Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 242: Trọng khí phật đạo, người quỳ xuống chính là ngươi!

Nhưng lại trực tiếp bị một chưởng của Trần Trường An đánh xuyên qua ngực!
Máu tươi giàn giụa, nhìn thấy ghê người.
Sắc mặt hòa thượng Vô lượng trắng bệch, lui lại hơn ngàn trượng, há to mồm thở dốc.
Biểu tình càng vô cùng kinh hãi!
“Thật mạnh!”
Chiến lực mạnh mẽ như vậy, nhất định vượt qua bí cảnh Địa Tiên!
Thanh niên áo bào trắng trước mắt này.
Hắn rất có khả năng là một vị Thiên Tiên!
Trần Trường An chắp tay trước ngực, cười tủm tỉm.
“Đại sư, ngươi cảm thấy như thế nào?”
Hòa thượng Vô Lượng ăn đan dược chữa thương, sắc mặt tái nhợt khó coi, cũng không có đáp lại Trần Trường An.
Trần Trường An nhún vai, tiếp tục nói.
“Một chưởng vừa rồi, ta chỉ vận dụng một phần ngàn tỷ lực lượng, không ngờ ngươi đã bị thương nặng, xem ra thực lực của ngươi quá yếu, không ngờ chỉ với thực lực hiện giờ của ngươi cũng dám tới báo thù, thật đúng là tự tìm đường chết.”
Một phần ngàn tỷ lực lượng.
Hòa thượng Vô Lượng hừ lạnh: “Nói thừa, bần tăng biết ngươi thực lực cường đại, đã sớm có chuẩn bị.”
Ngay sau đó.
Trên mặt hòa thượng Vô Lượng nở một nụ cười lạnh dữ tợn.
“Trọng khí Phật đạo mà chủ trì ban cho là vì để đối phó với ngươi!”
“Thí chủ, hiện tại bần tăng sẽ đưa ngươi đi Tây phương cực lạc!”
Cùng với một đạo kim quang lập loè.
Ngay sau đó, Kim Cương Phục Ma Xử kia xuất hiện ở trong tay ông ta.
Ông ta nắm chặt trọng khí Phật đạo, từ trong Kim Cương Phục Ma Xử kia phóng xuất ra phật quang vô tận.
Rạng rỡ bắt mắt, thậm chí khiến người ta không thể nhìn thẳng!
Vô Lượng hòa thượng hiện giờ, khí tức liên tục tăng lên.
Thực lực trở nên càng mạnh hơn.
Uy áp trên người cũng trở nên càng thêm đáng sợ.
Khiến tu sĩ trong Thập Vạn Đại Sơn khó có thể thừa nhận.
Tu sĩ có tu vi hơi yếu, dưới uy áp khủng bố này trực tiếp bị ép tới hộc máu, bị thương nặng!
“Ha ha ha ha, thí chủ cảm nhận được cỗ lực lượng này sao?”
Hòa thượng Vô Lượng cười to.
Loại lực lượng cực đạo này, khiến ông ta đạt tới bí cảnh Thiên Tiên!
Huy động Kim Cương Phục Ma Xử trong tay.
Lập tức, ngay cả hư không cũng không chịu nổi lực lượng kinh khủng này, trực tiếp rách nát.
Hòa thượng Vô Lượng bây giờ tràn ngập tự tin với thực lực hiện tại của bản thân,
Ông ta nhất định có thể giết Trần Trường An.
Rửa mối nhục xưa!
Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc.
Bạch Nguyệt cảm nhận được uy áp còn khủng khiếp hơn trước đó.
Kinh ngạc thất sắc.
“Sao có thể? Là tiên nhân bí cảnh Thiên Tiên hạ giới?”
Nhưng rất nhanh, biểu tình của Bạch Nguyệt trở nên cổ quái, trong lòng ngờ vực.
Theo lý mà nói.
Chuyện này không có khả năng.
Cho dù là tiên lệnh đặc quyền, cũng chỉ có thể cho phép Tiên Tôn hộ vệ hạ giới.
Cường giả tuyệt thế có tu vi đạt tới bí cảnh Thiên Tiên, căn bản không cho phép hạ giới.
Nàng ấy phỏng đoán.
Nhất định là Tiên Tôn hộ vệ kia mang theo trọng bảo đại đạo, khiến thực lực của mình tạm thời tăng lên tới bí cảnh Thiên Tiên.
Tuy Bạch Nguyệt vô cùng tin tưởng thực lực của Trần Trường An.
Nhưng lúc này không giống.
Tiên nhân bí cảnh Thiên Tiên, Trần Trường An còn có thể ngăn cản được sao?
Nhìn vòm trời phía xa, nàng ấy có chút lo lắng.
Đây cũng không phải là tin tức tốt gì.
Tiên nhân hộ vệ kia hẳn là đến vì đỉnh Cửu Châu, Thiên Đạo hộ thần.
Hiện giờ Mị Nương không ở bên người nàng ấy.
Tu vi của mình cũng không giúp được Trần Trường An.
Cũng không thể để thiên kiêu tiên vực khác nhanh chân đến trước, cướp đi đỉnh Cửu Châu.
Trên vòm trời.
Hòa thượng Vô Lượng kia cười ngông cuồng, ông ta cầm Kim Cương Phục Ma Xử trong tay, đắc ý bành trướng.
Tay phải ông ta làm chưởng đặt ở trước ngực, tay trái nắm chặt Kim Cương Phục Ma Xử, trong mắt phun Phật diễm, trên người bao phủ phật quang, lạnh lùng nói.
“Thí chủ, nếu ngươi quỳ xuống đất xin tha, bần tăng sẽ cho ngươi toàn thây.”
“Nếu không, Phật hỏa đốt người, nhất định ngươi phải chết không có chỗ chôn.”
“Đại sư, ngươi đúng là thật tàn nhẫn, ngã phật từ bi đi đâu vậy?”
“Thí chủ nghiệp chướng nặng nề, đưa ngươi tới cực lạc, tất nhiên là ngã phật từ bi.”
Khí tức cuồn cuộn, kinh tâm động phách.
Cho dù là đứng ở nơi đó.
Hư không xung quanh đều đang sụp đổ.
Loại lực lượng khủng bố vô biên này.
Toàn bộ đại lục Cửu Châu, không ai có thể địch được!
“Thí chủ, đã chết đến nơi, còn không mau quỳ xuống!”
Tiếng quát của hòa thượng Vô Lượng như sấm, đinh tai nhức óc.
Nhưng biểu tình Trần Trường An thản nhiên, mặt mỉm cười, không hề chịu ảnh hưởng.
Còn những tu sĩ trong Thập Vạn Đại Sơn dưới tiếng hét lớn của hòa thượng Vô Lượng,, chỉ cảm thấy thần hồn tiêu tán, khó có thể ngăn cản, bị thương nặng!
Chỉ cho người ta một loại cảm giác thần linh tức giận!
Thậm chí khiến tất cả tu sĩ trong Thập Vạn Đại Sơn cảm thấy tai vạ đến nơi, có thể chết!
Tuyệt vọng sợ hãi bao phủ trong lòng bọn họ!
Sắc mặt hòa thượng Vô Lượng rất khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận