Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 113: A Miêu, không được vô lễ với tiền bối!

Một thân áo bào trắng, thản nhiên, xuất trần, giống như trích tiên, dường như dung hòa với thiên địa.
Nhìn như nào cũng vô cùng kính sợ.
Một đám yêu vương quy quy củ củ, thật cẩn thận.
“A Miêu, giao long, thổ xà, Cẩu Đản, Thiết Trụ … bái kiến tiền bối.”
Trần Trường An cười.
Có thể nói, dáng vẻ quy quy củ củ, thật cẩn thận của yêu vương, đây cũng là lần đầu hắn nhìn thấy.
Xem ra Thiên Hồ Yêu Hoàng đã nói chuyện xảy ra gần đây trên Phi Tiên Sơn cho bọn họ.
Trần Trường An cũng không thèm để ý: “Không ngờ trong Thập Vạn Đại Sơn trung có nhiều yêu vương như vậy.”
Một đám Yêu Vương cười mỉm, rất là khẩn trương, không được tự nhiên.
Trần Trường An cười nói: “Chư vị không cần khẩn trương, tùy ý ngồi đi.”
Hắn búng tay một cái.
Cây bồ đề rung động rào rạt, sau đó rơi xuống mười mấy quả bồ đề.
Không sai, dưới tác dụng của “Vạn vật sinh linh”, bồ đề chín, đã kết quả.
“Bổn tọa chuyển đến Phi Tiên Sơn vẫn chưa bao lâu, tạm thời không có gì tốt khoản đãi chư vị, lấy quả bồ đề này khoản đãi chư vị đi.”
Quả bồ đề rơi vào tay từng yêu.
Mỗi một quả to tầm bằng nắm tay, lập lòe ánh sáng tiên uẩn, giống như tiên quả, mùi hương khiến người ta thèm nhỏ dãi.
“Hương vị quả bồ đề này như thế nào?”
Trần Trường An cười nói.
Bầy yêu ăn thử, quả bồ đề kia không chỉ có hương vị thơm ngọt ngon miệng, còn ẩn chứa lực lượng khổng lồ.
Làm bầy yêu khiếp sợ, biểu tình thay đổi.
“Lực lượng thật tinh thuần, chẳng lẽ là tiên quả???”
“Bạch Nguyệt, ăn thật ngon.”
A Miêu híp mắt, biểu tình lười biếng thích ý, thân mình dựa vào Bạch Nguyệt.
Đặc biệt là cái đuôi mèo kia loạng choạng quấn quanh trên đuôi cáo của Bạch Nguyệt.
Khuôn mặt Bạch Nguyệt đỏ lên, vội rút đuôi cáo về.
“A Miêu, ở chỗ của tiền bối ngươi có thể bình thường một chút hay không.”
“Được meo, nhưng mà trái cây của tiền bối ăn quá ngon meo.”
Trần Trường An cũng ăn một quả bồ đề, cười nhìn bầy yêu.
Đương nhiên, cũng chú ý tới động tác nhỏ của A Miêu và Bạch Nguyệt.
“Một con mèo yêu, một con hồ yêu, yêu quái trong núi này thật đúng là xinh đẹp đáng yêu, quả thực hoàn toàn phù hợp với tất cả tưởng tượng của trạch nam.”
(^


^).
Trần Trường An nói thầm trong lòng, “Trước đó, Bạch Nguyệt này cho ta cảm giác như u lan trong cốc, xuất trần tĩnh lặng, không dính khói lửa phàm tục, nhưng nhìn dáng vẻ quan hệ không tồi với mèo yêu này, có chút không giống như trong ấn tượng.”
Sau khi ăn quả bồ đề, pháp lực tu vi trong cơ thể những yêu vương đó đều tăng lên không ít.
Bởi vậy, những yêu vương này càng thêm cung kính với Trần Trường An.
Phải biết rằng bọn họ chính là yêu vương, cảnh giới Nguyên Anh, muốn tăng tu vi cũng không dễ dàng.
Mà chỉ là ăn một quả bồ đề, tu vi đã tăng lên.
Lại nhìn một gốc cây bồ đề.
Bọn họ đều không nhịn được nuốt nước miếng, phía trên còn trăm quả bồ đề.
Nếu ăn sạch tất cả, vậy đột phá Hóa Thần có gì khó?
Thật hâm mộ Thác Bạt Dã, Hồng Y và Xà Tử Nghịch.
Bọn họ nhất định được ăn mỗi ngày.
Cây bồ đề cảm nhận được ánh mắt của bầy yêu, thân thể lạnh lẽo, nhánh cây cũng đang run rẩy.
Bầy yêu này muốn làm gì?
Ta chính là của công tử, đừng xằng bậy.
Tiếp đó, là thương lượng chính sự với bầy yêu.
Trần Trường An thu liễm nụ cười, biểu tình trịnh trọng.
Lập tức, bầy yêu ngồi nghiêm chỉnh.
“Đoạt lấy linh khí thiên địa của Thập Vạn Đại Sơn, chuyện này là do bổn tọa sơ sẩy, vì bồi thường cho chư vị, trước khi linh khí khôi phục, tùy thời hoan nghênh chư vị ở lại Phi Tiên Sơn tu luyện.”
Trần Trường An vừa nói xong, đã khiến những đại yêu ở đây kinh ngạc!
(ΩДΩ)!!!
Một đám trừng lớn đôi mắt, nhìn hắn một cách khó có thể tin.
Phi Tiên Sơn này chính là bảo địa tuyệt thế, là tiên cảnh nhân gian.
Toàn bộ Quý Châu, thậm chí là toàn bộ đại lục Cửu Châu, cũng chưa bao giờ nghe nói có một vùng tiên địa như vậy.
Khi bọn họ lên núi bái phỏng, đều đã mộng tưởng hão huyền.
Nếu có thể tu luyện ở Phi Tiên Sơn này, sẽ là một chuyện tốt đẹp cỡ nào.
Nhưng đây chỉ là mộng tưởng hão huyền, đây chính là nơi tiền bối ẩn tu, bọn họ làm sao dám.
Cũng chỉ nghĩ mà thôi.
Nhưng không ngờ Trần Trường An lại định để cho bọn họ tu luyện trong núi!
Sao có thể không khiến bọn họ khiếp sợ!
Sao có thể không khiến bọn họ động tâm!
“Tiền bối, này… này…”
Trần Trường An cười thản nhiên.
Đương nhiên biết rõ vùng tiên địa này có ý nghĩa gì với những yêu vương này, tu luyện ở chỗ này, đột phá Hóa Thần cũng không phải mộng.
Đương nhiên, cũng mang đến chỗ tốt rất lớn cho Trần Trường An.
Để những yêu vương này tu luyện ở Phi Tiên Sơn, đều là quyết định sau khi Trần Trường AN đã suy nghĩ cặn kẽ.
Chỉ cần những yêu vương này tu luyện trong lĩnh vực vô địch ở Phi Tiên Sơn, Trần Trường An liền có thể đạt được lượng lớn giá trị lĩnh vực.
Dù là cảnh giới nhỏ hay cảnh giới lớn, đều mang đến giá trị lĩnh vực phong phú cho Trần Trường An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận