Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 748: Người khác là đao, ta là thịt cá!

Trần Trường An nhìn từ trên cao xuống, nhìn chăm chú vào thân ma không đầu của Loạn Ma đảo chủ đang quỳ xuống đất kia.
“Ngươi... ngươi muốn làm gì?"
Trong lòng Loạn Ma đảo chủ sợ hãi.
Loại cảm giác người khác là đao, ta là thịt cá này thật sự là quá khó tiếp thu rồi.
“Ta sẽ không diệt ma niệm ngươi, bởi vì mạng của ngươi, là thuộc về Vũ Thanh Dao và Ngưng Băng Tiên Nói xong.
Trong mắt Trần Trường An lóe lên hai tia thần quang lộng lẫy.
Hắn dùng lực lượng lĩnh vực vô địch, bá đạo xem ký ức của Loạn Ma đảo chủ!
Cho dù ma niệm Loạn Ma đảo chủ này mạnh mẽ, nhưng bị Trần Trường An vô tình xem, khiến ma niệm ông ta bị tra tấn rất lớn, căn bản ăn không tiêu!
Thân ma cao lớn đĩnh bạt không nhịn được thống khổ run rẩy lên!
Một lát sau.
Trần Trường An ngừng tra tấn Loạn Ma đảo chủ.
Đồng thời.
Hắn cũng đạt được tất cả những thông tin mình muốn.
Tìm được nơi đi thông ngoại vực kia rốt cuộc nằm ở đâu trong (Sa mạc hoàng kim), địa cung vĩnh hằng.
Loạn Ma đảo chủ vô lực tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
Ma tâm thấy, không khỏi có loại cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Đây là hậu quả của việc trêu chọc vị đại nhân này.
Căn bản không phải bọn họ có thể thừa nhận.
Đặc biệt là mấy ngày bị trấn áp ở Phi Tiên Sơn, càng có thể khiến trong lòng ma tâm càng thêm rõ ràng điểm này!
Sau đó.
Trần Trường An cũng trấn áp Loạn Ma đảo chủ này trên Phi Tiên Sơn giống như ma tâm. Đương nhiên, Trần Trường An cũng không dung hợp ma tâm và thân ma không đầu này với nhau.
Dù sao ma tâm và thân ma không đầu này cũng đều đã ra đời ma niệm của mình, đều sẽ kháng cự dung hợp lẫn nhau.
Mà Trần Trường An, cũng dự định sau khi sư phụ Phong Khởi Vân mang đầu và mắt về.
Là có thể làm Phù Đồ Ma chủ sống lại, đạt được đồ vật hắn muốn.
Mà hiện tại.
Tác dụng duy nhất của Loạn Ma đảo chủ này, cũng giống ma tâm kia.
Từ trong phần thân ma bất diệt này sinh ra ma tà mạnh mẽ.
Sau đó bị Trần Trường An chém giết, thu hoạch giá trị lĩnh vực.
“Sa mạc hoàng kim"
Trần Trường An lẩm bẩm, trong mắt lập loè ánh sáng.
Từ trong trí nhớ của Loạn Ma đảo chủ kia.
Hắn biết được sa mạc hoàng kim này chính là một vùng sa mạc cuồn cuộn bát ngát trong địa cung vĩnh hằng, nơi đó có cửa vào đi thông tới ngoại vực!
Càng khiến Trần Trường An không nghĩ tới chính là.
Cửa vào đi thông ngoại vực kia.
Lại là do Cự thần kiến tộc trông coi.
Ŏ ngay giữa tộc địa của Cự thần kiến tộc.
Đối với kết quả này.
Trần Trường An tỏ vẻ rất ngoài ý muốn.
Cũng không khác những gì hắn đoán lắm.
Mà đúng lúc.
Trần Trường An còn lợi dụng (Hoa trong gương, trăng trong nước) ngưng tụ một phân thân Chuẩn Đế, đi tới Cự thần kiến tộc ở sa mạc hoàng kim trong địa cung vĩnh hằng với Vô Danh để cứu tam đồ đệ Bạch Nguyệt và Giang Ngọc Thiền.
Nếu hiện tại đã biết được cửa vào đi thông ngoại vực ở nơi nào.
Đúng lúc, có thể lợi dụng phân thân Chuẩn Đế kia đi tìm tòi chân tướng Sa mạc hoàng kim.
Một vùng màu vàng lập lòe mênh mông vô bờ, rất có một loại cảm giác đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên.
Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên: Sa mạc mênh mông, ngọn khói bay thẳng lên trời - Sông dài, mặt trời lặn tròn vo.
(Trích thơ “Sứ chí tái thượng” - Vương Duy)
Trong sa mạc hoàng kim này, có dị tộc cổ xưa mạnh mẽ sinh hoạt [Cự thần kiến tộc)!
Có thể nói.
Chính là Cự thần kiến tộc thống trị toàn bộ sa mạc hoàng kim.
Ngày hôm nay.
Vô Danh và phân thân Chuẩn Đế của Trần Trường An đi vào địa cung vĩnh hằng một thời gian, lại quay về sa mạc hoàng kim một lần nữa.
Đối với Vô Danh mà nói.
Lần trước hắn ta đi vào sa mạc hoàng kim này, có thể nói là vô cùng khiêm tốn, cẩn thận.
Sợ bị Cự thần kiến tộc phát hiện tung tích, sau đó khó giữ tánh mạng của mình, chứ đừng nói là cứu Bạch Nguyệt và Giang Ngọc Thiền về!
Nhưng lần này không giống trước.
Hắn ta mang theo phân thân Chuẩn Đế của chủ nhân tới.
Có phân thân Chuẩn Đế của chủ nhân ở đây, trong mắt Vô Danh, cho dù là quét ngang Cự thần kiến tộc, cũng hoàn toàn không thành vấn đề!
Sau khi ý thức bản thể của Trần Trường An đi vào trong phân thân Chuẩn Đế ở sa mạc hoàng kim này.
Trong tầm mắt hắn là một vùng sa mạc hoàng kim lớn mênh mang vô tận.
Cát sỏi màu vàng, có gió nóng khô ráo thổi qua.
Phía trước.
Vô Danh đang dẫn đường.
Trần Trường An mở miệng hỏi Vô Danh.
“Cự thần kiến tộc còn cách nơi đây bao xa?"
Vô Danh nói.
“Chủ nhân, chúng ta đã cách lãnh địa của Cự thần kiến tộc rất gần, nhiều nhất một canh giờ nữa là có thể đến Cự thần kiến tộc"
Trần Trường An gật đầu.
Rồi sau đó thưởng thức phong cảnh trong sa mạc hoàng kim này.
Một canh giờ sau.
Trần Trường An và Vô Danh đi lên một cồn cát ngàn trượng.
Mặt trời chói chang, gió nóng như sóng, mặt đất như lò lửa, bỏng cháy tất cả. Trên đầu trọc của Vô Danh đã mồ hôi đầy đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận