Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 618: Vậy thì diệt Phù Đồ Ma giáo ngươi! “Chẳng lẽ, đây chẳng lẽ là một cái Phù Đồ Ma giáo khác?”

Đương nhiên.
Tất cả cũng chỉ là hoài nghi, phỏng đoán trong lòng thôi.
Có lẽ chờ nàng ta gặp được Phù Đồ Ma chủ của Phù Đồ Ma giáo kia, sẽ biết được tất cả!
Lại qua một ngày.
Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên đã tiếp cận địa mạch cửu âm, nhưng địa cung vĩnh hằng quá mức cuồn cuộn, cho dù là tiếp cận, cũng chỉ là tiếp cận bên cạnh địa mạch cửu âm, còn cách trung tâm địa mạch cửu âm, cũng chính là đại bản doanh một đoạn.
Nhưng mà ở chỗ này.
Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên đã có thể cảm nhận được tử khí nơi đây vô cùng nùng liệt. Hơn nữa, thiên địa âm trầm hắc ám, cho người ta một loại cảm giác âm khí dày đặc.
Sau khi hai người lại diệt một đám sinh vật cổ xưa.
Cuối cùng người của Phù Đồ Ma giáo bên kia cũng đã tới.
Vài tia tiên hồng cắt qua thiên địa, đến chỗ này.
Bọn họ là đệ trấn thủ ở bên cạnh địa mạch cửu âm.
Khí tức bọn họ vô cùng cường đại kinh người, có tu vi tiên nhân bí cảnh Địa Tiên, nhưng không biết vì sao, lại khiến cho Ngưng Băng Tiên có cảm giác quái dị, Dường như cảnh giới của bọn họ thông qua bí thuật nào đó mà tăng lên mạnh mẽ, hoàn toàn không có cảm giác của tiên nhân bí cảnh Địa Tiên.
Mà những đệ tử trấn thủ địa mạch cửu âm này vừa tới.
Đã chất vấn Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên là người phương nào?
Dám không biết sống chết xâm nhập địa bàn của Phù Đồ Ma giáo.
Mà Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên.
Bọn họ cũng đã giết sinh vật cổ xưa suốt hai ngày, Trần Trường An cũng giết đến mức có chút chán ghét.
Đương nhiên, Ngưng Băng Tiên vẫn rất hưởng thụ thời gian vui sướng hạnh phúc giết địch bên Trần Trường An.
Bởi vậy, lúc này khi Trần Trường An thấy người của Phù Đồ Ma giáo tới, tinh thần tỉnh táo, mở miệng nói.
“Giết lâu như vậy, Phù Đồ Ma giáo bên này cuối cùng cũng có người tới, xem ra chúng ta đã dần dần tiếp cận đại bản doanh của Phù Đồ Ma giáo.
Ngưng Băng Tiên gật đầu.
“Tướng công nói đúng"
Sau đó.
Trần Trường An ra tay.
Trong tay hắn, xuất hiện một trường cung.
Đúng là pháp bảo [Tru thần cung) mà hắn sử dụng trước đó khi sắm vai Nhị Lang Thần Dương Tiễn.
Toàn thân (Tru thần cung này đen nhánh, khắc vô số phù văn cổ xưa, cổ xưa bất diệt dường như đã tồn tại vô số năm tháng, có ánh sáng đen lóng lánh, ẩn chứa uy năng cực kỳ khủng bố, khiến mấy tên đệ tử Phù Đồ Ma giáo kia cảm thấy kinh hồn táng đảm.
Tay Trần Trường An cầm (Tru thần cung), trực tiếp giương cung bắn tên.
Phốc, phốc, phốc...
Đám đệ tử Phù Đồ Ma giáo vừa mới lên sân khấu này sao có thể chống đỡ được.
Bọn họ bị một mũi tên bắn chết, máu bắn tung toé, ngay lập tức chết thảm.
Đương nhiên.
Trần Trường An cũng không giết sạch đám đệ tử Phù Đồ Ma giáo này, vẫn để lại một người.
Còn tên đệ tử Phù Đồ Ma giáo kia hoàn toàn bị cảnh tượng này dọa choáng váng.
Trần Trường An ra lệnh cho hắn.
“Không muốn chết, thì lập tức mang chúng ta đi gặp Phù Đồ Thánh Nữ"
Nhưng ngay lúc này, một tiếng hừ lạnh, đột nhiên vang vọng trong thiên địa.
“Ở Phù Đồ Ma giáo còn dám giết người, ngươi thật to gan!"
Ngay sau đó.
Chính là năm tên trưởng lão Phù Đồ Ma giáo bay tới.
Bọn họ mặc y phục màu đen thống nhất, tu vi rất mạnh, tản mát ra dao động kinh người.
Có trưởng lão lạnh giọng mở miệng, từ trên cao nhìn xuống nhìn hai người chăm chú, ngôn từ lạnh lẽo, đằng đằng sát khí.
“Hai người các ngươi dám can đảm tự tiện xông vào địa bàn Phù Đồ Ma giáo, tàn sát đệ tử Phù Đồ Ma giáo, chẳng lẽ là chán sống sao?"
Đặc biệt là trong mắt năm tên trưởng lão này, bọn họ cũng không cảm nhận được dao động tu vi cường đại trên người Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên, ngược lại là thấy hai người đều rất trẻ tuổi, không khỏi khinh thường.
Còn đệ tử Phù Đồ Ma giáo còn sống kia, thấy tình thế không đúng, lập tức muốn chạy trốn.
Trần Trường An giương cung bắn tên, giết hết bọn họ.
Thấy cảnh tượng như vậy.
Năm tên trưởng lão Phù Đồ Ma giáo càng thêm giận dữ.
Một nam tử trong đó cầm một hung binh màu đen trong tay, uy thế khiến người ta sợ hãi.
Hắn ta tiến lên chỉ dao vào Trần Trường An, sát khí mênh mông “Ở trước mắt chúng ta, ngươi cũng dám can đảm giết đệ tử Phù Đồ Ma giáo, tiểu tử ngươi không biết sống chết!"
Trần Trường An còn chưa ra tay.
Ánh mắt Ngưng Băng Tiên bên cạnh đã trở nên vô cùng lạnh băng, khiến mọi người ở đây đều có cảm giác như rơi xuống động băng.
Ngưng Băng Tiên lạnh lùng nói.
“Ngươi dám can đảm mạo phạm tướng công nhà ta, ngươi đang nói chính ngươi không biết sống chết sao?"
Trong tay Ngưng Băng Tiên, xuất hiện một tiên kiếm hoàng kim.
Nàng ta chém một kiếm về phía tên nam tử kia. Tiên kiếm hoàng kim lộng lẫy vô cùng thô to, giống như một tia chớp hoàng kim.
Tên nam tử Phù Đồ ma giáo vừa hùng hổ còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận