Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 604: Nàng này bệnh kiều, không thể trêu vào!

Trần Trường An lạnh nhạt nhìn hai người.
“Hai người các ngươi tìm bổn tọa có chuyện gì?"
Hai gã vực chủ tiên vực liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó từng người lấy ra căn nguyên tiên vực.
Thấy vậy, ánh mắt Trần Trường An không khỏi nhíu lại.
Sau khi hai gã vực chủ tiên vực rời đi.
Trần Trường An nhìn căn nguyên tiên vực trong tay, vẻ mặt phức tạp.
Không ngờ nhẹ nhàng như vậy đã đạt được hai căn nguyên tiên vực.
Tiếp theo, là hai tiên vực này dung hợp với tiên vực Cửu Châu, trở thành một phần của tiên vực Cửu Châu.
Đây là chuyện Trần Trường An tuyệt đối không nghĩ tới.
Dù sao trước đó sau khi Hồng Môn thịnh hội kết thúc, Trần Trường An hy vọng bọn họ thần phục mình, dựa vào tiên vực Cửu Châu.
Nhưng ba tiên vực này đều cự tuyệt.
Lại không ngờ hiện giờ.
Trần Trường An thậm chí chưa làm cái gì.
Hai vực chủ tiên vực này đã đưa căn nguyên tiên vực tới trước mặt hắn.
Đương nhiên, từ trong miệng hai gã vực chủ tiên vực này, Trần Trường An cũng biết được tất cả nguyên nhân.
Mà tất cả những chuyện này đều do Ngưng Băng Tiên.
Đây mới là chuyện khiến cho Trần Trường An cảm thấy ngoài ý muốn.
Tuy rằng rất ngoài ý muốn, nhưng mà Trần Trường An cũng vui vẻ tiếp thu.
Nói như vậy.
Ŏ trong tay hắn, cũng đã đạt được ba căn nguyên tiên vực.
Nhưng có chút chuyện phiền toái nhỏ.
Khi hai tiên vực này dung hợp với tiên vực Cửu Châu.
Lãnh thổ của tiên vực Cửu Châu cũng sẽ một lần nữa khuếch trương, trở nên càng thêm rộng lớn mở mang.
Xem ra đến lúc đó, tiến độ mình đã bao trùm tiên vực Cửu Châu sẽ lại giảm bớt không ít.
Tiếp theo.
Trần Trường An gọi Cổ Uyên và Nhất Hải Tiên Hoàng tới.
Cổ Uyên và Nhất Hải Tiên Hoàng đi tới, cung kính mở miệng.
“Không biết đại đội trưởng có gì phân phó?"
“Trong vùng hải vực xung quanh, hai tiên vực ở gần sẽ tiến hành dung hợp với tiên vực Cửu Châu"
"Từ nay về sau, sau khi dung hợp với tiên vực Cửu Châu, nhiệm vụ của các ngươi đó là tìm được tất cả tiên mạch tiên quặng trong hai tiên vực kia, mang tới cho ta tất cả tiên thạch cực phẩm của hai vực"
Hy vọng có thể đạt được lượng lớn tiên thạch từ hai vực này.
Đây mới là chuyện Trần Trường An muốn.
Dù sao hiện giờ Trần Trường An cực kỳ thiếu tiên thạch cực phẩm.
Cung không đủ cầu.
Sau khi Cổ Uyên và Nhất Hải Tiên Hoàng cáo lui.
Trần Trường An lại nhắc nhở Cái Đuôi Nhỏ về phương diện tu luyện.
Sau đó, Trần Trường An nhìn thoáng qua hạt giống màu trắng đang sinh trưởng dưới cây bồ đề.
Hiện giờ lúc này, hạt giống màu trắng đã hấp thu lượng lớn tiên khí.
Chỉnh thể nhìn qua có vẻ tròn đục, sáng ngời, khí tức lực lượng kích động trong đó cũng càng mạnh hơn.
Hơn nữa đã phá xác, rút ra hai mảnh chồi non như ngọc.
Trần Trường An rất tò mò cuối cùng thứ này sẽ một lần nữa mọc ra cái dạng người gì?
Vốn dị Trần Trường An định sử dụng (Vạn vật sinh linh) với thứ này.
Nhìn xem sau khi sử dụng (Vạn vật sinh linh) với hạt giống này sẽ có thay đổi gì?
Nhưng nghĩ một lát, Trần Trường An vẫn từ bỏ.
Sau đó Trần Trường An liền dùng (Hoa trong gương, trăng trong nước).
Đau lòng tiêu hao 10 tỷ giá trị lĩnh vực.
Ngưng tụ ra một phân thân có được cảnh giới thánh nhân Tiên Đạo nhất phẩm.
Sau đó. Trần Trường An dùng phân thân này đi tới núi cổ Thanh Đồng trước.
Mà ngay lúc này. Trần Trường An đã nhận ra khí tức của Ngưng Băng Tiên.
Xem ra con rối phân thân của nàng ta đã đi vào lĩnh vực vô địch của hắn.
“Chẳng lẽ là đã gom đủ tiên thạch cực phẩm? Tốc độ có chút nhanh” Trần Trường An lẩm bẩm tự nói.
Sau đó hắn vận dụng phân thân đi tới chỗ Ngưng Băng Tiên.
Ngưng Băng Tiên thấy Trần Trường An đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng ta.
Ngẩn ra, sau đó chính là kinh hỉ.
“Tướng công, sao chàng lại tới rồi?"
Nói xong, Ngưng Băng Tiên làm bộ muốn nhào vào trong lòng ngực Trần Trường An.
Tuy rằng con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên có cảnh giới thánh nhân Tiên Đạo ngũ phẩm.
Nhưng ở trong lĩnh vực vô địch của Trần Trường An căn bản không có tác dụng.
Trần Trường An trực tiếp trấn áp nàng ta, sau đó biết rõ còn cố hỏi.
“Ngươi tới làm gì?" Ngưng Băng Tiên mỉm cười ngọt ngào, nhẹ nhàng lắc đầu, sợi tóc kim sắc phiếm ánh sáng dưới ánh mặt trời.
Nàng ta ngây ngốc nhìn chằm chằm Trần Trường An.
“Tướng công ~~ nô gia nhớ chàng, cho nên tới tìm chàng Trần Trường An khó tránh khỏi bị ánh mắt này của Ngưng Băng Tiên nhìn tới mức rất mất tự nhiên, vì thế lạnh lùng nói.
“Phó đội trưởng Nhị Lang Thần đã nói cho ta, hình như ngươi có thứ gì phải đưa cho hắn.
“Phải phải, tướng công, đúng là có chuyện này, nhưng nỗ gia không có quan hệ gì với Nhị Lang Thần, nô gia chỉ thích một mình tướng công"
Nghe Ngưng Băng Tiên ở đó nói tướng công dài, tướng công ngắn, Trần Trường An rất cạn lời. Nhưng cũng biết căn bản là không thể ngăn cản được nữ nhân điên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận