Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 201: Đại hội thu đồ đệ, nhất định rất náo nhiệt!

Việc này rất quan trọng.
Khiến thiên kiêu các tộc ở đại lục Cửu Châu đều chuẩn bị sẵn sàng.
Phần lớ tu sĩ đều rút lui rời đi trước.
Bọn họ cần nhanh chóng mang tin tức một tháng sau Trần Trường An thu đồ đệ về.
Rất nhanh, trên thịnh hội Cửu Châu, cũng chỉ còn lại bộ phận nhỏ tu sĩ.
Ngay cả chín châu chủ cũng đã rời đi không ít.
Đương nhiên.
Chín châu chủ, bọn họ đã giao chín đỉnh ra.
Cái danh chín châu chủ, cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa.
“Tiền bối, chúng ta rời đi trước, có thời gian sẽ tới Phi Tiên Sơn bái phỏng tiền bối.”
Nam Cung Thiên Vấn cũng muốn quay về Vụ Châu.
Trước khi rời đi.
Ông ta hỏi A Miêu.
“A Miêu, cùng cha quay về Vụ Châu không?”
A Miêu lắc đầu.
“Không, con muốn ở lại Quý Châu.”
Nàng ấy hơi mỉm cười.
“Hơn nữa, tiền bối muốn tổ chức đại hội thu đồ đệ, con cũng muốn trở thành đồ đệ của tiền bối, muốn có được đỉnh Cửu Châu, càng muốn trở thành Thiên Đạo hộ thần.”
Nam Cung Thiên Vấn cười ha ha, sờ đầu A Miêu.
“A Miêu, tin tưởng con nhất định có thể làm được, cha sẽ ở Vụ Châu chờ tin tức tốt của con.”
Nói xong, Nam Cung Thiên Vẫn không dừng lại, rời khỏi nơi đây.
Nhìn bóng dáng Nam Cung Thiên Vấn rời đi, A Miêu thở dài một hơi.
Không ngờ mới gặp gỡ ngắn ngủi, lại phải xa cha.
Lúc này.
Bạch Nguyệt và Thiên Hồ Yêu Hoàng đi vào.
Còn Mị Nương.
Nàng ta cũng không xuất hiện.
Thân là Tiên Tôn hộ vệ, nàng ta ẩn nấp trong chỗ tối, luôn luôn đề phòng Bạch Nguyệt gặp nguy hiểm.
“A Miêu, sao ngươi không trở về cùng cha, nếu hòa thượng ngươi phải gả đã chết, vậy cha ngươi cũng sẽ không làm khó ngươi nữa.” Thiên Hồ Yêu Hoàng nói.
Bên cạnh, Bạch Nguyệt cười nhạt.
Tuy nàng ấy đã khôi phục ký ức kiếp trước, nhưng cũng hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến quan hệ của nàng ấy và A Miêu.
A Miêu hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định.
“Bà ngoại, ta muốn trở thành đồ đệ của tiền bối.”
Thiên Hồ Yêu Hoàng nói.
“Đại hội thu đồ đệ sao, sợ là không dễ dàng đâu.”
A Miêu mỉm cười.
“Tuy rằng không dễ dàng, nhưng A Miêu cũng muốn nếm thử một chút, nói vậy, đại hội thu đồ đệ một tháng sau nhất định sẽ rất náo nhiệt.”
“A Miêu.”
Bạch Nguyệt mở miệng.
“Bạch nguyệt, sao vậy?”
“Đến lúc đó cùng nhau tham gia đi, ta cũng muốn tham gia đại hội thu đồ đệ.”
Bạch Nguyệt nói, lập tức làm ánh mắt A Miêu sáng lên.
“Vậy quá tốt rồi.”
“Tiền bối, không biết khi nào ngài quay về Phi Tiên Sơn?”
Phượng Vân thánh chủ Minh Hà cung kính hỏi.
Hiện tại, đã không ít tu sĩ rời khỏi.
Chỉ còn dư lại ít ỏi mấy người chưa rời đi.
Khiến Phượng Vân thánh chủ ngoài ý muốn chính là, Trần Trường An cũng không rời đi.
Trần Trường An cười nhạt.
“Nếu đã tới thịnh hội Cửu Châu, đương nhiên phải tham quan Phượng Vân cổ phái một chút.”
Ánh mắt Minh Hà sáng lên, cung kính nói.
“Để ta mang tiền bối đi tham quan.”
Trần Trường An gật đầu.
Rồi sau đó, một con phượng hoàng kim sắc bay tới, hạ xuống ở thịnh hội Cửu Châu.
“Tiền bối, mời.”
Trần Trường An bước lên phượng hoàng.
Linh Bảo Nhi, Cái Đuôi Nhỏ và Tiểu Hắc cũng bước lên đầu phượng hoàng kia.
Phượng hoàng kim sắc, thực lực mạnh mẽ.
Chính là Yêu Hoàng Hóa Thần cảnh, tu vi còn mạnh hơn giao long mấy cảnh giới nhỏ.
Cũng chỉ có thế lực đứng đầu Quý Châu như Phượng Vân cổ phái mới có thể khiến Yêu Hoàng làm tọa kỵ của tiền bối.
Không cần nghĩ cũng biết, mức độ Minh Hà coi trọng Trần Trường An cũng không giống bình thường.
Phượng hoàng cất cánh, bay lượn cửu thiên.
Trần Trường An đứng khoanh tay, quan sát núi cao viện sâu của Phượng Vân cổ phái.
Bên cạnh, Minh Hà giới thiệu.
Đương nhiên, Trần Trường An vẫn chưa thật sự định tham quan Phượng Vân cổ phái.
Chỉ để dò hỏi chuyện của Minh Hà và lão già sư phụ hắn mà thôi.
Tham quan Phượng Vân cổ phái một vòng, Trần Trường An dò hỏi Minh Hà một chút chuyện.
“Nghe nói Phượng Vân thánh chủ và giáo chủ Trường Sinh giáo ở Vân Châu đã quen biết nhiều năm, không biết Phượng Vân thánh chủ có biết việc này hay không?”
Minh Hà vốn đang giới thiệu cho Trần Trường An kiến trúc của Phượng Vân cổ phái.
Trần Trường An nói, khiến bà ấy không khỏi sửng sốt, sau đó gật đầu, biểu tình có vài phần phức tạp.
“Chuyện tiền bối nói là thật, ta và giáo chủ Phong Khởi Vân của Trường Sinh giáo đã quen biết nhiều năm.”
“Không ngờ tiền bối lại biết việc này.”
“Đã từng nghe qua.” Trần Trường An đáp lại.
“Mấy tháng trước, Trường Sinh giáo bị diệt, với quan hệ của ngươi và hắn, sao lại không ra tay tương trợ?”
Trần Trường An hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Dù sao.
Với quan hệ của Minh Hà và sư phụ.
Ngày đó Trường Sinh giáo gặp họa diệt giáo, nếu Minh Hà ra tay tương trợ, sẽ là một cục diện khác.
Có lẽ hiện tại hắn vẫn sẽ ở trong Trường Sinh giáo, không thức tỉnh hệ thống.
“Xem ra quan hệ của tiền bối và hắn rất tốt.”
Trần Trường An gật đầu, cũng không phủ nhận.
Đương nhiên, cũng không nói cho Minh Hà mình là đồ đệ của Phong Khởi Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận