỷ quái tàn sát bừa bãi, chính là một chỗ vùng cấm sinh mệnh.
Vòm trời âm u, toàn bộ Dao Trì bất diệt một mảnh tĩnh mịch, gần như không có bất cứ tiếng vang gì.
Dao Trì thật lớn, mênh mông vô bờ, mặt nước đen nhánh.
Bốn phía, là các loại cây cổ thụ hình thù kỳ quái, dãy núi, trụi lủi, ở chỗ này, chỉ có màu đen.
Ngoại trừ màu đen, không còn màu sắc khác.
Nơi đây áp lực, tĩnh mịch, dường như thiên địa đều tràn ngập một cỗ tử khí âm trầm!
Trần Trường An đã đến, nhìn quanh bốn phía.
“Nơi này chính là Dao Trì bất diệt, quá âm trầm"
Bên cạnh, Cái Đuôi Nhỏ thấy sợ hãi với hoàn cảnh âm trầm này, ôm chặt đùi Trần Trường An trốn ở phía sau hắn.
“Ở bốn phía xung quanh Dao Trì bất diệt, không phát hiện tung tích của A Miêu và Tiểu Hắc.
Trần Trường An thu hồi ánh mắt” “Chẳng lẽ bọn họ cũng không ở Dao Trì bất diệt?"
Bạch Nguyệt nhìn về phía giữa Dao Trì bất diệt.
“Sư phụ, chúng ta xuống phía dưới nhìn xem.
“Ta nhớ rõ nơi A Miêu muốn đi hình như ở dưới nước Dao Trì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận