Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1403: Xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu? (2)

Chương 1403: Xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu? (2)Chương 1403: Xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu? (2)
"Sư phụ ta ở đâu?"
Viện trưởng lạnh nhạt nói.
"Ngươi hỏi nàng ta sao?"
Ngưng Băng Tiên không lên tiếng, chờ viện trưởng tiếp tục trả lời.
Viện trưởng lại nói.
"Nếu nàng ta và ngươi đã cùng một đám, thông đồng làm bậy phản bội U Minh thần quốc với ngươi, ngươi cho rằng nàng ta còn có thể ăn được quả ngọt à."
Bà lão đứng một bên cười lạnh đáp lời.
"Ngưng Băng Tiên, hiện giờ sư phụ ngươi đã chết."
"Đã chết sao?"
Khi Ngưng Băng Tiên nghe thấy lời này, sắc mặt đột nhiên thay đổi, toàn thân như bị sét đánh.
"Sao có thể chứt"
Mà tin tức này, đối với Ngưng Băng Tiên mà nói, quả thực là sét đánh giữa trời quang, cả người giống như bị sét đánh, không thể tưởng tượng.
Trong lúc này, sắc mặt cũng không khỏi càng thêm tái nhợt.
Mà Trân Trường An bên cạnh nghe vậy, cũng không khỏi nhăn mày.
"Đã chết?"
Vậy mà đã chất.
Khi nghe thấy tin tức này, Trần Trường An cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.
Không ngờ, từ trong miệng viện trưởng và bà lão kia lại nói ra tình huống hiện tại của nàng ấy qua loa, hời hợt như thế.
Không sai.
Sau đó, ánh mắt Ngưng Băng Tiên dừng trên người bà lão kia.
Ánh mắt Ngưng Băng Tiên lúc này trở nên càng lạnh băng hơn, nàng lạnh lùng mở miệng, nói với các tu sĩ ở đây.
“Ta không tinI"
Đây là chuyện Ngưng Băng Tiên và Trần Trường An đều không ngờ.
Ánh mắt Ngưng Băng Tiên dừng trên người bà lão, trong hai tròng mắt nàng, lóe ra từng luồng ánh sáng lạnh băng, mang theo sự chất vấn, càng chất chứa sát ý lạnh băng.
Nói xong.
"Sư phụ ngươi chết chỉ mới là bắt đầu thôi."
Bà ta hừ lạnh.
Sắc mặt bà lão có hơi khó coi, ở trước mắt bao người, Ngưng Băng Tiên này lại kiêu ngạo như thế, nói ra những lời như thế với bà ta, chuyện này có thể nói đã khiến bà lão mất hết mặt mũi! "Hôm nay, nếu ngươi dám đi vào U Minh thần quốc một lần nữa, vậy rất nhanh sẽ đến lượt ngươi!"
"Nếu sư phụ ta đã chết đúng như lời ngươi nói, vậy ngươi phải nghĩ kỹ xem rốt cuộc sẽ trả giá cái gì!"
Ánh mắt bà lão kia nhìn về phía viện trưởng.
"Viện trưởng, không giữ được người này!"
Viện trưởng gật đầu.
Hắn ta đương nhiên biết.
Chỉ là, có Trân Trường An ở đây.
Khiến viện trưởng chậm chạp không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Rất nhanh.
Viện trưởng đã lên tiếng.
Ánh mắt hắn ta nhìn về phía Trần Trường An, dò hỏi Trần Trường An.
"Xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu là gì?"
Trần Trường An cũng không trả lời hắn ta.
Chỉ vỗ bả vai Ngưng Băng Tiên, nói với Ngưng Băng Tiên mang vẻ mặt tái nhợt, thậm chí là mất hồn mất vía.
"Không sao, mắt thấy là thật, tai nghe chưa chắc đã thật, trước khi nhìn thấy Phượng Uyển Hề, nói nàng đã chết vẫn còn hơi sớm."
"Tướng công...'
Trân Trường An cười.
"Chúng ta tìm một vòng thủ đô, vậy sẽ biết sư phụ ngươi còn sống hay đã chết."
Sau đó, Trần Trường An lại nói.
"Cho dù sư phụ ngươi thật sự đã chết thì sao chứ, đến lúc ta, ta sẽ hồi sinh nàng sống lại."
Giọng nói của Trần Trường An tràn ngập bình tĩnh thản nhiên, đồng thời, càng tràn ngập tự tin.
Đối với hắn mà nói.
Tất cả chuyện phải làm này cũng không khó!
Sắc mặt Ngưng Băng Tiên vốn đang tái nhợt, khi nghe thấy tin tức sư phụ Phượng Uyển Hề của nàng đã chết, trong lòng nàng rối loạn.
Nhưng mà, hiện giờ sau khi nghe được một loạt lời an ủi của Trần Trường An, cũng khiến Ngưng Băng Tiên yên lòng!
Đối với Ngưng Băng Tiên mà nói.
Nàng biết sự lợi hại của tướng công.
Nếu tướng công đã nói như vậy, vậy nhất định có thể cứu chữal
Cho nên.
Trong lòng Ngưng Băng Tiên đang bất an cũng dần dần bình tĩnh trở lại.
Nàng lạnh lùng nhìn đám người U Minh thần quốc, mở miệng nói. "Nếu sư phụ ta thật sự đã bỏ mạng trong tay các ngươi, vậy ta đương nhiên phải khiến các ngươi đền mạng!"
Nói xong.
Ngưng Băng Tiên muốn ra tay.
Trần Trường An đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Ngưng Băng Tiên.
"Tướng công...'
Trân Trường An nói.
"Ngưng Băng Tiên, với thực lực của ngươi thì còn chưa thể phá được đại trận hộ quốc của U Minh thần quốc này, giao cho ta đi."
Ngưng Băng Tiên gật đầu, từ bỏ công kích.
Đúng thế, với tu vi thực lực của nàng, muốn phá vỡ đại trận hộ quốc của U Minh thần quốc quả thực là suy nghĩ kỳ lạ.
Cũng chỉ có thể giao cho hắn xử lý!
Cho nên.
Ngưng Băng Tiên lui ra.
Mà Trân Trường An, đi từng bước một về phía đại trận hộ quốc.
Hắn bước đi như đi giữa sân vắng, dường như cũng không phải định chiến đấu, mà là tới đây ngắm phong cảnh.
Lúc này.
Trong U Minh thần quốc, ánh mắt của vô số cường giả đều tập trung trên người hắn.
Trong khắp thiên địa đều tĩnh mịch.
Bọn họ nhìn thấy Trân Trường An đi về phía đại trận hộ quốc, các cường giả ở đây cũng đều biết mục đích của Trần Trường An là gì, đơn giản là muốn phá vỡ đại trận hộ quốc trước mắt.
Nhưng mà, bọn họ biết, đại trận hộ quốc của U Minh thần quốc lợi hại cỡ nào, cũng không phải thứ mà Trân Trường An này muốn phá vỡ là phá vỡ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận