Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1305 - Sống lại, thần võng ồ lên sôi trào!



Chương 1305 - Sống lại, thần võng ồ lên sôi trào!




Mãi đến khi thấy những chuyện xảy ra hôm nay, bọn họ mới biết được, Trần Trường An này rốt cuộc mạnh cỡ nào!
Tất cả những thứ thể hiện ra, đều chỉ là một góc núi băng cường đại của Trần Trường An mà thôi.
Đột nhiên.
Có người nhìn thấy tình hình ở Hoa Hạ cổ tinh trên thần võng, bọn họ kinh ngạc biến sắc, không khỏi kinh hô.
“Các ngươi xem, có rất nhiều tu sĩ đi ra từ Nam Thiên Môn của Hoa Hạ cổ tinh!”
Khi có người thấy những tu sĩ đi ra từ Nam Thiên Môn này, càng không khỏi hít hà một hơi!
“Trời ạ, những người này… những người này không phải những cường giả lúc trước chết ở phòng tuyến Thiên Ma đó sao?”
“Bọn họ bị Lôi Khiếu giết chết, sao lại sống đến giờ?”
!!!
Trong thần võng, khi thấy những tu sĩ chết đi sống lại này, đã khiến cả thần võng sôi trào ồ lên.
Bọn họ biết, những chuyện này nhất định là hành động của An thần đại nhân việc làm!
Là An thần đại nhân hồi sinh bọn họ!
Không ngờ lần này hồi sinh, lại hồi sinh hàng ngàn hàng vạn cường giả đã chết ở phòng tuyến Thiên Ma!
Phi Tiên Sơn.
Rất an tĩnh.
Ngoại giới.
Rất náo nhiệt.
Hiện giờ, toàn bộ tinh hệ Ngọc Hành đã rơi vào mừng rỡ điên cuồng.
Sau khi Lôi Khiếu xảy ra chuyện ở Hoa Hạ cổ tinh, cả đám tu sĩ cường đại lúc trước chết ở phòng tuyến Thiên Ma đều sống lại, đi ra từ Hoa Hạ cổ tinh.
Bọn họ không còn sợ hãi tinh hệ Nam Ly chút nào.
Càng không e ngại đại quân Nam Ly thảo phạt.
Ngay cả Lôi Khiếu Thánh Thần cảnh đi tới Hoa Hạ cổ tinh cũng đã xảy ra chuyện rồi.
Nếu đại quân Nam Ly còn dám không biết sống chết mà tới đối phó với Ngọc Hành, vậy cứ chờ tìm chết đi.
Trước đó, bọn họ vốn không tin lời Trần Trường An nói, cũng không cho rằng Trần Trường An có thể bồi dưỡng Thác Bạt Dã, Xà Tử Nghịch và Hồng Y thành cường giả Thánh Thần.
Nhưng hiện tại, bọn họ tin rồi!
Ngay cả Tử Nguyệt, một nha đầu nho nhỏ, dưới sự trợ giúp của An thần cũng đã mạnh như thế.
Ngay cả Thánh Thần Lôi Khiếu kia cũng dễ dàng bị đánh bại.
Vậy đối với Trần Trường An mà nói, hắn bồi dưỡng tam yêu thành Thánh Thần thì có gì khó khăn?
Hiện giờ, ở trong tinh hệ Ngọc Hành, càng không biết có bao nhiêu người vô cùng hâm mộ tam yêu.
Lại có bao nhiêu người, muốn rời khỏi tinh cầu của mình, gia nhập vào Hoa Hạ cổ tinh.
Nói tóm lại.
Tinh hệ Ngọc Hành hiện giờ, đối tượng mà bọn họ bàn luận, gần như đều là Trần Trường An.
Trong tinh hệ Ngọc Hành, càng có vô số người vô cùng kính sợ, sùng bái, ái mộ Trần Trường An...
Hoa Hạ cổ tinh, trên Phi Tiên Sơn.
Trần Trường An dẫn theo Tử Tâm, Tử Nguyệt và A Miêu công chúa Hồ Yêu Yêu của Yêu Tinh ăn lẩu.
Cách đó không xa, Lôi Khiếu vẫn đang quỳ.
Trần Trường An cũng không buông tha cho hắn ta.
Đồng thời, cũng không giết hắn ta.
Khiến Lôi Khiếu cảm thấy chịu đựng dày vò không biết ngày đêm.
Lôi Khiếu rất tuyệt vọng, mấy ngày nay hoài nghi nhân sinh, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt.
Ăn lẩu.
Hồ Yêu Yêu nhìn thoáng qua Lôi Khiếu đang yên lặng quỳ gối ở một bên, thở dài một hơi.
Ai có thể ngờ được, Lôi Khiếu cường đại không ai bì nổi, cuối cùng lại biến thành như này.
Khiến trong lòng nàng ấy cũng không khỏi sùng bái Trần Trường An, đương nhiên còn có tò mò.
Hồ Yêu Yêu hiện giờ, rất tò mò về thực lực của Trần Trường An.
Trần Trường An rốt cuộc mạnh cỡ nào chứ?
Hồ Yêu Yêu không khỏi tò mò nhìn Trần Trường An.
Thấy ánh mắt của Hồ Yêu Yêu dừng trên người mình, Trần Trường An cười.
"Sao thế, là bổn tọa quá anh tuấn soái khí, mê hoặc ngươi à, nhìn chằm chằm vào ta làm gì?”
Nghe Trần Trường An nói, Hồ Yêu Yêu lập tức đỏ mặt, ấp úng, không biết nên nói cái gì cho phải.
Bên cạnh, Tử Nguyệt cười hì hì: “Trường An ca ca vốn đã anh tuấn, tràn ngập mị lực, Yêu Yêu tỷ tỷ bị Trường An ca ca hấp dẫn cũng là chuyện rất bình thường.”
“Trường An ca ca, ngươi biết nguyện vọng của ta là cái gì không?” Tử Nguyệt chớp mắt, nói với Trần Trường An.
Trần Trường An nói.
"Nguyện vọng gì?”
Tử Nguyệt nghiêng đầu, cười tủm tỉm nói.
“Chờ ta và tỷ tỷ trưởng thành, nguyện vọng của chúng ta chính là có thể gả cho ngươi.”
Tử Tâm ở một bên đang vùi đầu ăn lẩu đột nhiên nghe Tử Nguyệt nói như vậy, khuôn mặt đẹp "bừng" một chút, hoàn toàn đỏ lên, vội vàng hoang mang rối loạn nhìn về phía Tử Nguyệt.
“Muội muội, không được nói bậy.”
Tử Nguyệt cười giảo hoạt, chớp chớp mắt, nhìn Tử Tâm đỏ mặt, nói.
“Tỷ tỷ, ta không nói bậy, đêm đó chúng ta nói chuyện phiếm trước khi ngủ, không phải ngươi nói như vậy sao?”
“Ta... ta... ta không có.”
Tử Tâm đỏ mặt, chưa từng cảm thấy muội muội mình thiếu đánh như hôm nay.
Trần Trường An búng vào đầu Tử Nguyệt một chút.
Tử Nguyệt ôm trán, vẻ mặt ấm ức.
“Trường An ca ca, vì sao lại búng ta?”
"Nhóc con, ngươi nói xem trong đầu ngươi ngày ngày suy nghĩ cái gì thế?”
"Làm sao, Trường An ca ca, chúng ta không thể có nguyện vọng sao?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận