Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 160: Quản ngại đại yêu không có văn hóa, một câu má nó định thiên hạ!

Mọi người kính sợ, rất là kính nể.
“Các ngươi là người phương nào?” Trần Trường An lạnh nhạt mở miệng.
Nên ra vẻ vẫn phải ra vẻ, không thể đã rời khỏi lĩnh vực vô địch thì không ra vẻ nữa, xem nhóm quan lão gia nói đúng không.
Có tu sĩ vội vàng cung kính đáp lại.
“Tiền bối, chúng ta nghe nói sự tích về ngài ở Quý Châu, cố ý đến bái phỏng tiền bối, không ngờ hôm nay lại có vinh hạnh được thấy tiền bối!”
“Thanh Mao quỷ tiên tàn sát trăm vạn sinh linh ở Quý Châu, ai cũng không thể giết chết, tiền bối thay trời hành đạo, thánh nhân thiện đức, tất cả tu sĩ ở Quý Châu đều khâm phục ngưỡng mộ tiền bối, dập đầu xuống đất!”
“Hôm nay có thể thấy tiền bối, đúng là phúc phận đã tu luyện ba đời!”
“...”
Nghe lời nói từ tận tâm can của những tu sĩ này, Trần Trường An vô cùng cảm khái.
Nói như vậy, hình như hiện tại hắn không chỉ nổi danh ở Quý Châu.
Những người này tới Thập Vạn Đại Sơn, chỉ là sùng bái hắn vì đã giết Thanh Mao quỷ tiên, ngàn dặm xa xôi đến vì thấy mặt hắn.
Có tu sĩ cung kính hỏi: “Không biết ba ngày sau, tiền bối có tới thịnh hội Cửu Châu không?”
Thịnh hội Cửu Châu 300 năm một lần, cường giả tụ tập, rất nhiều tu sĩ ở đại lục Cửu Châu đều cho rằng Trần Trường An nhất định sẽ tham gia.
Cho nên, rất nhiều tu sĩ cũng không vào Thập Vạn Đại Sơn, mà chờ Trần Trường An tới thịnh hội Cửu Châu.
Đến lúc đó, chiêm ngưỡng vị “Đánh Khắp Thiên Hạ Không Đối Thủ” Trần Trường An danh chấn Cửu Châu, đại danh đỉnh đỉnh này!
Nếu không phải thế, chỉ sợ hiện giờ số tu sĩ vào Thập Vạn Đại Sơn càng nhiều hơn.
Nghe thấy tu sĩ dò hỏi, Trần Trường An lạnh nhạt nói.
“Đã nhận thiệp mời thịnh hội Cửu Châu.”
Chúng tu sĩ nghe xong vô cùng vui mừng.
“Có tiền bối tham gia, đương nhiên thịnh hội Cửu Châu sẽ náo nhiệt chưa từng có!”
“Tiền bối một chưởng diệt tiên, cái tên “Đánh Khắp Thiên Hạ Không Đối Thủ” đã sớm truyền khắp Cửu Châu, nghe nói châu chủ tám châu khác đều sẽ tham gia thịnh hội lần này!”
“Phải phải, ta cũng nghe nói vậy, bọn họ đều vì tiền bối mà đến, cũng chỉ có tiền bối mới có mặt mũi lớn như vậy, khiến châu chủ tám châu khác đều ra mặt, trước đây có châu chủ mấy châu chưa từng tham gia thịnh hội, lần này chín vị châu chủ tề tựu ở Phượng Vân cổ phái, đây vẫn là lần đầu tiên.”
Đại lục Cửu Châu, có chín vị châu chủ, bọn họ chấp chưởng Cửu Châu, mỗi người thống lĩnh một châu, là cường giả tuyệt thế đứng đầu toàn bộ đại lục Cửu Châu.
Hiện giờ, vì gặp mặt Trần Trường An, bọn họ lại tề tụ lần thịnh hội Cửu Châu này.
Có thể biết.
Trần Trường An chém giết Thanh Mao quỷ tiên, đã tạo thành oanh động lớn cỡ nào ở đại lục Cửu Châu, dù là châu chủ các châu, cũng đều đến vì hắn, đều muốn gặp hắn một lần.
Nếu không phải lo lắng tiên nhân trên thượng giới.
Chỉ sợ những cường giả tuyệt thế ở đại lục Cửu Châu đã sớm đến Phi Tiên Sơn bái phỏng Trần Trường An.
Ngay cả Trần Trường An cũng thấy rất ngoài ý muốn, không ngờ lại nghe được không ít tin tức về thịnh hội Cửu Châu từ những tu sĩ này.
Nhưng mà, từ đầu đến cuối, Trần Trường An vẫn luôn bình tĩnh như nước, ánh mắt thâm thúy, như giếng cổ không gợn sóng.
Không ai biết trong lòng hắn suy nghĩ cái gì.
Quan trọng hơn là, hiện giờ Trần Trường An vẫn chưa quyết định có tới thịnh hội Cửu Châu hay không.
Lúc này, lại có tu sĩ hỏi.
“Tiền bối, lần này ngài xuống núi, chẳng lẽ là vì tới tham gia thịnh hội lần này?”
“Bổn tọa xuống núi, cũng không phải là vì tham gia thịnh hội lần này, mà là do có chuyện khác phải làm.”
Nếu đám tu sĩ này không phải tới để đánh nhau, cũng không có gì phải lo lắng, Trần Trường An cũng hoàn toàn yên lòng.
Cùng lúc đó.
Từ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, giao long đang chuẩn bị tới Phi Tiên Sơn tu luyện.
Đột nhiên, hắn ta đã nhận ra vô số khí tức xa lạ ở gần Phi Tiên Sơn.
Sắc mặt giao long đột nhiên thay đổi.
“Không xong rồi, chẳng lẽ đám người kia lại tới vì tiền bối, mơ tưởng quấy rầy nơi tiền bối ẩn tu!”
Hai tròng mắt giao long tràn ngập hung ác, cưỡi mây đạp gió, rất nhanh đã tới bên ngoài Phi Tiên Sơn.
Hắn ta gầm lên, thanh âm như sấm.
“Đám trộm cắp xấu xa, đây là thánh địa tiền bối ẩn tu, há là nơi đám xấu xa các ngươi dám can đảm tự tiện xông vào!”
Âm thanh kia như sấm, như phong ba sóng lớn, vang đến mức mắt Trần Trường An đầy sao xẹt, hai lỗ tai vang lên ầm ầm.
Má nó, là tên nào to mồm, lỗ tai cũng sắp điếc rồi.
Yêu chưa đến, giọng đến trước.
Đám tu sĩ không khỏi ngẩng đầu, nhìn phía vòm trời, chỉ thấy một giao long to lớn bay đến, giống như một ngọn núi màu đen, khí tức mạnh mẽ, chấn động nhân tâm!
Hai mắt giao long độc ác, dáng vẻ hung thần ác sát, đang chuẩn bị uy hiếp đám tu sĩ xâm nhập Thập Vạn Đại Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận