Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 151: Chặn lại, việc này không liên quan đến ta!

“Y nha y nha.”
Trên đầu vai Linh Bảo Nhi, truyền đến thanh âm của Cái Đuôi Nhỏ.
Trần Trường An cười khẽ: “Cái Đuôi Nhỏ, ngươi quá nhỏ, còn không nhanh lớn lên.”
Cái đuôi nhỏ bĩu môi, rất ấm ức.
Dường như muốn nói, người ta đã nỗ lực trưởng thành rồi.
Ban đầu chỉ cao bằng một nắm tay, hiện giờ đã cao bằng hai nắm tay, sớm muộn gì cũng sẽ cao bằng nhiều nắm tay.

Thượng giới, tiên vực Huyền Vũ, một cửa tiên môn mở ra.
Giang Ngọc Thiền đi ra từ tiên môn, cuối cùng nàng ấy cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, rất có loại cảm giác sống sót sau tai nạn.
Suýt chút nữa, nàng ấy đã chết ở hạ giới.
Phù Đồ ma chủ, người thống trị thời đại hắc ám này, sự tồn tại vô thượng trấn áp muôn vàn tiên vực.
Giữa muôn vàn tiên vực, tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã chết, không có ai cho rằng hắn còn sống.
Nếu một khi việc này truyền tới thượng giới, chỉ sợ muôn vàn tiên vực đều sẽ rơi vào vô tận khủng hoảng!
Phù Đồ ma chủ ngóc đầu trở lại, chẳng lẽ đây chú định lại sẽ là thời đại thuộc về hắn?
Cuối cùng, Giang Ngọc Thiền thở dài một hơi.
Mặc kệ kết cục cuối cùng muôn vàn tiên vực cuối cùng kết cục như thế nào, này hết thảy đều không phải nàng có khả năng đủ ngăn cản.
Nàng ấy chỉ là một nhân vật nhỏ ở tiên vực Huyền Vũ trong muôn vàn tiên vực mà thôi, đừng nói là hiện tại nàng ấy lập lời thề đại đạo.
Nhưng dù nàng ấy không lập lời thề đại đạo, quay về tiên vực Huyền Vũ, truyền tin tức của Phù Đồ ma chủ ra ngoài.
Nàng ấy nghĩ, nếu người của tiên vực Huyền Vũ không chính mắt nhìn thấy Trần Trường An, không ngửi được hương Loạn Thần trên người hắn, bọn họ cũng sẽ không tin Phù Đồ ma chủ còn sống.
Muôn vàn tiên vực càng như thế.
“Việc này không liên quan đến ta, ta vẫn nên về gia tộc tránh đầu sóng ngọn gió đi.”
Giang Ngọc Thiền lẩm bẩm mở miệng, laya một quả Trú Nhan tiên quả đã trao đổi với Trần Trường An ra.
“Cũng may còn quả này, tuy rằng chỉ có một quả, nhưng hẳn là cũng đủ để luyện chế Trường Sinh đan cho lão tổ kéo dài sinh cơ rồi.”
Giang Ngọc Thiền đã hạ quyết tâm, trải qua hành trình tới đại lục Cửu Châu lần này, sau này đánh chết nàng ấy cũng sẽ không tới đại lục Cửu Châu nữa!
Nàng ấy cũng càng không hi vọng sẽ gặp lại Trần Trường An.
Sau đó, Giang Ngọc Thiền thu lại Trú Nhan tiên quả, hóa thành tiên hồng, tốc độ cực nhanh, đi về phía Giang thị nhất tộc!
Nhưng vào lúc này.
Có hai đạo tiên hồng cắt qua phía chân trời phương xa, tràn ngập tiên uy khủng bố giữa vùng thiên địa này.
Tiên uy giống như phong ba sóng lớn, thổi quét tới.
Giang Ngọc Thiền dừng lại, bình tĩnh nhìn chăm chú phía trước.
Tiên hồng tan đi, lộ ra hai bóng dáng.
Lại là Thánh Võ tiên tôn và Lãnh Minh tiên tôn.
Bọn họ lạnh lùng chăm chú nhìn Giang Ngọc Thiền, cản đường nàng ấy.
Giang Ngọc Thiền thân là thiên kiêu của Giang thị nhất tộc, thiên phú tu luyện kinh người, đã có tu vi tiên sĩ ngũ giai.
Nhưng ở trước mặt Thánh Võ tiên tôn và Lãnh Minh tiên tôn, tu vi của Giang Ngọc Thiền cũng chẳng là gì.
Tuy nhiên, Giang Ngọc Thiền cũng không sợ.
Tuy nàng ấy kiêng kị sợ hãi Trần Trường An, nhưng nguyên do quan trọng là do ảnh hưởng sẵn có từ truyền thừa tiên thống mang tới cho nàng ấy.
Cho dù là lão tổ gia tộc, thậm chí là vực chủ của tiên vực Huyền Vũ, chỉ sợ khi nhìn thấy Trần Trường An cũng sẽ bị kinh sợ.
Còn Thánh Võ tiên tôn và Lãnh Minh tiên tôn này.
Tuy bọn họ mạnh, nhưng Giang thị nhất tộc phía sau nàng ấy cũng không phải là thế lực mà Thánh Võ tiên tôn và Lãnh Minh tiên tôn có thể trêu chọc được.
Nàng ấy mở miệng, không kiêu ngạo không siểm nịnh: “Hai vị tiên tôn đến nơi đây, có chuyện quan trọng gì?”
Thánh Võ tiên tôn không nói gì, chỉ hờ hững nhìn nàng ấy chăm chú.
Lãnh Minh tiên tôn hừ lạnh, “Bản tôn nghe nói Ngọc Thiền tiên tử đã tới đại lục Cửu Châu nhiều ngày, lần này chỉ muốn tìm Ngọc Thiền tiên tử hỏi chút chuyện.”
Giang Ngọc Thiền nhàn nhạt nói.
“Là về Thanh Mao Quỷ Tiên sao? Nhưng mà chuyện này không liên quan đến ta."
Lãnh Minh tiên tôn híp mắt, nhìn Giang Ngọc Thiền chăm chú, sau đó lạnh lùng cười.
“Nếu đã không liên quan đến ngươi, vậy vì sao ngươi biết? Bản tôn không tin dưới hạ giới còn có những người khác có thể giết hắn!”
Nhưng đối với Giang Ngọc Thiền mà nói, đã trải qua những chuyện đó ở đại lục Cửu Châu, nàng ấy hiện giờ không có tâm tình noia chuyện tiếp với Thánh Võ tiên tôn và Lãnh Minh tiên tôn, càng không muốn có chút quan hệ nào với vị tiền bối kia nữa.
“Tin hay không, đó là chuyện của các ngươi.”
Nói xong, Giang Ngọc Thiền chuẩn bị rời đi.
Ánh mắt Lãnh Minh tiên tôn lạnh băng, mang theo lửa giận, quát.
“Giang Ngọc Thiền, việc này ngươi cần phải nói rõ!”
Phải biết Thanh Mao Quỷ Tiên kia chính là một thủ hạ hắn cực kỳ xem trọng, tiềm lực phi phàm, bồi dưỡng hắn ta đến Hoành Kích tiên nhân đã tiêu hao không ít tài nguyên, sau này còn định bồi dưỡng hắn ta làm phụ tá đắc lực cho mình, dù thế nào cũng không thể tưởng được Thanh Mao Quỷ Tiên kia cứ vậy chết ở hạ giới, ngay cả rắm cũng không đánh một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận