Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 283: Từ nay về sau, bổn tọa là chủ nhân của ngươi

Chẳng lẽ thanh niên áo bào trắng đột nhiên xuất hiện này chính là Trần Trường An ẩn tu ở Phi Tiên Sơn?
Bà lão còn chưa kịp xin tha.
Chỉ thấy tay phải của thanh niên áo bào trắng hóa thành chưởng đao, trảm về phía bà lão kia.
Trong phút chốc, ánh lửa vô tận bùng lên.
Dường như hóa thành một tiên đao ngọn lửa, ánh lửa xán lạn, bao phủ vòm trời.
Một trảm qua.
Bà lão thực lực mạnh mẽ trực tiếp bị giết chết.
Ngọn lửa bùng lên tận trời, thần hỏa thiêu đốt mảng lớn núi rừng, tất cả hóa thành đất khô cằn, tro tàn.
Cách đó không xa, Tần Họa Thủy lạnh nhạt, nhìn chăm chú tất cả những gì xảy ra trước mắt.
Trong hai tròng mắt lạnh lùng của nàng ấy có chút nghi hoặc và hơi kinh ngạc.
Thực lực của bà lão kia, nàng ấy biết rất rõ.
Tuy nàng ấy có thể giết bà ta, nhưng cũng cần phí một ít thời gian.
Nhưng thanh niên áo bào trắng ra tay, lại cứ thế giết bà lão dễ như trở bàn tay.
Nhìn thanh niên áo bào trắng kia, Tần Họa Thủy thậm chí phát hiện mình căn bản không thể nhìn thấu hắn.
Cho Tần Họa Thủy một loại cảm giác.
Thanh niên áo bào trắng trước mắt này, hắn thần bí, cường đại, càng có vẻ cao thâm khó đoán.
Đây là Trần Trường An danh chấn đại lục Cửu Châu?
Sau khi Trần Trường An giết bà lão, lại sử dụng


Chấp chưởng sinh tử


.
Sau đó đã xảy ra chuyện làm Tần Họa Thủy hoàn toàn khiếp sợ.
Bà lão kia rõ ràng đã bị giết, lại trực tiếp sống lại.
“Sống lại.”
Đồng tử trong mắt Tần Họa Thủy chợt co rụt lại, có loại cảm giác không chân thật.
Thân là vực chủ tiên vực Thiên Toàn, thế gian này đã có rất ít chuyện khiến nàng ấy cảm thấy khiếp sợ như thế.
Mà trước mắt, thủ đoạn làm bà lão đã chết sống lại của Trần Trường An đã khiến Tần Họa Thủy khiếp sợ rồi.
Thậm chí, hoàn toàn điên đảo nhận thức của nàng ấy.
Nàng ất không tin Trần Trường An có được thủ đoạn có thể làm người khởi tử hồi sinh.
Bà lão bị sống lại.
Nhưng lúc này, Trần Trường An để bà lão sống lại có chút khác bình thường.
Tuy bà lão đã sống lại, nhưng chỉ là thân thể, thần hồn tuy còn, nhưng thần trí đã bị Trần Trường An trực tiếp xóa đi.
Cho nên, bà lão sống lại chỉ là một con rối.
Nếu không phải vì tính đến núi cổ Thanh Đồng.
Trần Trường An cũng không có thời gian rỗi làm bà lão này sống lại thành con rối.
Mà là trực tiếp vận dụng


Vạn vật sinh linh


luyện bà lão thành một viên tiên đan.
“Từ nay về sau, bổn tọa là chủ nhân của ngươi.”
Trần Trường An hờ hững mở miệng, trong quá trình


Chấp chưởng sinh tử


, hắn đã sớm hạ ý chí của mình trên thần hồn của bà lão.
Mà những thứ này, là một loại thủ đoạn khống chế mà Trần Trường An lần mò thông qua


Chấp chưởng sinh tử


.
“Tham kiến chủ nhân.”
Thanh âm bà lão không vui không buồn, vô cùng bình tĩnh, không có bất cứ cảm tình gì, hiện giờ đã là một con rối hoàn toàn nghe lệnh Trần Trường An.
Sau đó, Trần Trường An xoay người, nhìn về phía Tần Họa Thủy.
Biểu tình Tần Họa Thủy cảnh giác, tất cả những gì vừa xảy ra, từ Trần Trường An dễ dàng giết chết bà lão, lại khiến bà ta sống lại.
Thậm chí đến cuối cùng, bà lão kia đột nhiên nhận hắn là chủ.
Chuyện này nghĩ thế nào cũng đều làm người chấn động nhân tâm, làm nàng ấy kiêng kị.
“Ngươi đã làm cái gì với bà ta?”
Tần Họa Thủy rất đẹp, băng cơ ngọc cốt, một bộ váy đen, như một nữ vương cao cao tại thượng, xinh đẹp mà cao lãnh.
Tuy Trần Trường An giết bà lão, nhưng lại khiến bà ta sống lại.
Nhưng mà, Tần Họa Thủy trừ khiếp sợ tò mò, cũng không có bất cứ sợ hãi gì với hắn.
Dù sao đối với Tần Họa Thủy mà nói.
Mặc dù Trần Trường An trước mắt này rất mạnh.
Có lẽ mình không phải đối thủ của hắn, sẽ bị hắn giết.
Nhưng thế thì như thế nào?
Tất cả những thứ này nàng ấy cũng không lo lắng.
Dù sao trạng thái hiện giờ của mình chỉ là một sợi thần hồn biến thành.
Cho dù bị Trần Trường An giết chết.
Nhưng cũng sẽ tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì với bản thể của nàng ấy ở tiên vực Thiên Toàn.
Sắc mặt Trần Trường An bình tĩnh thản nhiên, ánh mắt đảo qua trên người Tần Họa Thủy.
Nữ tử thật đẹp.
Bà lão bày, và cả Tần Họa Thủy, đó là hai Tiên Tôn hộ vệ mà Trần Trường An phát hiện trước đó khi cắt rau hẹ trong lĩnh vực vô địch.
Hắn trả lời Tần Họa Thủy.
“Làm cái gì, đương nhiên là giết bà ta.”
"Nhưng bà ta còn có tác dụng với ta, cho nên sau khi giết, ta ban cho bà ta sinh mệnh lần nữa, khởi tử hồi sinh.”
“Ban cho sinh mệnh, khởi tử hồi sinh?”
Tần Họa Thủy nhíu mày.
Trần Trường An cười nhạt, lại nói với Tần Họa Thủy nói.
“Phương hướng người đi là Phi Tiên Sơn, xem ra là muốn tìm ta, có chuyện gì?”
Trần Trường An cười nhạt, cho người ta một loại cảm giác phúc hậu vô hại.
Đặc biệt là trên người, không có bất cứ dao động lực lượng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận