Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 266: Vô Danh, bảo vệ tốt cho Bảo Nhi

Trần Trường An giao một chiếc nhẫn trữ vật cho Mị Nương.
Mị Nương nhận lấy.
“Những vật phẩm Đạo Vận này, tất nhiên sẽ bán đấu giá thật tốt cho tiền bối.”
Còn năm món vật phẩm Đạo Vận còn lại, Trần Trường An đã giao cho Vô Danh.
Hiện giờ, Vô Danh, Linh Bảo Nhi đã chuẩn bị ổn thoả.
Cái Đuôi Nhỏ ôm một chân Trần Trường An, lưu luyến nhìn Linh Bảo Nhi.
Trên người Linh Bảo Nhi, có mấy chục món tiên bảo, những thứ này đều là chiến lợi phẩm lấy được từ trong tay những Tiên Tôn hộ vệ đó, trừ cái này ra, còn có không ít tiên dược dùng để chữa thương bảo mệnh.
Nói tóm lại, Linh Bảo Nhi là đồ đệ đầu tiên của Trần Trường An.
Rất được Trần Trường An yêu thương.
Kế tiếp.
Trần Trường An để lại một


Phù sinh tử


trong cơ thể Bạch Nguyệt.
Dù sao hiện giờ Bạch Nguyệt cũng là đồ đệ của hắn.
Nghĩ một lát, Trần Trường An lại để lại một


Phù sinh tử


trong cơ thể Mị Nương.
Từ chỗ Vô Danh, hắn biết được vật phẩm Đạo Vận vô cùng trân quý, trở lại tiên vực, chỉ sợ Mị Nương sẽ rất nguy hiểm.
Nữ nhân xinh đẹp như vậy, nếu cứ thế chết ở thượng giới thì quá đáng tiếc.
Huống chi, Trần Trường An còn cần nàng ta mang tiên thạch bán đấu giá vật phẩm Đạo Vận về.
“Tiền bối, đây là cái gì?”
Cảm giác được trong cơ thể có thêm một lực lượng thần bí, Mị Nương rất khó hiểu.
“Còn không mau cảm ơn chủ nhân, đây chính là


Phù sinh tử


, là thứ tốt dù ngươi đã chết, cũng có thể sống lại!”
Vô Danh bên cạnh bất mãn mở miệng.
Trong lòng không cân bằng.
Vì sap Mị Nương này cũng có thể được chủ nhân ban cho


Phù sinh tử


.
Nàng ta lại không có quan hệ gì với chủ nhân.
Hừ hừ, không ngoài bần tăng dự đoán, nữ tử yêu mị này quả nhiên có một chân với chủ nhân.
Ai, nếu ta cũng là nữ nhân xinh đẹp thì tốt rồi.
Chủ nhân nhất định sẽ không tàn nhẫn với ta như vậy.
Trong lòng Vô Danh nghĩ như vậy.
Mị Nương và Bạch Nguyệt nghe thấy Trần Trường An nói, khó tránh khỏi khiếp sợ.
Vội vàng cảm kích Trần Trường An.
Trần Trường An xua tay.
“Vật phẩm Đạo Vận đều đã giao cho các ngươi, các ngươi đi tiên vực đi.”
“Mị Nương, nhớ mang tiên thạch về sớm một chút.”
“Vô Danh, bảo vệ tốt cho Bảo Nhi.”
“Chủ nhân yên tâm, dù thuộc hạ chết, tiểu thư cũng nhất định sẽ không chết!”
Tuy ánh mắt Linh Bảo Nhi kiên định, nhưng cũng khó tránh khỏi lo lắng.
Rời khỏi sư phụ đại nhân, tất cả đều chỉ có thể dựa vào chính nàng ấy.
Đi tiên vực, nàng ấy nhất định phải đạt được truyền thừa của kiếm tiên, nhất định không thể làm sư phụ đại nhân thất vọng.
Ngay sau đó, Mị Nương mở tiên môn ra.
Ba người trực tiếp tiến vào tiên môn rời đi.
Tiên môn đóng lại.
Trần Trường An nhìn nới tiên môn đóng lại, vuốt cằm.
Tay phải nắm chặt.
Lại một phiến tiên môn xuất hiện.
“Thì ra tiên môn xuất hiện như thế này.” Trần Trường An thầm nghĩ trong lòng, đã có thể sử dụng lực lượng của lĩnh vực vô địch để mở tiên môn.
Trần Trường An nhìn bên kia của tiên môn, nơi đó sương mù mông lung, không thấy rõ bất cứ cái gì.
Đã nằm ngoài phạm vi lĩnh vực vô địch.
“Hiện giờ lĩnh vực vô địch bao trùm tiên vực bên kia còn hơi sớm, trước tiên vẫn phải hoàn toàn bao trùm đại lục Cửu Châu đã.”
Trần Trường An lắc đầu, cũng không đua đòi.
Giơ tay vung lên, đóng tiên môn lại.
Trần Trường An nhìn về phía Bạch Nguyệt, nói: “Đại hội thu đồ đệ cũng sắp tới rồi, mấy ngày nay, ngươi ở lại miếu Trường Sinh tu luyện đi, dù sao tiên khí nơi này cũng nồng đậm nhất, có ích với việc tu luyện của ngươi.”
Nói xong, Trần Trường An sử dụng


Vạn vật sinh linh


với Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt thân là thiên kiêu tiên vực, tư chất cực cao.
Trần Trường An rất tò mò


Vạn vật sinh linh


có tác dụng với Bạch Nguyệt hay không?
Dưới tác dụng của


Vạn vật sinh linh


, Bạch Nguyệt cảm thấy toàn thân mát lạnh thư thái.
Ngay sau đó, khí tức của Bạch Nguyệt bùng nổ.
Thân thể dường như hóa thành một cái động không đáy, điên cuồng cắn nuốt tiên khí bốn phía, cơ thể oánh nhuận, toàn thân chảy xuôi quang huy bắt mắt.
“A, không ngờ


Vạn vật sinh linh


cũng hữu dụng với thiên kiêu trên tiên vực.”
Trần Trường An rất kinh ngạc.
“Sư phụ, đây là có chuyện gì vậy?”
Bạch Nguyệt lại bị khiếp sợ rồi.
Nàng ấy cảm thấy tốc độ tu luyện hiện giờ của mình phải tăng lên gấp mười lần so với trước đây.
“Tăng tư chất của ngươi, xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm.”
“Tăng tư chất?!”
Bạch Nguyệt kinh hãi.
Trần Trường An duỗi eo lười một cái.
Chuyện nên bận cũng đã ổn thỏa rồi.
Mệt mỏi quá đi.
Muốn ngủ.
Vì sao mình lại não tàn muốn cử hành đại hội thu đồ đệ gì đó chứ, đúng là rảnh rỗi tự tìm việc.
“Bạch Nguyệt, tư chất của ngươi tăng lên, như vậy sẽ đột phá cảnh giới tu vi càng nhanh, cố gắng tu luyện, nếu không có việc gì thì không cần quấy rầy vi sư.”
Nói xong, Trần Trường An nằm lên chiếc ghế dưới cây bồ đề.
Trời trong nắng ấm, ánh nắng tươi sáng, hiện tại chính là thời gian cá mặn ngủ nướng thích hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận