Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 846: Con rệp đen thui mau tới giết ta đi! Nhưng mà.

Sự kiêu ngạo của nàng là khắc vào xương cốt.
Trong chốc lát cũng không sửa được.
Mà hiện tại.
Nàng lựa chọn giao đấu với Hắc Ngọc địa long kia.
Sợ là chán sống rồi.
Nhưng mà.
Thi Như Ý không sợ.
Đó là bởi vì nàng có nắm chắc.
Dù sao.
Ở trong tay Thi Như Ý, có [Thẻ thế thân hoàng tuyền Trần Trường An ban cho.
Có thể giữ được cho nàng một mạng.
Cho nên.
Cho dù là nàng không địch lại Hắc Ngọc địa long này, nhưng có gì phải sợ đâu?
Dù sao bản công chúa cũng đã chết hai lần.
Cũng không để bụng chết thêm một lần đâu.
Mưa to bàng bạc, Thi Như Ý giằng co với Hắc Ngọc địa long/ “Ta cho phép ngươi chạy trước 29 mét.
Thi Như Ý nói phét đầy tự tin.
Trong đôi đồng tử dựng thẳng của Hắc Ngọc địa long hiện lên vẻ châm chọc khinh thường.
“Không biết tự lượng sức mình.
Hắc Ngọc địa long đã nhìn thấu thực lực của Thi Như Ý.
Chỉ là kẻ hèn Hạ Thần, cũng dám làm càn trước mặt hắn ta, không biết sống chết.
Chỉ nghe Hắc Ngọc địa long rống to.
Ngay sau đó, ma uy bàng bạc bạo động!
Cái đuôi lớn màu đen của Hắc Ngọc địa long xé rách sương mù màu lam, giết về phía Thi Như Ý.
Hơn nữa.
Cái đuôi lớn màu đen này dài chừng mấy trăm trượng, giống như dãy núi lớn màu đen, lành lạnh khủng bố.
Thanh đao lớn dài 30 mét mà Thi Như Ý dùng thần thông bản mạng của Vũ tộc ngưng tụ ra, dường như không đủ để nhìn!
Đôi tay Thi Như Ý nắm đao, chém về phía cái đuôi lớn màu đen.
“Keng” một tiếng.
Hai người va chạm trong nháy mắt, phát ra âm thanh sắt đá.
Không hổ là ma chủng, trời sinh thần lực bất diệt.
Thi Như Ý căn bản không ngăn được.
Vừa đối mặt.
Thanh đại đao dài 30 mét kia vỡ tan.
Kêu lên một tiếng.
Thi Như Ý bị đánh bay ra ngoài.
Sắc mặt nàng rất tái nhợt, khóe miệng có máu, bị thương nặng.
Đây là lần đầu tiên nàng giao thủ với ma chủng.
Có chút xấu hổ.
Một chiêu cũng không ngăn được.
Quả nhiên, ma chủng này thật là đáng sợ!
Khó trách mấy lão tổ tông trong tộc luôn dặn dò nàng nếu gặp ma thần chủng thì đi đường vòng đi.
Đừng trêu chọc.
"Lui lui..."
Thi Như Ý muốn chạy trốn.
Nhưng ở trước mặt Hắc Ngọc địa long, cũng không phải nàng muốn trốn, là có thể chạy trốn.
Chỉ thấy Hắc Ngọc địa long lại vẫy đuôi lần nữa.
Tư thế bẻ gãy nghiền nát quét ngang qua.
Nguy cơ sinh tử!
Thi Như Ý không kịp nghĩ đến chuyện khác, vội vàng lớn tiếng niệm chú ngữ.
“Mã phi, rót cho dì một ly Cappuccino!"
(Thẻ thế thân hoàng tuyền phát động trong nháy mắt.
Sau đó.
Chỉ thấy Thi Như Ý bắt đầu hóa thành một sợi khói trắng, chậm rãi tiêu tán giữa thiên địa.
Thi Như Ý yên lòng, nàng nhớ rõ nhiệm vụ Trần Trường An giao, vì thế khiêu khích nói.
“Hiện giờ ở vết tích sao trời đã mở ra một con đường, ta ở bên đối diện vết tích sao trời, ngươi có bản lĩnh thì tới giết ta, lêu lêu lêu, con rệp đen thui!"
Nói xong.
Thi Như Ý hóa thành một sợi khói trắng hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa.
“Chạy trốn rồi???"
“Còn mắng ta là con rệp đen thui!!!"
Thi Như Ý chạy trốn, Hắc Ngọc địa long kia rất ngoài ý muốn, cũng rất tức giận!
Đây vẫn là lần đầu tiên có Hạ Thần nho nhỏ quang minh chính đại chạy trốn dưới mí mắt hắn ta!
Thậm chí, chuyện này với Hắc Ngọc địa long mà nói.
Quả thực chính là vô cùng nhục nhã!
Lúc này.
Hắc Ngọc địa long đột nhiên nhận ra một khí tức xa lạ xuất hiện.
Thần rồng vẫy đuôi, hắn bay lên không đi về phía khí tức xa lạ kia.
Rất nhanh.
Hắc Ngọc địa long thấy một con đường mới mở ra trên vết tích sao trời trong lời Thi Như Ý.
Ngay lập tức.
Trong mắt Hắc Ngọc địa long, bắn ra ánh sao sắc bén!
Hắn nghĩ tới tên lúc trước ở đối diện vết tích sao trời, còn cướp một giọt tinh huyết căn nguyên của mình.
“Không biết sống chết, vậy mà dám tạo ra một con đường từ bên trong!"
Hắc Ngọc địa long cười.
Rồi sau đó.
Hắc Ngọc địa long đấu đá lung tung, tiến vào con đường hình vết kiếm phía trên vết tích sao trời!
Bên đối diện vết tích sao trời.
Thân thể mềm mại của Thi Như Ý chậm rãi ngưng hiện.
Nàng bình yên vô sự, không bị thương chút nào.
“ [Thẻ thế thân hoàng tuyền tiền bối ban cho thật là lợi hại, thật sự đã cứu ta một mạng!"
Thi Như Ý kinh ngạc cảm thán không thôi.
Sau đó.
Nàng nhìn về phía vết kiếm trên vết tích sao trời.
Không biết Hắc Ngọc địa long kia có thể xuyên qua vết kiếm, đi vào muôn vàn tiên vực hay không.
Nhưng mà.
Mặc dù Hắc Ngọc địa long đi tới nơi này.
Nhưng Thi Như Ý cũng không sợ hãi chút nào.
Dù sao. Nàng về tới nơi này, cũng đã có tiền bối chống lưng.
Nơi này, có phân thân của tiền bối trấn thủ ở đây đấy.
Sau khi trở về.
Thi Như Ý nói lại hết tình huống ở bên đối diện vết tích sao trời cho phân thân Chuẩn Đế của Trần Trường An.
Ý thức của Trần Trường An còn ở bản thể tại Phi Tiên Sơn, đang nói chuyện với ba gã cường giả Vũ tộc.
Lúc này.
Phân thân Chuẩn Đế truyền tới tin tức.
1040 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận