Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1394: Có lão hủ ở đây, các ngươi cứ đi vào là được!

Chương 1394: Có lão hủ ở đây, các ngươi cứ đi vào là được!Chương 1394: Có lão hủ ở đây, các ngươi cứ đi vào là được!
"Kẻ địch sao, không phải có Trường An ca ca ở đây rồi sao?"
"Hồng Diệp, chẳng lẽ kẻ địch của ngươi còn lợi hại hơn Trường An ca ca sao?"
"Ngươi cứ việc yên tâm, dù kẻ địch của ngươi mạnh cỡ nào, nếu thật sự chạy đến địa bàn của Trường An ca ca, tất cả bọn họ đều chỉ có đường chết."
Tử Nguyệt nhẹ nhàng nói.
Còn kẻ địch mà Hồng Diệp nói, Tử Nguyệt càng hoàn toàn không để ở trong lòng.
Hồng Diệp liếc mắt nhìn Tử Nguyệt một cái thật sâu, nàng ấy biết, dù mình nói cái gì, đều không có bất cứ tác dụng gì!
Hiện tại, chuyện duy nhất nàng ấy có thể làm được, cũng chính là thành thật ở Hoa Hạ cổ tinh này, chờ đợi tất cả mọi chuyện xảy ra.
Trừ cái này ra.
Tử Nguyệt dẫn theo Hồng Diệp tiếp tục đi dạo khắp Hoa Hạ cổ tinh.
Hồng Diệp lại thở dài một hơi, nói.
"Được, không thành vấn đề."
Tử Nguyệt cười, gật đầu nói.
"Tử Nguyệt, đi thôi, còn chưa đi dạo hết Hoa Hạ, ngươi dẫn ta tiếp tục đi dạo."
Sau đó.
Hồng Diệp cũng không thể làm gì khác.
Phượng Uyển Hề gặp phải nguy cơ rất lớn.
Cuồn cuộn sao trời, ở bên U Minh thần quốc.
Hiện giờ.
Tất cả, đối với Hồng Diệp mà nói, cũng chỉ có thể mặc cho số phận!...
Hiện giờ, viện trưởng lão đã phái người tới rất nhiều lần, hy vọng thấy tình hình hiện giờ của Ngưng Băng Tiên.
Nàng ấy không biết, rốt cuộc sao viện trưởng lão lại biết được.
Mà sau khi viện trưởng lão biết được, Phượng Uyển Hề lập tức gặp phải vấn đề rất khó giải quyết.
Chủ yếu vẫn là bởi vì, tin tức đồ đệ Ngưng Băng Tiên của nàng ấy lặng lẽ rời đi.
Phượng Uyển Hề cũng không hề biết, mình rốt cuộc còn có thể giấu bao lâu.
Đối với chuyện này.
Ba ngày sau.
Nhưng cuối cùng.
Trong lòng Phượng Uyển Hề trâm trọng, nhưng nàng ấy lại không có cách nào, chỉ có thể giấu nhất thời, là nhất thời.
Viện trưởng lão một lần nữa phái người đến, bọn họ vẫn muốn gặp Ngưng Băng Tiên. "Ai da, Ngưng Băng Tiên à, ngươi đã đi tinh hệ Ngọc Hành một thời gian rồi, tình hình rốt cuộc thế nào, nếu Trần Trường An hiện tại đã không sao, ngươi cũng nên trở lại đi, ta đã không giấu được bao lâu nữa."
Phượng Uyển Hề đương nhiên nói lời lẽ chính đáng từ chối, ngăn cản bọn họ tiến vào động phủ Ngưng Băng Tiên đang bế quan.
"Không được, đồ nhi nhà ta hiện giờ đang trong thời kỳ bế quan mấu chốt nhất, nếu lúc này các ngươi tiến vào trong đó, quấy rây đồ nhi nhà ta bế quan đột phá, hậu quả như vậy, các ngươi có đảm đương nổi không?”
"Các ngươi vẫn nên chờ đò nhi nhà ta bế quan xong rồi hẵng tới đây!"
Phượng Uyển Hề lạnh lùng mở miệng, nói với những người viện trưởng lão này.
Tuy nhiên, trong lòng Phượng Uyển Hề lại cực kỳ trầm trọng, nôn nóng, rất lo lắng.
Nhưng mà, Phượng Uyển Hề lại không có cách nào, chỉ có thể thành thật nói với các nàng.
Định tiếp tục giấu tin tức Ngưng Băng Tiên rời khỏi U Minh thần quốc.
Những người mà viện trưởng lão phái tới , tuy bọn họ nghe lệnh, muốn gặp Ngưng Băng Tiên một lần.
Nhưng mà, nghe Phượng Uyển Hề nói, không khỏi đều rút lui có trật tự.
Dù sao.
Thân phận hiện tại của Ngưng Băng Tiên, chính là người được đề cử là quốc chủ tương lai của U Minh thân quốc, nếu thật sự vì bọn họ lao vào mà xảy ra chuyện gì.
Đám người ở đây, đều ăn không hết, gói đem đi.
Lúc này.
Cũng khiến tất cả bọn họ đều có vẻ vô cùng do dự.
Mà Phượng Uyển Hề nhìn thấy dáng vẻ những người này do dự, nàng ấy thở phào nhẹ nhõm một hơi trong lòng, nghĩ thầm, lần này hẳn có thể giấu giếm được.
Nhưng lúc này.
Một giọng già nua khàn khàn vang lên.
"Đã nhiều ngày không nghe nói tin tức của Ngưng Băng Tiên, nàng ấy thân là người được đề cử cho vị trí quốc chủ, nếu bế quan, theo lý mà nói, giờ cũng nên xuất quan rồi, nếu trong lúc bế quan gặp phải bất trắc gì thì nên làm thế nào?”
"Có lão hủ ở đây, các ngươi cứ đi vào, xem tình hình của người được đề cử cho vị trí quốc chủ rốt cuộc thế nào rồi?"
Người nói chuyện, là một bà lão.
Tóc bà ta trắng xoá, chống quải trượng, dáng người nhỏ gầy còng xuống.
Nhưng mà.
Trên người bà lão này lại tản ra sức mạnh đáng sợ kinh người.
Loại sức mạnh đáng sợ này mạnh mẽ trong cơ thể của bà ta, giống như như lũ lụt sóng lớn, chấn động lòng người.
Bỗng nhiên trong nháy mắt, trực tiếp bộc phát.
Khi Phượng Uyển Hề cảm nhận được luồng lực lượng này, trong lòng nàng ấy vô cùng nặng nề. Không có cách nào, dù sao, bà lão này cũng là một vị Thánh Thần cường đại.
Gặp bà lão này, Phượng Uyển Hề biết, lần này, chỉ sợ mình đã không dối gạt được nữa.
Chắc hẳn.
Bà lão này, cũng đã sớm hoài nghi, ngày hôm nay nhìn thấy nàng ấy vẫn ngăn cản đám người xem xét tình hình của Ngưng Băng Tiên, định ra tay!
Nếu không, cũng sẽ không xảy ra chuyện hôm nay.
Lúc nói chuyện.
Ánh mắt đục ngầu của bà lão kia nhìn về phía Phượng Uyển Hề.
Từ trong ánh mắt đục ngầu kia, dường như càng là lộ ra ý tứ sâu xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận