Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 593: Đầu sỏ gây tội, lần sau lại nói chuyện!

Trong thời đại không có Tiên Đế này.
Chuẩn Đế, đại biểu cho chiến lực tối cao của muôn vàn tiên vực.
Nếu thật bị Nhị Lang Thần hàng phục.
Như vậy giữa muôn vàn tiên vực, có bao người dám can đảm trêu chọc tiên vực Cửu Châu chứ?
Đặc biệt là Nhị Lang Thần kia, có Ngưng Băng Tiên hộ giá hộ tống.
Hoàn toàn có thể đi ngang trong muôn vàn tiên vực!
Không sai.
Đây là chỗ cường đại đáng sợ của Ngưng Băng Tiên!
Mà sau khi Trần Trường An nghe được Tử Thiên Lân cảm thán hâm mộ, không khỏi ngẩn ra, trầm giọng nói.
“Ngươi vừa nói cái gì?"
Thấy sắc mặt Trần Trường An đột nhiên trầm xuống, trong lòng Tử Thiên Lân kinh ngạc, có chút lo lắng.
Chẳng lẽ vừa rồi mình nói sai cái gì sao?
“Đại nhân, ngài làm sao vậy?"
Tử Thiên Lân thật cẩn thận hỏi.
Hắn ta sợ mình không cẩn thận chọc giận Trần Trường An.
Một khi chọc giận Trần Trường An mà nói.
Mạng nhỏ của mình khó mà giữ được.
Trần Trường An trầm giọng nói.
“Ngươi nói người diệt [Mười bốn minh) chính là Ngưng Băng Tiên?"
“Ách..., là nàng ấy, dù sao nghe nói Ngưng Băng Tiên đã đi tới vùng hải vực này của tiên vực Cửu Châu, ta vốn dĩ rất tò mò sao nàng ấy còn chưa đi vào tiên vực Cửu Châu, mãi đến sáng nay nghe được tin tức [Mười bốn minh bị một nữ tử tuyệt sắc tiêu diệt, đóng băng trăm vạn, mới biết là có liên quan tới nàng ấy"
“Dù sao có thể tiêu diệt [Mười bốn minh trong thời gian ngắn, cho dù là thánh nhân Tiên Đạo thất phẩm, bát phẩm cũng căn bản không làm được, ngoại trừ nàng ấy, ta không thể tưởng tượng được có nữ tử tuyệt sắc thứ hai nào"
Má!
Thì ra là nữ nhân điên này!
Trần Trường An tức muốn chết.
Trả thù!
Đây nhất định là trả thù! Trần Trường An tức muốn hộc máu sau khi biết được là người nào tiêu diệt [Mười bốn minh).
Trực tiếp rời khỏi quảng trường thí luyện.
Không còn cách nào.
Trần Trường An quá tức giận.
Giá trị lĩnh vực của hắn.
Bảo rương cá mặn của hắn.
Còn có căn nguyên tiên vực của hắn. Tất cả đều mất rồi.
Tất cả đều bởi vì nữ nhân điên kia!
Trần Trường An nổ tung rồi.
Nói tóm lại.
Tất cả những chuyện Ngưng Băng Tiên làm, suy xét đến việc Trần Trường An vốn định nhập hết mười bốn tiên vực kia vào tiên vực Cửu Châu, như vậy sẽ lại mang tới lượng lớn tiên nhân cho tiên vực Cửu Châu.
Đến lúc đó, sẽ gián tiếp mang tới cho hắn lượng lớn giá trị lĩnh vực.
Nhưng hiện giờ.
Mười bốn tiên vực bị hủy.
Trần Trường An tổn thất nặng nề.
Trong lòng có cảm giác nhỏ máu.
Đau lòng 202.
1Bà nội à, mỗi ngày ta đều thức khuya dậy sớm, vừa ra vẻ, vừa sắm vai, mỗi ngày đều lao tâm khổ trí vì mở rộng phạm vi lĩnh vực vô địch, ta dễ dàng sao.
“Nữ nhân điên này, ta muốn xem xem ngươi rốt cuộc muốn làm gì!"
Sau khi Trần Trường An rời khỏi quảng trường thí luyện, vẫn luôn chờ đợi con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên lại lần nữa xuất hiện ở tiên vực Cửu Châu.
Cũng không để Trần Trường An đợi lâu.
Ước chừng sau nửa canh giờ.
Con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên lại lần nữa đi tới tiên vực Cửu Châu Lần này.
Trần Trường An cũng không trực tiếp hủy diệt con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên.
Hắn vừa động ý niệm.
Ngưng Băng Tiên mới vừa tiến vào lĩnh vực vô địch đã thuấn di đến Phi Tiên Sơn.
Ngưng Băng Tiên có chút hoảng hốt.
Sau đó, nàng ta nhìn thấy Trần Trường An.
Sau khi nhìn thấy Trần Trường An.
Mắt Ngưng Băng Tiên sáng bừng. “Tướng công"
“Mẹ kiếp!"
!!!
Trần Trường An tự động xem nhẹ lời nữ tử điên này nói.
Trần Trường An rất cạn lời.
Ngưng Băng Tiên, ngươi diệt [Mười bốn minh), rõ ràng mạnh như vậy.
Vì sao phải không biết xấu hổ như vậy.
Trần Trường An đi thẳng vào vấn đề, lạnh lùng nói.
“Ngưng Băng Tiên, ta hỏi ngươi, chuyện (Mười bốn minh), có phải do ngươi làm hay không?"
Dung nhan tuyệt mỹ của Ngưng Băng Tiên đỏ lên, nàng ta thẹn thùng gật đầu. “Tướng công, xem ra chàng đã biết, có phải là muốn khen ta hay không? Cảm tạ ta? Thật ra không cần như vậy, đây đều là chuyện nô gia nên làm"
Nghe Ngưng Băng Tiên nũng nịu nói như vậy, khóe miệng Trần Trường An co giật, đã cực lực khắc chế xúc động giết chết Ngưng Băng Tiên. Thấy Trần Trường An nửa ngày không nói lời nào.
Ngưng Băng Tiên ngẩng đầu lên, sau đó đỏ mặt tới gần Trần Trường An.
“Tướng công, sao chàng không khen khen ta ~, [Mười bốn minh) dám đối nghịch với tiên vực Cửu Châu của tướng công, đó chính là đối nghịch với nô gia, sau này mặc kệ là ai 1 dám đối nghịch với tướng công, cứ việc giao cho nô gia tới đối phó"
Má.
Nếu thật sự làm như vậy.
Thì ta còn thu hoạch giá trị lĩnh vực để mở rộng lĩnh vực vô địch thế nào nữa.
Hắn phóng thích uy áp, trấn áp Ngưng Băng Tiên đang tới gần hắn tại chỗ, lạnh lùng nói.
“Đứng ở nơi đó, không được lại đây!"
Ngưng Băng Tiên nũng nịu, ủy khuất.
“Tướng công, vì sao lại hung dữ với người ta như vậy ~~~” Trong mắt Trần Trường An bắn ra hung quang, cả người tỏa ra sát ý.
“Xin lỗi, ta thật sự không nhịn nổi, chúng ta vẫn nên nói chuyện tiếp lần sau đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận