Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 257: Không phụ kỳ vọng của ngài! (2)

“Mộc trụy phượng hoàng kia đã thuộc về ngươi.”
Trần Trường An vừa nói xong, Vô Danh vui mừng.
“Chủ nhân, ngài nói thật sao???”
“Phải.”
Chỉ là một món vật phẩm Đạo Vận mà thôi, Vô Danh này nhận hắn là chủ, cũng không có khả năng không cho hắn ta cái gì.
Mà giao vật ấy cho hắn ta, trong nhiệm vụ kế tiếp, hắn ta cũng sẽ càng thêm ra sức.
Bạch Nguyệt và Mị Nương rất hâm mộ.
Đây chính là vật phẩm Đạo Vận, nhìn qua phẩm chất còn cao hơn thanh đao kia, thế nhưng cứ thế đưa cho Vô Danh.
Đặc biệt là đối với Mị Nương mà nói, nàng ta cũng muốn đi ăn máng khác đến bên người Trần Trường An.
Vô Danh cất mộc trụy phượng hoàng cẩn thận.
“Chủ nhân, thuộc hạ nhất định không phụ kỳ vọng của ngài!”
“Vô Danh, ta sẽ giao cho ngươi vài vật phẩm Đạo Vận, ngươi mang về tiên vực Tu Di, nên làm như thế nào, không cần ta nói chứ?”
Tuy Vô Danh vẫn là dáng vẻ đứa bé, nhưng biểu tình lại vô cùng trịnh trọng.
“Chủ nhân cứ việc yên tâm, thuộc hạ chắc chắn sẽ mang về đủ tiên thạch cho chủ nhân.”
Thậm chí Vô Danh đã quyết định, khi quay về tiên vực, sẽ bán rẻ tất cả những tài nguyên tu luyện đó của mình thành tiên thạch, sau đó lại đi cướp bóc ăn trộm tiên thạch của các đại tiên gia, thu thập đủ tiên thạch sẽ chạy nhanh về bên cạnh Trần Trường An.
Tiếp đó, Trần Trường An tiễn khách.
Trong mấy ngày kế tiếp.
Hắn chuyên tâm chế tác vật phẩm Đạo Vận.
Bên chỗ Vô Danh, hắn lại ban thưởng một viên tiên đan.
Lợi dụng tiên đan, với năng lực của Vô Danh, tu vi có thể đột phá thêm một bước.
Trong đình đài trên tiên trì.
Vô danh nhìn Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ đang nghiêm túc tu luyện trong điện, trầm ngâm một lát, nói.
“Chủ nhân, thuộc hạ có một dự định.”
“Dự định gì?”
Vô Danh nói.
“Ở tiên vực Tu Di, thuộc hạ biết có một tòa tiên mộ, nghe nói nơi đó mai táng một kiếm tiên thượng cổ.”
“Kiếm tiên thượng cổ?”
“Đúng vậy, thời đại thượng cổ phía trước thời đại hắc ám, nghe nói vị kiếm tiên kia cũng có


Kiếm thể hỗn độn


, mấy năm nay, không ít người ở tiên vực tới tòa tiên mộ kia muốn đạt được truyền thừa của kiếm tiên, đáng tiếc đều thất bại.”
“Mà thuộc hạ muốn mang tiểu thư đi thứ, nàng ấy mang


Kiếm thể hỗn độn


, có lẽ có thể đạt được truyền thừa của vị kiếm tiên kia.”
“Truyền thừa của kiếm tiên sao...”
Trần Trường An nhíu mày.
Tiên vực Tu Di, đó chính là thượng giới, cũng không phải là đại lục Cửu Châu.
Trần Trường An chưa từng đi qua thượng giới, cũng không biết tình huống nơi đó như thế nào.
Linh Bảo Nhi đi tới tiên vực Tu Di, tất nhiên sẽ nguy hiểm.
Đương nhiên, đây cũng là cơ duyên.
Dù sao mình cũng không có gì để dạy con bé, vẫn luôn là Linh Bảo Nhi tự tu luyện.
“Chủ nhân cứ việc yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lực bảo hộ tiểu thư! Hì hì hì, chỉ hy vọng khi trở về chủ nhân có thể ban thưởng thêm một vật phẩm Đạo Vận cực phẩm!”
Trần Trường An rất cạn lời.
Tên hòa thượng này, muốn vật phẩm Đạo Vận cực phẩm đến vậy sao?
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là Trần Trường An người no không biết người đói khổ.
Đối với Vô Danh mà nói, càng là như thế.
Nếu kiếp trước cũng có đủ vật phẩm Đạo Vận, hắn ta cũng không đến mức luân hồi trọng sinh.
Cho nên, đời này Vô Danh nhất định phải ôm chặt đùi Trần Trường An.
“Đã nhiều ngày, cố gắng tu luyện, tranh thủ trước khi đi tới tiên vực dùng tiên đan tăng thê, chút tu vi.” Trần Trường An dặn dò Vô Danh.
Sau đó, Trần Trường An tiến vào trong điện.
Trong điện.
Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ khoanh chân tu luyện.
Ở trong cơ thể Linh Bảo Nhi, còn còn sót lại lực lượng tiên đan bàng bạc, muốn luyện hóa hoàn toàn trong một chốc cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng ở chỗ Linh Bảo Nhi, không đến mấy ngày, có lẽ sẽ lại đột phá một cảnh giới nhỏ.
Tốc độ tu luyện của nàng ấy rất nhanh.
Sớm muộn cũng sẽ phi thăng lên tiên vực.
Trần Trường An tiến vào trong điện cũng không thu liễm khí tức.
Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ đều đã nhận ra, mở mắt ra.
“Sư phụ đại nhân, sao người lại tới rồi.”
“Y nha y nha.”
Trần Trường An cười nhạt, vuốt đầu Linh Bảo Nhi.
“Bảo Nhi, trong khoảng thời gian này, tu luyện cảm giác như thế nào?”
Linh Bảo Nhi nhoẻn miệng cười.
“Tu luyện tuy rằng có chút nhạt nhẽo, nhưng tu vi đột phá rất nhanh, sư phụ đại nhân, không bao lâu nữa đồ nhi sẽ đột phá Hóa Thần cảnh!”
“Tiên vực Tu Di có một tòa tiên mộ, nơi đó có truyền thừa của một kiếm tiên thượng cổ mang


Kiếm thể hỗn độn


.”
“truyền thừa của kiếm tiên?”
Con ngươi như thủy tinh đen bóng của Linh Bảo Nhi lập tức lóe sáng.
Tuy rằng Linh Bảo Nhi có được


Kiếm thể hỗn độn


, tu vi cũng đang không ngừng mạnh hơn.
Nhưng nàng ấy rất rõ ràng.
Như vậy vẫn là quá yếu.
Không theo kịp bước chân của sư phụ đại nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận