Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 54: Ai dám đoạt kiếm trong tay ngươi, ta giết kẻ ấy!

Giờ phút này càng là ngây ngốc, hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
Trần Trường An lạnh nhạt nói: “Các ngươi cũng đã gặp Bảo Nhi rồi, nàng ấy ở nơi này của ta sống rất tốt, nếu nàng ấy nguyện ý trở về cùng các ngươi, bổn tọa đương nhiên sẽ không miễn cưỡng, nhưng nếu nàng ấy không muốn cùng các ngươi trở về, vậy các ngươi cũng không cần miễn cưỡng.”
Linh Bảo Nhi vui vẻ ra mặt, có sư phụ đại nhân chống lưng cho nàng ấy, có thể không quay về.
“Cha, Hải gia gia, con muốn ở bên sư phụ đại nhân, không quay về.”
Linh Thanh Sơn và Linh Hải liếc mắt nhìn nhau một cái.
Như thế xem ra, lời Cừu Thiên Đồ kia nói đều không phải là giả, xem ra tất cả đều là thật.
Ngược lại là bọn họ, nhìn lầm Trần Trường An trước mắt.
Linh Thanh Sơn thở dài một hơi: “Đạo hữu, tuy nói như thế, nhưng vì an nguy tính mạng của Bảo Nhi, con bé cần đi theo chúng ta.”
Trần Trường An nhíu mày: “Sao lại nói vậy?”
“Tông chủ Cừu Thiên Đồ của Quỷ Lâu tông tới Cửu Kiếm tông ta đòi tiên bảo, nếu ta không đoán sai, tiên bảo hẳn là ở trên tay ngươi.” Linh Hải nói.
“Hải gia gia, người nói Thánh Tiên Kiếm sao.”
Linh Bảo Nhi lấy Thánh Tiên Kiếm ra.
Trong Thánh Tiên Kiếm, tiên uy phóng thích, kiếm khí bức người.
Lập tức hấp dẫn ánh mắt hai người.
“Đây là tiên bảo trong miệng Cừu Thiên Đồ!”
Hai người khiếp sợ.
Linh Bảo Nhi gật đầu, khoe khoang: “Phải nha, sư phụ đại nhân đã tặng Thánh Tiên Kiếm này cho con.”
“Ta còn dùng thanh kiếm này đánh một trận với một lão già Nguyên Anh của Ác Long quật đấy.”
Trần Trường An liếc mắt một cái, rất muốn vạch trần nàng ấy.
Đúng vậy, đánh một trận với Nguyên Anh.
Đáng tiếc quăng kiếm chạy trốn, muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật.
“Nguyên Anh Ác Long quật!”
Linh Thanh Sơn và Linh Hải nhíu mày.
Tiên bảo quả nhiên trọng đại, thế nhưng đã đưa tới cường giả Nguyên Anh của Ác Long quật.
“Cha, vừa rồi người nói cái gì an nguy tính mạng?” Linh Bảo Nhi tò mò hỏi.
Linh Thanh Sơn liếc mắt nhìn Trần Trường An một cái.
Hiện tại ông ấy đã có nhận thức hoàn toàn mới với Trần Trường An.
Đây chính là tiên bảo đấy, là thứ mà vô số cường giả đều tranh đoạt, không nghĩ tới hắn lại đưa cho Bảo Nhi.
Xem ra hắn đối với Bảo Nhi thật sự rất tốt.
Bởi vậy lời ông ấy nói với hắn cũng không còn hùng hổ dọa người như ban đầu.
Ông ấy nói: “Cừu Thiên Đồ tới Cửu Kiếm tông, cho rằng Cửu Kiếm tông ta đoạt được tiên bảo, nói muốn tiên bảo, thậm chí nói lời tàn nhẫn, trong vòng 3 ngày, nếu không giao ra tiên bảo, Cửu Kiếm tông chờ diệt tông đi.”
Biểu tình Linh Hải trầm trọng: “Việc này rất trọng đại, thậm chí còn có ba vị thái thượng trưởng lão đi theo Cừu Thiên Đồ kia đến, mà Cửu Kiếm tông ta và Quỷ Lâu tông là hai thế lực ngang nhau ở Quý Châu, theo lý mà nói, Quỷ Lâu tông muốn diệt Cửu Kiếm tông ta, căn bản không có khả năng làm được.”
“Ngược lại dám mạnh miệng nói ra lời diệt tông này, chắc chắn có chỗ dựa vào.”
“Sau đó, ta phái người hỏi thăm tin tức biết được Quỷ Lâu tông có thượng tiên hiển thánh, xuống hạ giới, chỉ sợ cũng là vì tiên bảo.”
“Cho nên, chúng ta mới vội vàng đuổi tới Thập Vạn Đại Sơn, nghe Cừu Thiên Đồ kia nói, tiên bảo ở chỗ các ngươi, không nghĩ tới tiên bảo thật sự ở trên người của ngươi.”
Linh Thanh Sơn và Linh Hải đều bất đắc dĩ.
Nếu không có chuyện này.
Tiên bảo ở trên tay Linh Bảo Nhi, bọn họ cực kỳ vui vẻ..
Nhưng hiện tại không giống, tiên bảo kéo tới tiên nhân trên thượng giới, đây chính là chuyện lớn diệt tông.
Hiện giờ, tiên bảo này quả thực là củ khoai nóng phỏng tay, ai cũng không muốn liên quan đến nó!
“Tiên nhân hạ giới?”
Trần Trường An có chút ngoài ý muốn, cũng khó trách bọn họ muốn mang Linh Bảo Nhi đi.
Biểu tình Thác Bạt Dã bên cạnh trầm trọng thêm vạn phần.
“Công tử, tiên nhân vì Thánh Tiên Kiếm mà đến, nên làm cái gì bây giờ?”
Tiên nhân à, cao cao tại thượng, bọn họ sao có thể có khả năng ngăn cản.
Nói thật, khi nghe thấy tiên nhân hạ giới, trong lòng Thác Bạt Dã sợ hãi.
“Ngươi sợ cái lông gà à, không phải còn có ta sao?”
Đường đường là Nguyên Anh, nghe thấy tiên nhân đã bị dọa rồi, Trần Trường An rất khinh bỉ.
“Công tử, nhưng đó là tiên nhân đấy.” Thác Bạt Dã nhỏ giọng nói.
Trần Trường An lạnh nhạt đáp lại: “Quan tâm hắn là tiên nhân hay thứ gì làm gì, ở chỗ này ta mới là lão đại.”
Lời bình đạm, lại ẩn chứa bá đạo khó có thể miêu tả!
Trần Trường An nói, khiến mọi người đều tự thấy không bằng.
Trần Trường An không sợ tiên nhân, bọn họ lại cực kỳ sợ.
Không riêng gì bởi vì tiên nhân cao cao tại thượng, càng là bởi vì bọn họ có chiến lực mạnh hơn cả đại lục Cửu Châu.
Dù là cường giả Nguyên Anh, chỉ sợ cũng không ngăn được một lần công kích của tiên nhân.
Bọn họ sao có thể không sợ?
Nếu Cửu Kiếm tông trêu chọc đến tiên nhân.
Vậy thật sự như Cừu Thiên Đồ nói, chờ tông môn huỷ diệt đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận