Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1356 - Giao đấu, hiểu rõ võ đạo đối địch!



Chương 1356 - Giao đấu, hiểu rõ võ đạo đối địch!




Rất nhanh.
Khi khí tức của Nam Ly vương đạt tới đỉnh.
Hắn ta không chút do dự.
Ra tay trong nháy mắt, đánh về phía Trần Trường An.
Lúc này, thiên địa thất sắc, vạn vật không còn ánh sáng.
Lực lượng bẻ gãy nghiền nát, mang theo một cảm giác áp bách cực lớn, núi vỡ đất nứt, nhật nguyệt hủy diệt!
“Hay lắm.”
Trần Trường An lạnh nhạt nói.
Hắn không lùi mà tiến tới, bước một bước về phía Nam Ly vương.
Trong hai tròng mắt hắn, có ánh sáng lưu chuyển.
Thi triển một công năng của hệ thống:【Hiểu rõ võ đạo】.
Lúc này, Trần Trường An nghiễm nhiên đã là một võ thần, võ đạo vô địch, thiên hạ vô song chân chính!
Nam Ly vương không chút khách khí, thần lực ngập trời, đôi tay hắn ta bấm tay niệm thần chú, đánh ra một dấu tay trấn thiên!
Chỉ thấy ngọn núi lớn nguy nga xuất thế ngang trời, lấp đầy thiên địa trong phút chốc.
Thiên địa phát ra tiếng vang ong ong ong.
Ngọn núi lớn nguy nga kia, sinh động như thật, tản mát ra lực lượng bẻ gãy nghiền nát, nghiền áp về phía Trần Trường An!
Trần Trường An không chút khách khí.
Dưới【Hiểu rõ võ đạo】, Trần Trường An chỉ liếc mắt một cái, đã học được thủ đoạn của đối phương.
Đôi tay cũng đồng thời bấm tay niệm thần chú, đồng thời đánh ra một dấu tay trấn thiên!
Lúc này, lại có một ngọn núi lớn nguy nga xuất hiện ngang trời!
Ầm ầm ầm...
Dưới sao trời, hai ngọn núi lớn nguy nga va chạm vào nhau.
Sau một tiếng vang lớn kinh thiên động địa.
Hư không sụp đổ.
Lực lượng khủng bố, giống như sóng thần cuốn trời, lao về bốn phương tám hướng!
Các tu sĩ ở đây đối mặt với lực lượng kinh khủng này, hoàn toàn không chịu nổi, bị đánh bay ra ngoài.
Sắc mặt cả đám, đều sợ hãi, vô cùng khiếp sợ.
Trần Trường An không chút sứt mẻ, đứng tại chỗ, vững như Thái sơn.
Ngược lại là Nam Ly vương.
Hắn ta lùi lại mấy bước, nhìn về phía Trần Trường An, vẻ mặt khó có thể tin.
Nam Ly vương rất tin tưởng vào thực lực của mình.
Theo hắn ta thấy, nếu tu vi, cảnh giới của Trần Trường An ngang hắn ta, Trần Trường An căn bản không phải đối thủ của hắn ta.
Nhưng không ngờ.
Cho dù tu vi của Trần Trường An hạ thấp cảnh giới ngang hắn ta.
Nhưng mình vẫn không địch lại hắn!
Chuyện này khiến Nam Ly vương có hơi khó có thể tin.
Mười Thánh Thần kia cực kỳ sùng bái.
“Chủ nhân đúng là dũng mãnh vô địch!”
“Cho dù áp chế tu vi đến cảnh giới ngang Nam Ly vương, thì Nam Ly vương, cũng không phải đối thủ của chủ nhân!”
“Chủ nhân vô địch sao trời, không ai có thể kháng cự!”
A Miêu mỉm cười, “Hiện tại các ngươi đã thấy được sự lợi hại của công tử rồi chứ.”
“Sự cường đại của công tử, các ngươi há có thể tưởng tượng được.”
Nói xong, A Miêu còn kiêu ngạo ngẩng đầu.
Nam Ly vương nhìn chằm chằm vào Trần Trường An, vẻ mặt hắn ta âm trầm bất định.
Trần Trường An ngoắc ngón tay với hắn ta.
“Ngươi chỉ ra tay một lần, vì sao không ra tay nữa, chẳng lẽ là sợ bổn tọa sao?”
“Hừ!”
Hai tròng mắt Nam Ly vương lóe ánh sáng lạnh.
“Là ngươi ép ta!”
“Hử? Vậy xem ra, ngươi còn có chuẩn bị chiêu sau.”
Trần Trường An lạnh nhạt nói.
Nam Ly vương không nói gì.
Chỉ bước ra một bước.
Trong phút chốc.
Thiên rung địa chuyển, một luồng kiếm âm vang lên từ trong tinh cầu Nam Ly, xuyên qua hai tai mọi người, khiến linh hồn mỗi người đều đang lay động rùng mình, cảm thấy sởn tóc gáy.
Ngay sau đó.
Cùng với dao động đáng sợ, ngưng kết trở thành một thể với sao trời, thần phạt thương sinh, chúa tể thiên địa.
Xuy ——
Một thanh cổ kiếm đồng thau lao ra từ trong tinh cầu Nam Ly kia, toàn thân màu đồng thau, tỏa ra khí tức cổ xưa.
Dường như trong thanh cổ kiếm đồng thay này, có ẩn chứa uy năng cực kỳ khủng bố.
Cổ kiếm đồng thau cắt qua hư không, hư không tan biến trong nháy mắt.
Thanh kiếm này, giống như thần binh sắc bén nhất thế gian, có thể chém hết tất cả vạn vật trong thiên địa.
Mọi người, đều cảm nhận được một luồng khí sắc bén từ trong thanh cổ kiếm đồng thau này, giống như sắp tua nhỏ thân thể bọn họ vậy.
Càng khiến cho bọn họ cảm thấy sởn tóc gáy.
Nam Ly vương giơ tay túm một cái.
Cổ kiếm đồng thau kia rơi vào trong tay hắn ta.
Nam Ly vương cầm cổ kiếm đồng thau, nhìn Trần Trường An chăm chú.
Lúc này, chiến ý của hắn ta mới đạt tới đỉnh cao nhất, khiến người cảm thấy uy thế áp lực tận trời, thiên hạ vô địch!
“Kiếm này tên là Thanh Tiêu thần kiếm, là thần binh tuyệt thế rơi xuống từ sao trời cấp cao, bổn vương đã để kiếm này phủ đầy bụi chín vạn ba ngàn hai trăm năm.”
“Hôm nay, là ngươi ép bổn vương!”
Nói xong.
Thanh Tiêu thần kiếm trong tay hắn ta run lên, lại có vô số kiếm quang thoát ra lần nữa!
Mỗi một tia kiếm quang, đều vô cùng lộng lẫy, chói mắt, khiến người ta không thể nhìn thẳng.
Hắn ta chém một kiếm về phía Trần Trường An.
Vút ——
Một kiếm mang đồng thau chém ra, chừng ba vạn trượng, kiếm khí kinh thiên, phong vân thất sắc!
Dường như một kiếm này, đủ để chém cả thế gian.



Bạn cần đăng nhập để bình luận