Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 675: Nhưng, nhưng không phải hắn đã chết sao

Như thế.
Phù Đồ Ma chủ này đừng mơ làm xằng bậy.
Phù Đồ Ma chủ tức giận, nhưng bất lực, chỉ có thể buông lời tàn nhẫn.
“Khỉ yêu, ngày ngô phá phong ấn, là lúc ngươi bỏ mạng"
Sau khi Phù Đồ Ma chủ bị Trần Trường An trấn áp thêm một tầng trong quan tài đồng.
Muốn giết những tiên nhân đó, cũng không thể làm được.
Trần Trường An cũng lười quản Phù Đồ Ma chủ này.
Chờ đến khi quay về tiên vực Cửu Châu.
Lại đối phó với Phù Đồ Ma chủ này sau.
Trần Trường An nói với những tiên nhân đó.
“Sau đó, ta sẽ mang các ngươi rời khỏi nơi đây, tới tiên vực Cửu Châu trước, các ngươi nghỉ ngơi lấy lại sức ở đây trước đi"
“Đa tạ hầu gia."
Sau đó.
Trần Trường An khiêng quan tài đồng, đi tới trước mặt sư phụ Phong Khởi Vân.
Phong Khởi Vân được hai hóa thân bảo hộ.
Ông ấy đứng giữa ranh giới sống hay chết, nhìn như một khối gỗ khô gầy.
Chỉ nhìn một cái cũng khiến người ta đau lòng.
Trong quan tài đồng, truyền đến giọng nói lạnh lùng của Phù Đồ Ma chủ.
“Lão già này, thật là mạnh miệng, cho dù tự hủy ký ức, cũng không nói ra tin tức của người mang thân ma bất diệt"
“Hứ, sao hắn có thể ngờ, thân ma bất diệt lại tự mình tìm tới cửa chứ"
Đúng là ứng với câu nói kia: Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công!
Chuyện đáng tiếc duy nhất chính là khỉ yêu này quá mạnh. Trong chốc lát.
Căn bản không có cách nào với khỉ yêu này!
Bên kia.
Dưới sự bảo vệ của ba hóa thân.
Linh Bảo Nhi, Thác Bạt Dã, Hồng Y, Xà Tử Nghịch và giao long, A Miêu cùng với một đám tiên nhân.
Bọn họ rời khỏi Phù Đồ Ma giáo, đi qua trong địa cung vĩnh hằng.
Cuối cùng.
Bọn họ thành công rời khỏi địa cung vĩnh hằng, xuất hiện ở núi cổ Thanh Đồng.
Khi bọn họ xuất hiện phía sau núi cổ Thanh Đồng.
Áp lực đến từ địa cung vĩnh hằng cũng đã hoàn toàn biến mất.
Cuối cùng mọi người cũng có thể thở phào một hơi.
Thác Bạt Dã nói.
“Cuối cùng cũng thoát ra"
Bên canh, Xà Tử Nghịch và Hồng Y gật đầu, vô cùng cảm khái. “Chúng ta bị cầm tù ở Phù Đồ Ma giáo lâu như vậy, vốn tưởng rằng sẽ chết, nhưng cuối cùng, không ngờ công tử có thể cứu chúng ta ra từ nơi hung hiểm như thế!"
“Tiền bối là lợi hại nhất meo."
A Miêu càng thêm sùng bái Trần Trường An không thôi.
Giao long kiêu ngạo.
“Chủ nhân đương nhiên lợi hại, nếu không sao có thể là chủ nhân chứ Nhưng mà lúc này.
Bọn họ càng thêm thấy kinh ngạc cảm thán.
Chính là vì tiên vực Cửu Châu đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Lúc trước.
Bọn họ bị cầm tù ở Phù Đồ Ma giáo nhiều ngày, không nghĩ tới, đại lục Cửu Châu nho nhỏ trước đây, hiện giờ đã biến thành tiên vực Cửu Châu.
Từ nay về sau.
Bọn họ cũng là người thượng giới.
“Không biết vị hầu đại nhân mà chủ nhân phái tới thế nào rồi?" Xà Tử Nghịch nói.
“Hẳn là vị hầu đại nhân kia đi cứu Phong Khởi Vân của Trường Sinh giáo rồi, nhưng mà ta cảm thấy thực lực của hầu đại nhân này vô cùng mạnh mẽ, nói vậy hẳn là cứu Phong Khởi Vân ra căn bản không thành vấn đề.
A Miêu nói.
“Nhưng Phù Đồ Ma giáo bên này, cũng rất mạnh mẽ, Tiên Đạo thánh nhân không ít, huống chi còn có những ma tà đó"
Linh Bảo Nhi nhìn hóa thân Trần Trường An để lại, nói.
“Thực lực của vị hầu đại nhân kia rất mạnh, sâu không lường được, cho dù chỉ dựa vào bản thân, cũng có thể khiêu chiến toàn bộ Phù Đồ Ma giáo.
Hiển nhiên, Linh Bảo Nhi cũng có vài phần hiểu biết với thực lực của Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không mà Trần Trường An sắm vai.
Mà ngay khi đám người Linh Bảo Nhi đang nghị luận.
Vùng thiên địa nơi xa.
Có từng tia tiên hồng cắt qua phía chân trời đi tới.
Linh Bảo Nhi nhận ra trong nháy mắt.
Nhìn lại.
“Khí tức thật mạnh, hẳn là có vài tiên nhân tới.
Nàng ấy cảnh giác, không biết người tới là địch hay là bạn.
Nàng ấy bảo vệ đám người A Miêu, Thác Bạt Dã ở sau người. Những tia tiên hồng đó tới gần.
Cầm đầu.
Là Vô Danh.
Phía sau còn có mười mấy đội viên (Chi đội Huyền Vũ) của (Đại đội Quản - thành Cửu Châu).
Mỗi một đội viên, đều có tu vi bí cảnh Thiên Tiên.
Đối với Vô Danh mà nói.
Sau khi hắn ta nhận một loạt xử phạt ở Phi Tiên Sơn, phân thân của Trần Trường An đã liền buông tha cho hắn ta.
Phái hắn ta đến núi cổ Thanh Đồng đón người.
Sau khi bị xử phạt.
Vô Danh như gánh trọng trách, xem ra chủ nhân đã tạm thời buông tha cho mình.
Sau đó.
Hắn ta vội vàng ngựa không ngừng vó, mang theo đội viên chi đội Huyền Vũ của Đại đội Quản - thành Cửu Châu) đến núi cổ Thanh Đồng đón người.
Cũng không biết chủ nhân muốn hắn ta đi đón ai?
Nhưng mà.
Khi Vô Danh đi tới núi cổ Thanh Đồng.
Hắn ta thấy một đám người ở núi cổ Thanh Đồng.
Cảm nhận được khí tức của mấy ngàn tiên nhân. Nhưng khí tức của những tiên nhân này đều có vẻ rất suy yếu.
“Chẳng lẽ chủ nhân kêu ta tới đón những người này sao?” Vô Danh tới gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận