Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 377: Chặn lại, nơi an thân!

Thiên Nguyên tiên vương bị dọa tỉnh táo, vội vàng xua tay.
“Đừng đừng đừng, tiên tử tạm thời đừng nóng nảy, ta lập tức tìm kiếm cho ngươi."
Nói xong, lấy Vạn Vật tiên kính ra.
Rất nhanh, bóng dáng Mị Nương hiện lên trong Vạn Vật tiên kính.
Lúc này, Mị Nương giống như Giang Ngọc Thiền, đã dịch dung, thu liễm khí tức, rời khỏi thành hoang.
Mị Nương đang đi tới một chỗ tiên môn.
Hiển nhiên.
Vừa rồi Hoàng Phủ tiên gia quang minh chính đại phái ra mười hai Tiên Hoàng hộ tống Mị Nương rời đi, chẳng qua là thủ thuật che mắt thôi.
Thấy cảnh tượng như vậy, Giang Ngọc Thiền cũng không ngoài ý muốn, hỏi.
“Nàng ta tới tiên môn nào?"
Thiên Nguyên tiên vương chỉ hướng phía tây, nói.
“Tiên tử, đây là chuyện của Giang gia các ngươi và Hoàng Phủ tiên gia, một tiểu lâu la như ta cũng không muốn trộn lẫn, không liên quan đến ta Nhìn phương hướng Thiên Nguyên tiên vương chỉ, Giang Ngọc Thiền mỉm cười: “Đa tạ.
Sau đó, ném một nhẫn trữ vật xuống làm thù lao, nàng ấy xoay người rời đi. Giang Ngọc Thiền đi rồi, Thiên Nguyên tiên vương gấp gáp mở nhẫn trữ vật ra. Ánh mắt sáng lên, lấy ra mười tiên thạch cực phẩm, hắn ta không khỏi mở miệng, cảm thán.
“Giang gia này đúng là giàu có hào phóng"
Sau đó, Thiên Nguyên tiên vương cẩn thận cất tiên thạch cực phẩm, cũng rời khỏi phòng.
Tiên vực Huyền Vũ, có bốn tiên môn cố định ở bốn phía khác nhau.
Ở bốn phía đông tây nam bắc.
Nếu Mị Nương bị Giang Ngọc Thiền chặn lại, tiên thạch bị cướp.
Vừa không cẩn thận, sẽ có người nghi ngờ đến trên người hắn ta.
Dù sao hắn có chí bảo (Vạn vật tiên kính).
Thở dài một hơi.
Cảm thấy thời gian gần đây sẽ rất nguy hiểm.
Vẫn nên chuồn khỏi tiên vực Huyền Vũ tránh đầu sóng ngọn gió rồi tính sau.
Sau đó, Thiên Nguyên tiên vương quyết định đi tới tiên vực Tu Di bên cạnh trước.
Mị Nương đi tới tiên môn phía tây, mai danh ẩn tích, không ai phát hiện.
Mà bên kia, nơi mười hai Tiên Hoàng dùng thủ thuật che mắt đi chính là tiên môn phía bắc.
Không có gì ngoài ý muốn, cho dù có mười hai Tiên Hoàng hộ tống, vẫn bị tiên nhân khác chặn lại.
Hiển nhiên là muốn cướp lấy trên vạn tiên thạch cực phẩm kia. Hoàng Phủ nhất tộc đạt được mục đích, bảo đảm Mị Nương bình yên vô sự.
Mị Nương đã tới gần tiên môn phía tây, nàng ấy cũng cho rằng mình sẽ rất thuận lợi.
Nhưng làm nàng ấy thất vọng rồi.
Từng khí tức mạnh mẽ, lan tràn trong thiên địa, biến thành một cái lưới lớn che trời lấp đất, bao phủ Mị Nương.
Sắc mặt Mị Nương thay đổi.
Khi phát hiện những thứ này, nàng ấy đã không thể thoát khỏi tấm lưới lớn kia.
Sắc mặt nàng ấy khó coi.
Sao lại thế này, sao hành tung của mình vẫn bị bại lộ?
Giang Ngọc Thiền xuất hiện. Ngoại trừ Giang Ngọc Thiền. Còn có 25 Tiên Hoàng của Giang gia.
Xem ra, Giang gia vô cùng coi trọng việc này.
Vì để phòng ngừa sơ suất, phái tới 25 vị Tiên Hoàng.
Mà Mị Nương chỉ là một Tiên Tôn mà thôi.
Dưới sự vây quanh của cường địch, Mị Nương căn bản không có khả năng trốn thoát!
“Giang gia!"
Trong lòng Mị Nương trầm trọng.
Giang Ngọc Thiền hơi mỉm cười, dung mạo tuyệt mỹ, chim sa cá lặn.
“Thiên Mị Tiên Tôn, giao những tiên thạch đó ra đây, ta tha cho ngươi một mạng"
“Đừng mơ!"
Sắc mặt Mị Nương lạnh băng.
“Những tiên thạch đó là của tiền bối, nếu các ngươi thật sự dám cướp đi, vậy suy nghĩ hậu quả một chút đi!"
Nghe Mị Nương nói, tuy Giang Ngọc Thiền vẫn mỉm cười, nhưng trong lòng cũng có vài phần trầm trọng.
Nàng ấy cũng không ngốc.
Vị tiền bối trong lời Mị Nương, rất có khả năng chính là sự tồn tại khủng bố ẩn giấu ở đại lục Cửu Châu, Phù Đồ Ma chủ.
Lúc trước, khi Giang Ngọc Thiền đối mặt với Phù Đồ Ma chủ, rất sợ hãi.
Cũng may Phù Đồ Ma chủ cũng không giết nàng ấy.
Nàng ấy mới có thể thành công trốn về tiên vực Huyền Vũ.
Đối với Giang Ngọc Thiền mà nói.
Nàng ấy đương nhiên không muốn có bất cứ liên quan gì tới Trần Trường An.
Nhưng bởi vì là mệnh lệnh của Giang gia, nàng ấy không thể không nghe.
Huống hồ, cho dù không phải phái nàng ấy tới.
Giang gia cũng sẽ phái những đệ tử khác tới.
Vậy sao không để nàng ấy tới.
Dù sao nếu như chọc giận vị kia, chờ đến khi hắn ngóc đầu trở lại, chuyện Giang gia huỷ diệt là không thể tránh được.
Thậm chí ở trong lòng Giang Ngọc Thiền còn cảm thấy rất hâm mộ Hoàng Phủ tiên gia.
Không ngờ Hoàng Phủ tiên gia còn có thể ôm đùi nhân vật khủng bố như vậy.
Đủ trâu bò.
Hoàng Phủ tiên gia ngươi xứng đáng mạnh lên.
Giang Ngọc Thiền mỉm cười, nói.
“Thiên Mị Tiên Tôn, ngươi chỉ là một Tiên Tôn mà thôi, ta có tận 25 Tiên Hoàng, ngươi sao có thể ngăn cản?"
“Hơn nữa, vị tiền bối kia cũng không ở tiên vực Huyền Vũ, cũng không giúp được ngươi, cho dù cướp những tiên thạch này, giết ngươi, cũng không ai biết.
Lời này vừa nói ra, Mị Nương vẫn trầm mặc.
Chỉ là một cây cầm xuất hiện trong lòng ngực.
Ngón tay nhỏ dài gảy dây cầm, tiếng đàn vang vọng thiên địa, hóa thành âm thanh sát phạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận