Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 316: Đi hai ngày trong tiên vực Tu Di.

Đều có được [Kiếm thể hỗn độn, giống chủ nhân của truyền thừa kiếm tiên, tin rằng Linh Bảo Nhi nhất định có thể thành công.
Mà Vô Danh, dù sao hắn ta cũng từng là vực chủ tiên vực Tu Di, cho nên càng có phản ứng mãnh liệt với tiên vực.
Ở các nơi chùa, Phật miếu, bộc phát ra dị tượng Phật đạo.
Có nghĩa có một Phật Đà tới tiên vực Tu Di.
Gần như trong phút chốc, đã kinh động đến các thế lực Phật đạo trong tiên vực Tu Di, sôi nổi phái người tìm kiếm Phật Đà.
Mà Vô Danh, hắn ta cũng biết rõ điểm này.
Biết sau khi hắn ta trở lại tiên vực Tu Di, nhất định sẽ khiến cho các đại Phật miếu, chùa chiền chú ý.
Nếu là trước đó, hắn ta đương nhiên vô cùng vui mừng, chờ đợi tăng nhân ni cô của những Phật miếu chùa chiền đó đi tới, tôn hắn ta làm chủ. Nhưng hiện tại không giống.
Hắn ta chỉ muốn hành sự khiêm tốn.
Trước tiên trợ giúp Linh Bảo Nhi đạt được truyền thừa kiếm tiên, rồi sau đó đi ăn trộm tiên thạch của các đại Phật miếu chùa chiền, hiếu kính chủ nhân.
Mà về tiên quặng của những Phật miếu chùa chiền đó ở nơi nào, kiếp trước thân là vực chủ, hắn đương nhiên biết rõ.
Đặc biệt là những Phật miếu chùa chiền hương khói mạnh mẽ, càng là nơi hắn hắn chú ý trọng điểm.
Đi hai ngày trong tiên vực Tu Di.
Cuối cùng Vô Danh cũng mang Linh Bảo Nhi tới chỗ truyền thừa kiếm tiên kia.
Tuy rằng đã qua ba vạn năm, cảnh còn người mất, nhưng nơi truyền thừa kiếm tiên kia vẫn không có chút thay đổi nào.
Một tòa kiếm phong, thẳng lên trời xanh, tràn ngập khí tức cổ xưa.
“Tiểu thư, truyền thừa kiếm tiên kia ở chỗ này."
Vô Danh mang theo Linh Bảo Nhi đi đến dưới chân kiếm phong.
Niệm vài câu Phật đạo chân ngôn, lại có lực lượng trận pháp kích động.
Trận pháp kia, tản ra dao động lực lượng cường đại hồn hậu.
Hiển nhiên không phải trận pháp bình thường.
Trận pháp mở ra, chỗ vào của nơi truyền thừa kiếm tiên kia hiện ra trước mắt Vô Danh và Linh Bảo Nhi.
Đó là một cửa vào địa cung, đen nhánh, tĩnh mịch, như một cự thú Hồng Hoang mở cái mồm to, chờ đợi Linh Bảo Nhi tiến vào.
“Tiểu thư, truyền thừa kiếm tiên ở trong địa cung dưới chân kiếm phong này, bần tăng đã từng phát hiện sự ảo diệu của địa cung này, ẩn chứa các khí tức đại đạo, trong đó rộng lớn vô tận, có thể nói là tự thành thiên địa, vô cùng phi phàm.
Nói xong, hắn ta đưa cho Linh Bảo Nhi một tấm bản đồ đã chuẩn bị từ trước, bên trên vẽ một con đường màu đỏ, các loại thông đạo đan xen ngang dọc.
Nhưng mà địa cung to lớn vô tận, dù lúc trước hắn ta là vực chủ, cũng chỉ mới thăm dò được một phần địa cung. “Tiểu thư, bần tăng đã đánh dấu con đường đến truyền thừa kiếm tiên trong địa cung cho ngươi, đi theo con đường màu đỏ này, sẽ tìm được nơi truyền thừa kiếm tiên.
Linh Bảo Nhi gật đầu, thận trọng nhận lấy bản đồ.
Sau đó, Vô Danh dặn dò Linh Bảo Nhi nhiều lần, ngoại trừ con đường màu đỏ trên bản đồ, tuyệt đối không được đi đường khác, nếu không sẽ gặp nguy hiểm lớn trên đường đi!
“Được"
Sau đó, Linh Bảo Nhi một mình tiến vào địa cung Còn Vô Danh, hắn ta không thể đi theo Linh Bảo Nhi.
Bởi vì hắn ta còn chuyện khác phải làm.
Đương nhiên, Vô Danh cũng hoàn toàn không lo lắng cho an nguy của Linh Bảo Nhi.
Địa cung thần bí, kiếp trước hắn ta đã biết địa cung này không đơn giản, cho nên, hắn ta để lại chín pho tượng đá La Hán trấn thủ trong đó.
Chín tượng đá La Hán kia rất mạnh, sẽ giết tất cả những người tiến vào địa cung.
Còn Linh Bảo Nhi, hắn ta đã nói cho nàng ấy biết pháp môn khống chế chín La Hán.
Có chín La Hán kia che chở, hộ tống nàng ấy tới truyền thừa kiếm tiên, nên cũng không cần lo lắng an nguy của nàng ấy.
Đại hội thu đồ đệ càng ngày càng đến gần.
Tu sĩ đi vào, cũng càng ngày càng nhiều.
Thập Vạn Đại Sơn, hiện giờ vô số tu sĩ, thiên kiêu cũng càng không ít.
Đám người rộn ràng nhốn nháo, tụ tập tại đây.
Bọn họ nhìn phía Phi Tiên Sơn.
Không biết có bao nhiêu tu sĩ, vô cùng hướng tới Phi Tiên Sơn.Muốn trở thành đồ đệ của Trần Trường An.
Càng muốn được đỉnh Cửu Châu, trở thành Thiên Đạo hộ thần.
Còn thừa bốn ngày, thoáng qua.
Trong bốn ngày này, có không ít tu sĩ tranh đấu với nhau.
Đương nhiên, càng nhiều tu sĩ đều đang nỗ lực tu luyện, tranh thủ tăng thực lực thêm một ít trước khi tới đại hội thu đồ đệ.
Hiển nhiên, những tu sĩ này vô cùng coi trọng đại hội thu đồ đệ.
Nhưng mà khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ là.
Đại hội thu đồ đệ sẽ tiến hành như thế nào?
Cho tới bây giờ, trong lòng bọn họ vẫn không biết chút nào, Đêm khuya, Trần Trường An đứng thẳng trên Phi Tiên Sơn, chắp tay sau lưng, nhìn tháp thí luyện kia.
Qua đêm nay, ngày mai là đại hội thu đồ đệ.
Tất cả cũng đều đã chuẩn bị ổn thỏa. Bạch Nguyệt đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận