Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 334: A di đà phật, là các ngươi bức bần tăng

Thời gian kế tiếp, chỉ cần ôm Cái Đuôi Nhỏ nằm trên giường trải qua sinh hoạt cá mặn là được.
Tiên vực Tu Di.
Sau khi Vô Danh đưa Linh Bảo Nhi vào địa cung, yên tâm rời đi.
Có chín tượng đá tăng nhân La Hán bảo vệ Linh Bảo Nhi lấy truyền thừa kiếm tiên, Vô Danh hoàn toàn không cần phải lo lắng an nguy của nàng ấy ở trong địa cung.
Tiếp đó.
Ba vạn năm, không quay lại tiên vực Tu Di, hiện giờ cho hắn ta một loại cảm giác về nhà.
Vô Danh lấm la lấm lét, hành sự khiêm tốn, hắn ta biết những Phật miếu chùa chiền đó đều đang tìm mình.
Cũng không thể để bọn họ phát hiện.
Hắn ta cũng không định lại làm vực chủ tiên vực Tu Di này.
Dùng thời gian hai ngày, Vô Danh mới trở lại động phủ trước đây của mình.
Động phủ này, ẩn giấu rất sâu, lại bố trí rất nhiều đại trận Phật đạo hung ác.
Đã từng là chủ nhân tiên vực, những đại trận Phật đạo hung ác đó, dù là vực chủ cảnh giới ngang nhau cũng không dễ xâm nhập.
Cho nên ba vạn năm đi qua.
Còn bảo tồn hoàn hảo, không có tiên nhân khác tới.
Tiến vào động phủ, bên trong đều là nội tình mình tích góp nhiều năm.
Dù là Tiên Khí, tiên dược, các loại tiên đan bí bảo chồng chất ở giữa động phủ, lập loè ánh sáng, xếp thành ngọn núi nhỏ.
Ở chỗ này, cũng có mấy chục món vật phẩm Đạo Vận.
Nhưng nhìn đều thấy ít đến đáng thương. Trong đó có ba món thượng phẩm. Bảy món còn lại đều là cấp bậc hạ phẩm.
“A di đà phật, sau khi tiếp xúc với chủ nhân, mới biết được mình nghèo cỡ nào, bần tăng cần mười món vật phẩm Đạo Vận này có tác dụng gì?"
Nói câu bực tức, Vô Danh vung bàn tay lên, gió cuốn mây tan, đóng gói tất cả nội tình trong động phủ mang đi.
Hắn ta đã quyết định.
Trở lại hạ giới, cống hiến tất cả nội tình đã tích góp nhiều năm này cho chủ nhân.
Làm một tên nịnh nọt, nhất định phải tận chức tận trách.
Sau đó.
Vô Danh lại tới những tiên quặng đó của mình.
Nhưng những tiên quặng đó đều có chuyện, có lẽ là mấy năm nay bị lộ, nên đã bị mấy chùa phát hiện, sau đó chiếm làm của riêng.
Khi Vô Danh phát hiện những chuyện này.
Tức muốn chết!
“A di đà phật, một đám lừa trộm cắp dám can đảm bá chiếm tiên quặng của bần tăng, các ngươi xong rồi!"
Đặc biệt là sau khi ở cùng chủ nhân một thời gian, hắn ta biết chủ nhân coi trọng tiên thạch nhất.
Dù mình mang những nội tình đã tích cóp nhiều năm đó về, chỉ sợ chủ nhân cũng sẽ không thèm liếc nhìn một cái.
Nếu không mang chút tiên thạch về.
Chắc chắn sẽ bị chủ nhân giết chết xấp xỉ một nghìn cách.
Vô Danh trộm lẻn vào tiên quặng, càng thêm phẫn nộ, quả nhiên tiên thạch trong mỗi tiên quặng đều bị đào đến không còn một mảnh, sợi lông cũng không để lại cho hắn ta.
Khinh người quá đáng! Khinh người quá đáng!!!!
“A di đà phật, là các ngươi bức bần tăng!"
Vô Danh căm giận rời khỏi tiên quặng, nhìn về một chỗ chùa, hắn ta chắp tay trước ngực, chậm rãi đi đến, thân thể chậm rãi hòa làm một với thiên địa, biến mất không thấy đâu.
Hắn ta đã chuẩn bị làm một trận lớn!
Không trộm rỗng tiên kho của các đại Phật miếu chùa chiền, tuyệt không trở về gặp chủ nhân!
Trong tháp thí luyện, theo thời gian trôi đi, tu sĩ bị đào thải cũng trở nên càng ngày càng nhiều.
Bởi vì số tầng càng cao, bên trong cũng sẽ càng thêm hung hiểm, ma quái gặp được cũng sẽ trở nên càng mạnh hơn, càng thêm khủng bố. Những tu sĩ đó chết thảm trong tay ma quái, cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Đó chính là mấy người Tần Tu Văn, Phạt Thiên và Bạch Nguyệt, hiện giờ đã tới tầng mười một.
Tiến độ vượt ải của bọn họ rất nhanh, cũng chứng minh được thực lực của bọn họ.
Nhưng càng ngoài ý muốn hơn.
Chính là tạm thời bọn họ còn chưa chạm mặt nhau trong tháp thí luyện.
Mấy người này, bọn họ không hổ là thiên kiêu tiên vực, hoàn toàn là đầu tàu gương mẫu, được giải nhất.
Hiện giờ trong tháp thí luyện, sau khi đào thải vô tình, gần như chỉ còn lại hơn hai ngàn tu sĩ.
Hơn nữa trong số hơn hai ngàn tu sĩ, phần lớn đều còn dừng lại ở dưới tầng mười. Đương nhiên, có thể trổ hết tài năng từ trong mười mấy vạn người ban đầu tham gia đại hội thu đồ đệ, đã chứng minh thiên phú của bọn họ thật sự lợi hại.
Chỉ cần thời gian, bọn họ tất nhiên có thể trở thành cường giả đứng đầu đại lục Cửu Châu.
Mà ở bên ngoài tháp thí luyện.
Người còn quan sát tình hình trong tháp thí luyện đã ít đi rất nhiều.
Càng nhiều tu sĩ đều đang ra sức tu luyện, thể hiện giá trị của bản thân, nỗ lực đột phá.
Hy vọng may mắn có thể được tiền bối nhìn trúng, trở thành một người trong số một trăm người may mắn của [Kế hoạch phi thăng).
Không thể không thừa nhận, [Kế hoạch phi thăng mà Trần Trường An nói đã gây ra tác động to lớn với bọn họ.
Khiến cho bọn họ tu luyện vô cùng nhiệt tình, cũng có vẻ đương nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận