Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 821: Thi Như Ý, ta có thể giết ngươi một lần nữa không? (2)

Hơn nữa.
Đồ Thần đạo đã được tiền bối đúc lại thành bao móng vuốt đưa cho nàng ấy.
Đây chính là lễ vật vô cùng quý giá mà tiền bối đưa cho nàng ấy.
Đối với A Miêu mà nói.
Cho dù chết.
Nàng ấy cũng tuyệt đối không giao bao móng vuốt kia cho những người khác.
A Miêu thầm nghĩ trong lòng.
“Nàng ta xinh đẹp như vậy, cũng không biết tiền bối có thể thương hương tiếc ngọc hay không?"
Lại nghe Trần Trường An lạnh nhạt nói.
“Cho nên, Vũ tộc là chỗ dựa của ngươi?"
Thi Như Ý chần chờ một chút, sau đó gật đầu.
Như Trần Trường An nói.
Vũ tộc đúng là chỗ dựa của Thi Như Ý.
Ŏ trong[Thiên Lan tinh), Vũ tộc là Thần tộc mạnh nhất, hô mưa gọi gió, nắm giữ sinh tử của vô số sinh linh.
Mà Thi Như Ý có địa vị cực cao trong Vũ tộc.
Không chỉ khi nàng gặp nguy hiểm, mà cho dù Thi Như Ý muốn làm cái gì.
Vũ tộc cũng sẽ dễ dàng san bằng tất cả vì nàng.
Cho nên.
Đã nuôi thành tính cách kiêu ngạo, ngông cuồng của nàng.
Nhưng mà hôm nay.
Nàng lẻ loi một mình đi tới muôn vàn tiên vực, đã gặp tới phải đòn hiểm của xã hội.
Dù mình có Vũ tộc làm chỗ dựa, nhưng cũng không có tác dụng gì.
Thậm chí.
Những át chủ bài bảo mệnh mà Vũ tộc để lại cho nàng, cũng hoàn toàn vô dụng.
Cuối cùng, mình vẫn bị A Miêu giết.
Trong nháy mắt bị A Miêu giết chết ở biển sao tử vong.
Không có ai biết, trong lòng Thi Như Ý lúc đó, sợ hãi cỡ nào, run rẩy cỡ nào, tuyệt vọng cỡ nào, thậm chí là hối hận.
Nàng hối hận vì mình đã kiêu ngạo như vậy ở muôn vàn tiên vực.
Càng hối hận vì đã tìm Trần Trường An và A Miêu gây phiền toái.
Nhưng hối hận vô dụng.
Thi Như Ý vẫn chết.
Nhưng mà.
Trần Trường An lại làm nàng sống lại.
Cho nên.
Mới khiến sau khi Thi Như Ý sống lại, có dáng vẻ ngoan ngoãn, khiêm tốn nhận sai.
Nhưng mà.
Tuy rằng hiện giờ Thị Như Ý không hề kiêu ngạo, nhưng Trần Trường An cũng sẽ không buông tha cho nàng.
Nghĩ một lát, Trần Trường An nói.
“Thi Như Ý, ta có thể giết ngươi một lần nữa không?"
Lời nói bình tĩnh thản nhiên, lại mang đến cho Thi Như Ý một cảm giác sát ý nghiêm nghị.
Ngay lập tức, Thi Như Ý sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, không chút huyết sắc.
Lực sát thương của những lời này thật sự quá lớn, khiến hai chân Thi Như Ý nhũn ra, suýt nữa té ngã trên mặt đất.
Nàng rất tuyệt vọng, nhưng lại bất lực.
Nàng rất muốn lấy Vũ tộc ra.
Nói cho Trần Trường An, ngươi không thể giết ta.
Giết ta.
Vũ tộc nhất định sẽ không bỏ qua chi ngươi.
Nhưng không biết vì sao, Thi Như Ý lại không dám nói ra câu uy hiếp này.
Cuối cùng, ánh mắt nàng cầu xin, nhìn qua nhu nhược đáng thương, yếu ớt mà gian nan nói ra một câu.
“Tiền... tiền bối, có thể đừng giết ta hay không... ta không muốn chết.
Ngay cả đôi mắt Thi Như Ý bởi vì mình sắp chết lần nữa mà cũng đỏ lên, giống như che phủ một tầng sương mù.
A Miêu bên cạnh khiếp sợ.
“Thi Như Ý xinh đẹp như vậy, tiền bối lại không chút thương hương tiếc ngọc"
A Miêu càng thêm sùng bái Trần Trường An.
Tiền bối quả nhiên khác biệt, coi dung nhan như cặn bã ~, không bởi vì Thi Như Ý dáng vẻ xinh đẹp, mà đối đãi đặc thù với nàng ta.
Nhưng mà.
Dáng vẻ Thi Như Ý này chim sa cá lặn, mà tiền bối cứ giết như vậy, luôn có một cảm giác đáng tiếc.
A Miêu chớp mắt, đương nhiên cũng chỉ có thể ở bên cạnh quan sát.
Làm một con mèo ngoan ngoãn. Nhiệm vụ của nàng ấy là làm một con mèo lười biếng nằm ở nơi đó, bị Trần Trường An tùy ý xoa.
Cũng không phải là đi khuyên bảo Trần Trường An buông tha cho Thi Như Ý đâu.
A Miêu cho rằng mình không có tư cách này.
Đối mặt với Thi Như Ý xin tha, Trần Trường An không chút mềm lòng.
Dáng vẻ xinh đẹp thì thế nào.
Muốn sống, khó mà làm được.
Ta phải tự tay giết ngươi một lần.
Thi Như Ý chính là cường giả đến từ ngoại vực.
Trần Trường An còn chưa từng giết đâu.
Cũng không biết tự tay giết Thi Như Ý này, sẽ tuôn ra thứ tốt gì.
Lại sẽ được bao nhiêu giá trị lĩnh vực?
“Hu hu hu... tiền bối, ngươi đừng giết ta được không, ta thật sự không muốn chết...
Thấy thái độ của Trần Trường An kiên quyết, không chút mềm lòng, là nhất định phải giết nàng. Thi Như Ý rốt cuộc không nhịn được nữa, hai mắt mông lung, nước mắt chảy ròng. Đường đường là cao thủ Thần cảnh đến từ ngoại vực, vậy mà lại bị lời Trần Trường An nói dọa khóc.
Trần Trường An và A Miêu không khỏi liếc nhau, đều có thể thấy cạn lời trong mắt đối phương.
Trần Trường An lắc đầu.
Đây là cao thủ Thần cảnh ngoại vực sao, cũng quá yếu ớt rồi?
Vô Danh đã chết nhiều lần như vậy, cũng không có yếu ớt như nàng.
Lúc này, Vô Danh đang ra sức tìm kiếm truyền thừa Đại Đế trong [Bí cảnh Đại Đế không nhịn được hắt xì một cái.
“A di đà phật, con rùa rụt cổ nào đang nói xấu bần tăng?"
Trần Trường An nói.
“Còn không phải chỉ là chết một lần thôi sao, có cái gì mà khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận