Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 925: Sẽ không từ bỏ cái gì, đây là

Sao có thể làm trò nói ra lời như vậy trước mặt các bạn nhỏ trước màn hình chứ.
Hành vi như vậy quá ác liệt.
Tuy nhiên.
Ánh mắt Trần Trường An lại không nhịn được đảo qua dáng người thướt tha gợi cảm của Ngưng Băng Tiên.
Âm thầm gật đầu: “Dáng người cũng thật đẹp, làn da này cũng thật trắng, còn có hai ngọn núi này, chậc chậc chậc...
Dường như nhận thấy được ánh mắt của Trần Trường An.
Ngưng Băng Tiên chớp mắt, khiêu khích nói.
“Tướng công, đẹp không? Chàng đã cứu ta, còn đưa ta Kim Đan, nếu không ta cũng không thể thành Đế, cả người ta đều là của chàng, chàng muốn làm gì cũng được.
Ba gã thần sử kia nghe vậy, trong lòng không nhịn được mắng to, truyền âm nói chuyện với nhau.
“Đôi cẩu nam nữ này, lão tử muốn làm thịt bọn họ!"
“Tên này là ai, chẳng lẽ đã hưởng dụng nữ nhân của Thiên Phượng tộc???"
“Nghe đồn triền miên với nữ nhân Thiên Phượng tộc, là hưởng thụ lớn trong nhân sinh, đáng chết, có tên này ở đây, xem ra không có cơ hội!"
“Tên này rất mạnh, không nhìn thấu tu vi cảnh giới của hắn, chúng ta không phải đối thủ của hắn, vẫn nên nhanh trốn đi! Dù sao phượng hoàng bảo bình cũng tới tay rồi.
Ba gã thần sử đã quyết định, không dám dừng lại một khắc nào, xoay người bỏ chạy!
Ngưng Băng Tiên phát hiện ba gã thần sử muốn chạy trốn, cũng không khiêu khích Trần Trường An nữa, vội vàng nói.
“Tướng công, đừng để bọn họ chạy thoát, phượng hoàng bảo bình còn ở trong tay bọn họ!"
“Phượng hoàng bảo bình cái gì?"
Trần Trường An hiếu kỳ nói, cũng không có động tác gì với ba gã thần sử chạy trốn.
Dường như cũng không để ý ba gã thần sử chạy trốn.
Chớp mắt một cái.
Quả nhiên!
Ngay khi ba gã thần sử muốn chạy trốn, tới gần biên giới phạm vi 10 mét của tấm [Thẻ lĩnh vực vô địch hạn chế.
của Trần Trường An.
Ba gã thần sử trực tiếp bị một lực lượng thần bí trấn áp, căn bản không thể động đậy!
Ba gã thần sử càng thêm kinh hãi.
Đây rốt cuộc là chuyện gì????
Vì sao thân thể của mình không động đậy nổi???
Ngưng Băng Tiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng không lo lắng ba gã thần sử mang theo phượng hoàng bảo bình chạy trốn.
Sau đó.
Nàng ta nói hết chuyện về ổ phượng hoàng, truyền thừa thân thế của mình và phượng hoàng bảo bình cho Trần Trường An.
Đối với Trần Trường An, nàng ta cũng không che giấu bất cứ bí mật gì.
Trần Trường An nghe Ngưng Băng Tiên nói, rất ngoài ý muốn.
“Không ngờ ngươi còn đến từ vực ngoại, hiện giờ còn có một món chí bảo như vậy"
Ngưng Băng Tiên cười động lòng người, rất muốn tới gần Trần Trường An, nhưng mà không tới gần được, nàng ta nói.
“Ta chính là của tướng công, nếu tướng công muốn phượng hoàng bảo bình, cứ việc cầm đi?
Quả nhiên.
Trần Trường An thấy trong tay một người thần sử, có một cái bình ngọc, có vẻ vô cùng thần kỳ.
Gio tay túm lấy.
Phượng hoàng bảo bình rơi vào trong tay hắn.
Sắc mặt thần sử kia thay đổi, quát lạnh nói.
“Đây là đồ vật của Nguyệt Thần đại nhân! Ngươi dám cướp đồ của Nguyệt Thần đại nhân, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
“ồn ào"
Trần Trường An tát một cái.
Tát đến mức trong mắt thần sử kia đầy sao xẹt, bọt máu vẩy ra từ miệng mũi, mặt cũng bị tát biến hình.
Khiến hai gã thần sử khác nhìn thấy mà trong lòng run sợ, sợ hãi không thôi.
Trần Trường An thưởng thức phượng hoàng bảo bình, quan sát thứ đồ chơi này.
Phát hiện trong phượng hoàng bảo bình tràn ngập một lực lượng kinh người.
Đây là lực tín ngưỡng.
Càng khiến cho Trần Trường An kinh ngạc chính là.
Khi Trần Trường An chạm vào lực lượng này.
Lực lượng này lại dung nhập vào trong thân thể của hắn.
Trong cơ thể Trần Trường An lại có cảm ứng, bắt đầu hấp thu lực tín ngưỡng này Thân thể mình đột nhiên thay đổi, khiến đồng tử trong mắt Trần Trường An chợt co rụt lại.“Đây là?"
Phượng hoàng bảo bình, là chí bảo trong truyền thuyết ngoại vực lực tín ngưỡng bên trong sinh ra không cần căn nguyên, không cần người khác cung phụng thần vị, vẫn có thể tạo ra.
Mà chỉ cần là thần linh, có được thần cách, bọn họ đều có thể hấp thu lực tín ngưỡng này!
Nhưng vì sao.
Thân thể Trần Trường An, lại có thể hấp thu được lực tín ngưỡng trong phượng hoàng bảo bình?
Trần Trường An lập tức nhớ tới.
Là [Căn nguyên thần lực lúc trước mở ra từ bảo rương thần linh .
Lúc trước.
Hắn lãng phí [Căn nguyên thần lực), nhớ rõ ở chỗ sâu nhất trong thân thể, sinh ra một điểm sáng nhỏ như cát sỏi.
Nhưng điểm sáng kia vẫn luôn yên lặng, không có động tĩnh.
Hiện giờ.
Đúng là điểm sáng kia đang hấp thu nange lượng trong phượng hoàng bảo bình.
Còn điểm sáng kia, Trần Trường An trước giờ vẫn chưa tìm hiểu rõ nó là thứ gì.
Trần Trường An cũng sắp quên mất nó rồi.
Không ngờ lúc này lại vì phượng hoàng bảo bình mà có động tĩnh.
Từ trong phượng hoàng bảo bình, Trần Trường An hấp thu lượng lớn lực tín ngưỡng, hắn rõ ràng phát hiện điểm sáng trong cơ thể kia dường như cũng lớn mạnh hơn một tia.
1016 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận