Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 381: Bổn đại gia sẽ hưởng thụ ngươi

Phủ đệ của Thanh Long Bang, đèn đuốc sáng trưng.
Các thành viên bang phái đều uống rượu mua vui.
Trong một phòng.
Khương Như Hoa đi lại khắp nơi.
Khuôn mặt thanh tú của nàng ấy tràn đầy lo lắng, trong lòng rất sợ hãi.
Trên gương mặt, còn mơ hồ có thể nhìn thấy một dấu ấn bàn tay, nhu nhược đáng thương.
Nàng ấy đã thử tất cả các biện pháp, muốn chạy trốn khỏi căn phòng này.
Nhưng mặc cho nàng ấy làm như thế nào, cũng căn bản không thể trốn thoát khỏi căn phòng này.
Dù sao.
Nàng ấy cũng chỉ là một nữ tử yếu ớt.
Không chút tu vi.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một tiếng cười to. “Phanh” một tiếng.
Cửa phòng bị đẩy ra một cách bá đạo.
Nhị đương gia một thân mùi rượu đi vào phòng.
Vẻ mặt Khương Như Hoa kinh hoảng, sợ hãi, muốn chạy trốn Bị Nhị đương gia ngang ngược bắt lấy. Nắm cằm nàng ấy.
Nhị đương gia cười lạnh lùng.
“Tiểu mỹ nhân, đêm nay để cho ngươi tới thị tẩm, bổn đại gia sẽ hưởng thụ ngươi.
“Không... không cần Hai mắt Khương Như Hoa đẫm lệ như hoa, cực kỳ sợ hãi.
"Ha hå."
Nhị đương gia cười lạnh, ném nàng ấy lên trên giường.
Khương Như Hoa giống như một con mèo con nhỏ yếu, căn bản không trốn thoát, chỉ có thể cuộn tròn ở góc giường.
Hai tròng mắt nàng ấy đỏ bừng, hai bên chảy lệ xuống Nhị đương gia cười, cởi quần áo, lộ ra thân trên cường tráng, từng bước ép sát.
“Không... không cần, đừng... lại đây."
Khương Như Hoa vội vàng lấy trầm trên đầu xuống, đầu trâm sắc bén kề vào cổ.
Có máu chảy xuống.
Vẻ mặt nàng ấy kiên quyết.
Cho dù chết!
Nàng ấy cũng không muốn bị cầm thú trước mắt vũ nhục.
Nhưng còn chưa nhìn thấy Vấn Thiên ca trở về, nàng ấy không muốn chết!
Nhưng hiện tại, nàng ấy đã không còn bất cứ đường lui nào.
Nhị đương gia cười nhạo, đầy mặt khinh thường, liếm môi.
“Một tiểu nữ nhân rất cương liệt, đã chết cũng tốt, bổn đại gia cũng cảm thấy rất hứng thú với thi thể của ngươi.
Nói xong, Nhị đương gia đã đi tới mép giường, bàn tay to chộp tới.Khương Như Hoa buồn bã, cười chua xót, trong lòng khẽ nói thầm: “Vấn Thiên ca, kiếp sau chúng ta gặp lại.
Nàng ấy không chút do dự, ngọc trâm đâm vào huyết mạch giữa cổ.
Trong khoảnh khắc.
Phụt.
Máu phun như suối, nhuộm đỏ quần áo.
“Nữ tử xấu xí, ngươi quả thật dám chết!"
Nhị đương gia kinh hãi, không đoán trước sẽ là kết quả này.
Còn tưởng rằng Khương Như Hoa đang dọa ông ta!
Không ngờ lại nhẫn tâm với bản thân như vậy!
Ông ta cũng chưa kịp phản ứng lại, đi cướp ngọc trâm trong tay Khương Như Hoa.
Đúng vào lúc này.
Một tiếng rống giận vang vọng khắp thành Hóa Long.
Ngay sau đó.
Cùng với uy áp khủng bố, như sóng lớn cuồn cuộn, tràn ngập trong toàn bộ phủ đệ.
Làm thân hình Nhị đương gia trầm xuống, cảm nhận được áp lực cực lớn.
Trong lòng, cũng có dự cảm xấu.
Tiếng rống giận kia, sao nghe lại có cảm giác quen thuộc như thế.
Ngay sau đó.
Một tia linh hồng, một tia tiên quang.
Nhanh đến tận cùng, hạ xuống phủ đệ.
Đúng là Mạc Vấn Thiên và Nhất Hải Tiên Hoàng.
Thanh Long Bang đại loạn, thành viên bang phái kinh hoảng, không biết đã xảy ra cái gì?
Uy áp khủng bố như thế, là có cường giả giá lâm Thanh Long Bang.
Nhất Hải Tiên Hoàng đảo qua phủ đệ, sau đó nhìn về một phương hướng, ông ta cau mày. “Ở nơi đó"
Mạc Vấn Thiên chạy tới nơi.
Gần như ngay trong nháy mắt, đã xuất hiện bên ngoài phòng của Nhị đương gia.
Lúc này.
Nhị đương gia kia hoàn toàn không còn tâm trạng để ý tới Khương Như Hoa đã chết, mặc quần áo cẩn thận, đang chuẩn bị rời khỏi phòng, xem là vị cường giả nào tới Thanh Long Bang?
Đúng lúc đụng phải Mạc Vấn Thiên ở cửa.
Khiến Nhị đương gia hoảng sợ.
Khi thấy khuôn mặt của người trước mắt, mông ông ta không khỏi căng thẳng, lập tức giận dữ. “Mạc Vấn Thiên, tiểu tử nhà ngươi sao lại xuất hiện ở Thanh Long Bang"
Nói xong, ông ta tràn đầy sát ý mà đánh ra một quyền.
Còn dám tới Thanh Long Bang tìm chết.
Lần này tuyệt đối không được để hắn ta chạy trốn!
Mà Mạc Vấn Thiên, hai tròng mắt đỏ như máu, không nhìn về phía Nhị đương gia, mà nhìn về phía trên một cái giường trong căn phòng kia, thân thể không nhịn được mà run rẩy.
Người nằm trên giường kia, đúng là Khương Như Hoa, máu nhuộm đỏ quần áo, như một đóa hoa lại tàn nhuốm máu, đã không còn sinh khí.
“Muội muội muội muội Như Hoa..."
Bang!
Quyền này của Nhị đương gia nện trên ngực Mạc Vấn Thiên.
Lại giống như nện vào một pháp bảo cứng rắn.
Không làm bị thương một sợi lông tơ của Mạc Vấn Thiên.
Đồng thời.
Một cự lực xuất hiện từ trong thân thể Mạc Vấn Thiên.
Kêu thảm thiết một tiếng, trực đánh bay Nhị đương gia ra ngoài.
Bay vào trong gian phòng.
Lại nhìn cánh tay của Nhị đương gia kia.
Đã gãy, máu tươi đầm đìa!
Nhị đương gia vô cùng kinh hãi.
Không dám tưởng tượng.
Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra cái gì???
Vì sao trong cơ thể tên phế vật Mạc Vấn Thiên này lại bộc phát ra lực lượng khủng bố như thế???
Ông ta nghĩ không ra.
“Ngươi đã làm gì với nàng ấy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận