Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 636: Chết, Bảo Nhi thức tỉnh ký ức!(2)

Ngưng Băng Tiên nhìn thiếu nữ loli này bổ nhào vào trong lòng ngực Trần Trường An.
Nàng ta tức giận đến ngứa răng, đương nhiên còn rất hâm mộ.
(Omo)! ! !
Dù sao, nàng ta còn chưa từng được ôm tướng công đâu.
A!
Tiểu gia hỏa, ngươi mau thả tướng công ta ra!
“Bảo Nhi, không phải ngươi và Vô Danh đi tiên vực Tu Di, tìm kiếm truyền thừa kiếm tiên sao, vì sao lại thành Thánh Nữ Phù Đồ Ma giáo Thánh Nữ?"
Trần Trường An dò hỏi nàng ấy.
Linh Bảo Nhi chớp chớp mắt, sau đó nói rõ hết mọi chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này cho Trần Trường An.
Thì ra.
Truyền thừa kiếm tiên chính là nữ nhân (Pháp tắc thời gian).
Lúc trước bị nữ nhân đoạt xác, Linh Bảo Nhi không màng tất cả dẫn động lực lượng [Pháp tắc thời gian), sau đó về tới thời điểm nào đó của quá khứ.
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến nàng ấy mất trí nhớ.
Sau đó, lại bị hộ pháp Vương Bá Đảm của Phù Đồ Ma giáo lừa dối.
Trời xui đất khiến nàng ấy gia nhập Phù Đồ Ma giáo, trở thành Thánh Nữ Phù Đồ Ma giáo.
Mãi đến hôm nay Trần Trường An đi vào.
Giết thần hồn nữ nhân kia, mới có thể khiến nàng ấy thức tỉnh ký ức trước kia.
Nghe Linh Bảo Nhi nói, Trần Trường An cũng biết tiền căn hậu quả.
Trong hai tròng mắt hắn lóe ra ánh sáng lạnh.
Không ngờ Bảo Nhi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy!
Lúc trước.
Hắn phân phó Vô Danh đi cùng Bảo Nhi lấy truyền thừa kiếm tiên.
Không ngờ Vô Danh lại để một mình Bảo Nhi tiến vào địa cung vĩnh hằng tìm truyền thừa kiếm tiên.
Nhưng hiện giờ.
Không rõ tung tích Vô Danh, cũng chậm chạp chưa về tiên vực Cửu Châu.
Chẳng lẽ là biết được Bảo Nhi xảy ra chuyện, chạy án?
Hoặc là Vô Danh cũng đã xảy ra chuyện gì. Cũng may cuối cùng Bảo Nhi không xảy ra chuyện gì.
Nếu không thế nào Trần Trường An cũng phải nhai sống Vô Danh!
Nhưng mặc kệ thế nào.
Chuyện này, là thuộc về Vô Danh thất trách.
Nếu Vô Danh trở về, xử phạt là không thiếu được.
Bên kia.
Ở biển sao tử vong, Vô Danh đã trộm được căn nguyên tiên vực của tiên vực Tu Di, lúc này đang đi theo phương hướng tiên vực Cửu Châu.
Đột nhiên.
Hắn ta nhịn không được rùng mình một cái.
Có dự cảm xấu.
“A di đà phật, là người phương nào nói xấu bần tăng sau lưng?"
Hiện giờ.
Vô Danh đã cách tiên vực Cửu Châu rất gần.
Đồng thời.
Ở trong lòng Vô Danh, đương nhiên cũng trở nên càng thêm sợ hãi.
Tiểu thư Bảo Nhi đã xảy ra chuyện, không rõ tung tích.
Sao hắn ta còn mặt mũi quay về chứ.
Thở dài một hơi.
Vô Danh đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị Trần Trường An xử phạt.
Chủ nhân à, tất cả đều là bần tăng sai.
Người muốn chém muốn giết, bần tăng tuyệt đối không nói hai lời.
Chỉ là hy vọng, hiện tại nhanh chóng nói tin tức tiểu thư Bảo Nhi cho chủ nhân.
Có lẽ chủ nhân còn có biện pháp có thể tìm được tiểu thư Bảo Nhi!
“Bảo Nhi, [Thí Thần chú trong thần hồn Tiểu Hắc là do ngươi gieo?"
Trần Trường An dò hỏi Linh Bảo Nhi.
Linh Bảo Nhi gật đầu.
“ [Thí Thần chú) này là thứ Phù Đồ Ma giáo dùng để khống chế thành viên, có không ít trưởng lão, đồ nhi đều gieo [Thí Thần chú) cho bọn họ.
“Sư phụ đại nhân, của giao long là do đồ nhi gieo cho hắn.
Lúc này, Ngưng Băng Tiên đi tới, mở miệng nói.
“Tuy ngươi là Phù Đồ Thánh Nữ, nhưng khi ngươi gieo [Thí Thần chú) cho những người khác, cũng đã bị hạ [Thí Thần chú"
Ngưng Băng Tiên nói, làm Linh Bảo Nhi khó hiểu.
“Sư phụ đại nhân, vị này chính là ..."
“Nàng tên Ngưng Băng Tiên, tạm thời có thể coi như là bằng hữu của vi sư"
Ngưng Băng Tiên nghe thấy Trần Trường An nói, cười đến ngọt ngào. Bằng hữu... nói như vậy, quan hệ của nàng và tướng công lại tiến thêm một bước rồi.
Như vậy tiếp theo, có phải mình và tướng công có thể có quan hệ phu thê hay không? Nghĩ đến đây.
Vẻ mặt Ngưng Băng Tiên si mê, đỏ mặt, trong lòng vô cùng chờ mong đến ngày đó.
Sau đó, Ngưng Băng Tiên kiêu ngạo nhìn về phía Linh Bảo Nhi, trong mắt rất khinh thường.
Tục ngữ nói rất đúng, ở trước mặt gợi cảm, đáng yêu không đáng một đồng.
Tướng công nhất định thích loại hình như nô gia. Còn Linh Bảo Nhi.
Nàng ấy ngây ngốc nhìn Ngưng Băng Tiên.
Không rõ tại sao Ngưng Băng Tiên lại dùng loại ánh mắt này nhìn nàng ấy?
Đương nhiên, Linh Bảo Nhi cũng không để ý.
Nàng ấy mở miệng hỏi Ngưng Băng Tiên. “Băng Tiên tỷ tỷ, vì sao tỷ lại nói trong cơ thể ta bị gieo [Thí Thần chú?"
Tuy rằng trước đó Linh Bảo Nhi mất ký ức. Nhưng cũng không có nghĩa Linh Bảo Nhi là đồ ngốc.
Biết được sự đáng sợ của [Thí Thần chú) kia, sao nàng có thể để bản thân cũng bị gieo.
Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng mình bị gieo [Thí Thần chú) dưới tình huống không biết gì.
“Ngươi kêu ta là Băng Tiên tỷ tỷ, nhưng mà ta càng thích ngươi gọi ta là sư nương"
Ngưng Băng Tiên cười tủm tỉm nói.
Ách...
“Sư... sư nương?"
Linh Bảo Nhi chớp đôi mắt, rất là nghi hoặc, không khỏi nhìn về phía Trần Trường An. Trần Trường An cạn lời, lười phản ứng nàng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận