Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 288: Hiện tại, chỉ chờ đại hội thu đồ đệ bắt đầu

Mạc Vấn Thiên đỏ con mắt, gần như muốn nổi điên.
...
Sau khi an bài Thác Bạt Dã, con rối bà lão và Tần Họa Thủy tới vùng cấm sinh mệnh ở Vân Châu, Trần Trường An liền về Phi Tiên Sơn.
Lúc này, đối với việc Thác Bạt Dã đi Vân Châu hoàn thành nhiệm vụ, Trần Trường An cực kỳ yên tâm.
Dù sao lần này cũng có hai Tiên Tôn hộ vệ đi cùng, trong đó Tần Họa Thủy còn là nhân vật cấp bậc vực chủ.
Huống hồ Trần Trường An vì để phòng ngừa lỡ như.
Còn để lại một


Phù sinh tử


trong cơ thể mỗi người bọn họ, tương đương với mỗi một người đều có hai cái mạng.
Tin chắc lần này bọn họ nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ mà mình giao phó, cứu Hồng Y, Xà Tử Nghịch và Phong Khởi Vân về.
Trần Trường An nằm trên ghế, nhìn tháp thí luyện mười tám tầng kia, không ngừng cân nhắc trong tháp thí luyện mười tám tầng này, rốt cuộc nên bố trí trạm kiểm soát mỗi tầng như nào?
Cái Đuôi Nhỏ ở bên cạnh dùng răng sữa nhỏ mài hột một tiên quả, làm bạn bên cạnh Trần Trường An, bất tri bất giác, nàng ấy đã đột phá Kim Đan nhất giai.
Ở chỗ Bạch Nguyệt, nàng ấy đang nỗ lực tu luyện.
Trong toàn bộ Tiên Địa, tiên khí ở miếu Trường Sinh là nồng đậm nhất, tốc độ tu luyện ở nơi đây tu cũng nhanh nhất.
Hơn nữa, Trần Trường An cũng thông qua


Tiên đạo chân giải


, nhàn tới mức nhàm chán, dạy Bạch Nguyệt đánh Thái Cực quyền.
Sau khi Bạch Nguyệt cảm nhận được chân lý âm dương ẩn chứa trong Thái Cực quyền, vô cùng động tâm.
Quyền thuật này, âm dương giao nhu, lấy nhu thắng cương, có thể nói là tiên thuật vô thượng.
Bạch Nguyệt như thu được bảo bối, sau khi Trần Trường An dạy dỗ Bạch Nguyệt tu luyện.
Mỗi một ngày, nàng ấy đều đang đánh Thái Cực quyền.
Sau khi đánh Thái Cực quyền, cảm giác được thân thể thả lỏng cưa nay chưa từng có.
Đồng thời, tu vi nàng ấy cũng tinh tiến thêm một lần nữa.
Trên phương diện tu luyện, tốc độ cũng được tăng lên.
Tốn không ít tinh lực thiết lập xong trạm kiểm soát trong tháp thí luyện, Trần Trường An thở phào nhẹ nhõm.
“Hiện tại, chỉ chờ đại hội thu đồ đệ bắt đầu.”
Đỉnh Cửu Châu treo trên đỉnh tháp thí luyện, chảy xuôi quang hoa, có từng tia lực lượng Thiên Đạo khủng bố kinh người phóng ra từ trong đó.
Hai ngày này, có không ít tu sĩ muốn trực tiếp cướp đỉnh Cửu Châu trên tháp thí luyện.
Nhưng mà, không có bất cứ tu sĩ nào thành công cướp được đỉnh Cửu Châu.
Có thể nói, những tu sĩ ở đây muốn trực tiếp cướp đỉnh Cửu Châu, gần như còn khó hơn bọn họ phi thăng thành tiên.
Trần Trường An bận việc trạm kiểm soát trong tháp thí luyện xong, đương nhiên lại trải qua sinh hoạt như cá mặn.
Rảnh rỗi không có việc gì, thông qua lĩnh vực vô địch, nghe tu sĩ nghị luận nói chuyện với nhau, cũng quan sát từng trận chiến trong lĩnh vực vô địch.
Giữa các tu sĩ, chiến đấu rất bình thường.
Hoặc là khiêu khích, đoạt bảo vật, ân oán tình thù, hoặc là tranh đấu các động phủ tu luyện mà hắn lập ra trong lĩnh vực vô địch, có thể nói là nhân sinh trăm thái.
Đồng thời, Trần Trường An cũng không quên đã đồng ý với điệu kiện của Tần Họa Thủy, sẽ chú ý an toàn của Tần Tu Văn.
Nhưng khi Trần Trường An thấy được Tần Tu Văn ở trong một động phủ trong lĩnh vực vô địch, cho dù là hắn cũng không khỏi cảm thấy hâm mộ.
Tiên giường to lớn, có mười chín đại mỹ nhân như hoa như ngọc nằm đó.
Tần Tu Văn, thận ngươi chịu nổi sao?
Song tu thật vui vẻ, Tần Tu Văn hoàn toàn ở trong ôn nhu hương, an nguy của hắn ta căn bản không cần Trần Trường An lo lắng.
Nhìn thấy sinh hoạt mỹ diệu của Tần Tu Văn ở trong động phủ, Trần Trường An không khỏi nghĩ đến buổi tối hôm mình ở Yên Vũ Các trong thành Hóa Long, tâm tình cá mặn an tĩnh bắt đầu xao động, lẩm bẩm nói.
“Hình như ở gần Thập Vạn Đại Sơn có một tòa thành Phụng Thiên, nếu còn mấy ngày nữa mới tới đại hội thu đồ đệ, có nên đi nghe khúc tiêu khiển cả đêm hay không?”
Rồi sau đó, Trần Trường An cười tiêu sái, đã quyết định.
Thân là một đại nam nhân khí huyết phương cương, nghe khúc tiêu khiển không phải rất bình thường sao.
Vận dụng


Hoa trong gương, trăng trong nước


.
Một khối phân thân xuất hiện, mang theo linh thạch, sau đó xuống núi.
Phân thân vẫn là dùng


Đặc hiệu mãn phân


thay đổi dung mạo, nghe khúc tiêu khiển.
Hành động lặng lẽ, không thể để những người khác biết.
Lúc này, phân thân ngưng tụ thông qua


Hoa trong gương, trăng trong nước


, có được tu vi Kim Đan, hoàn toàn có thể đến thành Phụng Thiên trước khi trời tối.
Chỉ tiếc, một người tịch mịch.
Nếu có một vị anh hùng hảo hán có thể cùng hắn đi nghe khúc tiêu khiển thì tốt rồi.
Haizzz, ta vô địch, người ở chỗ cao không tránh khỏi lạnh lẽo.
Phân thân ở dưới


Đặc hiệu max điểm


, có vẻ tầm thường vô vị, dường như chỉ là một tu sĩ bình thường đến không thể bình thường hơn.
Hắn xuống núi từ miếu Trường Sinh, khi đi qua Thập Vạn Đại Sơn, đi về phía thành Phụng Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận