Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 428: Trần Trường An ra tay, kinh hãi tuyệt luân!

Cho dù bọn họ muốn chạy trốn, cũng căn bản không thể trốn thoát!
Vốn dĩ.
Lôi kiếp phi thăng ở Thập Vạn Đại Sơn cũng không đáng sợ.
Nhưng sau khi bốn người Bạch Nguyệt mang mắt trận của đại trận phi thăng về, cũng đã hoàn toàn kéo lôi kiếp phi thăng về đây!
Hiện giờ, lôi kiếp tụ tập, đáng sợ chưa từng có.
Thậm chí làm tất cả tu sĩ trên Thập Vạn Đại đều cảm nhận được hơi thở tử vong.
Chẳng lẽ sắp chết sao?
Hai người Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi ngẩng đầu lên, nhìn lôi kiếp khủng bố đầy trời, sắc mặt trắng bệch.
Sao lại xảy ra chuyện như vậy???
Đây là chuyện mà Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi căn bản không đoán trước được.
Hiện giờ, đây mới là lôi kiếp phi thăng ấp ủ chân chính.
Đừng nói là vực chủ, chỉ sợ cho dù là thánh nhân Tiên Đạo cũng không ngăn cản nổi.
Mà Trần Trường An, hắn còn có thể ngăn cản sao?
Hai người hối hận trong lòng.
Nếu sớm biết lôi kiếp phi thăng sẽ bị dẫn tới Thập Vạn Đại Sơn.
Vậy bọn họ sẽ tuyệt đối không ở lại Thập Vạn Đại Sơn này. Hiện giờ thì tốt rồi.
Muốn chạy cũng không đi được.
Nếu Trần Trường An không ngăn cản được lôi kiếp phi thăng khủng bố này.
Như vậy bọn họ càng thêm không ngăn cản được.
Đến lúc đó, tất cả mọi người đều chết!
Trên vòm trời, là lôi kiếp phi thăng ấp ủ chân chính.
Uỳnh Cùng với một tiếng vang lớn kinh thiên động địa.
Đó là lôi kiếp trăm vạn trượng từ trên trời giáng xuống.
Gần như trong nháy mắt, bao phủ toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn, hoàn toàn biến thành vùng biển lôi kiếp!
Uy thế khủng bố đáng sợ như thế, khiến không ít tu sĩ đều sợ tới mức tê liệt ngã xuống mặt đất, hoặc là nhắm mắt lại, cũng không dám nhìn thẳng.
Trong tầm mắt, chỉ có ánh sáng chói mắt vô tận, lực lượng hủy diệt khủng bố vô biên đang điên cuồng phóng thích.
Lôi kiếp trăm vạn trượng, ngoại trừ giữa lĩnh vực vô địch, ở bên ngoài, không biết có bao nhiêu ngọn núi non, núi lớn bị bao phủ, thậm chí mỗi một tấc thiên địa, mỗi một tấc không gian, đều là lôi kiếp hủy diệt, cực kỳ hoảng sợ!
Khắp nơi đều là khe nứt không gian, dường như toàn bộ thế giới đều bị tàn phá không chịu nổi!
Lôi kiếp đáng sợ, khiến thiên địa chấn động, làm núi non vô cùng hóa thành tro tàn, căn bản không có bất cứ chỗ đất đai nào còn nguyên vẹn.
Cũng may ở gần đây cũng không có sinh linh gì, những sinh linh đó hầu như đều đã di chuyển tới Thập Vạn Đại Sơn tu luyện.
Cho nên tuy lôi kiếp đáng sợ, nhưng tạo thành thương vong lại rất nhỏ.
Uỳnh!
Uỳnh!!
Uỳnh!!!
Lôi kiếp rơi xuống, hàng ngàn hàng vạn, ngoại trừ một mảnh sấm sét mênh mang chói mắt.
Bọn họ không còn thấy gì cả.
Cảnh tượng này, khiến mọi người sợ hãi.
Cho dù là Bạch Nguyệt, Cái Đuôi Nhỏ, Nhất Hải Tiên Hoàng, Mạc Vấn Thiên trên Phi Tiên Sơn cũng đều bị dọa choáng váng.
Bọn họ biết được sự đáng sợ của lôi kiếp phi thăng lôi.
Nhưng chưa bao giờ tưởng tượng được sẽ đáng sợ đến trình độ như vậy.
Lôi kiếp vô tận, lại tụ tới, như sao trời trên Cửu Thiên buông xuống, đánh về phía Thập Vạn Đại Son.
Uy năng tuyệt thế khủng bố, vẫn hừng hực bắt mắt, phá nát tất cả vạn vật.
Làm trước mắt mọi người trống rỗng, không nhìn thấy cái gì!
Thứ cảm nhận được cũng chỉ có khí cơ hủy diệt đang lan tràn kia.
Mọi người đều cho rằng mình nhất định đã chết!
Hiện giờ ngoại trừ mấy người Bạch Nguyệt, chỉ sợ không ai trên Thập Vạn Đại Sơn tin tưởng Trần Trường An có thể ngăn cản được lôi kiếp khủng bố vô biên này!
Dù sao loại lôi kiếp này cũng thật sự rất đáng sợ.
Nhưng mà.
Khi ánh sáng hừng hực bắt mắt kia tan đi, tất cả đều khôi phục như lúc ban đầu.
Tất cả tu sĩ trên Thập Vạn Đại Sơn đều hoàn toàn ngơ ngác.
Chỉ thấy tất cả bọn họ bình yên vô sự, không chút thương thế, càng đừng nói là chết thảm giữa lỗi kiếp.
Ngoại trừ cái này, toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn, cũng không bị phá hủy chút nào!
Tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Không có khả năng.
Lôi kiếp phi thăng kia rõ ràng khủng bố như vậy, chẳng lẽ chỉ là hoa giấy, không chút công lực?
“Đây... đây là có chuyện gì???"
“Lôi kiếp phi thăng này khủng bố như thế, vì sao ta không chết?” Trong đám người, sắc mặt Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi tái nhợt, vẻ mặt còn sợ hãi. Tần Tu Văn lẩm bẩm, âm thanh có chút run rẩy, ôm một đám tiểu kiều thê bên người, mở miệng nói: “Lôi kiếp vừa rồi thật đáng sợ, dù tỷ của ta là vực chủ tiên vực, cũng không ngăn cản nổi"
Trái tim Thanh Vân Phi đập bang bang, có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn. “Đúng vậy, thật là đáng sợ, nhưng chúng ta không sao cả, có lẽ có liên quan đến vị tiền bối kia, chắc là vị tiền bối kia ra tay.
Tần Tu Văn nghe xong, trong mắt kinh ngạc.
“Thực lực của tiền bối, thực sự khủng bố như vậy sao, ngay cả lôi kiếp phi thăng này cũng có thể dễ dàng ngăn cản?
Bạn cần đăng nhập để bình luận