Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 290: Cháu trai, có gan chiến một trận sinh tử với gia gia?

Phía sau, tốc độ của Phạt Thiên cực nhanh, sát ý đánh úp lại.
Ngay sau đó, một tia kim quang lướt qua ngay phía sau, chỉ thấy chuôi tiên đao hoàng kim này lướt qua da đầu Mạc Vấn Thiên.
“Má ơi, suýt chút nữa đầu chuyển nhà rồi.”
Tiên đao hoàng kim lướt qua Mạc Vấn Thiên, sau đó dừng ở phía trước.
Trong phút chốc, kim quang lóa mắt, tiên đao hoàng kim biến thành một tòa núi đao nguy nga, cản đường Mạc Vấn Thiên.
Mạc Vấn Thiên không còn đường trốn, mặt mũi trắng bệch.
“Lần này thật sự xong con bê rồi.”
Lúc này, trong thức hải truyền đến thanh âm châm biếm của lão già một mắt.
“Tiểu huynh đệ, ngươi trốn không thoát.”
“Lão già đáng chết, đây là một cơ hội ngàn năm, ngươi đi đoạt xác tên kia đi.”
“Trên người thiên kiêu tiên vực có không ít át chủ bài, ta đi đoạt xác, không phải tự tìm đường chết sao.”
Lão già một mắt trợn trắng mắt.
“Ngươi không phải Tiên Hoàng gì sao, không phải rất trâu bò sao, ngay cả cao nhân tuyệt thế trên Phi Tiên Sơn kia cũng không phải đối thủ của ngươi, đối phó với thiên kiêu tiên vực chuyển thế trùng tu này hẳn là dư sức chứ.”
“Ha hả, tiểu huynh đệ ngươi không tin ta, thì vì sao phải đối phó với hắn?”
Lão già một mắt châm chọc mỉa mai.
Mạc Vấn Thiên rất khó chịu.
“Lão già đáng chết, ngươi ở trong thức hải của ta, ta nuôi ngươi mười mấy năm, hiện tại ta đã sắp chết, còn không hỗ trợ, ngươi là con sói mắt trắng vô ơn.”
Lão già một mắt cười ha ha.
“Tiểu huynh đệ, ngươi đừng nóng nảy, gọi ta là gia gia, ta sẽ giúp ngươi.”
“Gia gia giúp ta.”
Mạc Vấn Thiên không chút do dự.
“Cháu trai thật ngoan.”
Lão già trong thức hải cười ha hả.
Khóe miệng Mạc Vấn Thiên giật giật, trầm mặc không lên tiếng, trong lòng đã mắng mười tám đời tổ tông lão già một mắt kia máu chó đầy đầu.
Lúc này.
Phạt Thiên kia đã đi tới, lạnh lùng nhìn Mạc Vấn Thiên.
“Lần này ta xem ngươi trốn đi đâu, nếu ngươi đã dám can đảm trêu chọc ta, vậy bây giờ ta sẽ để ngươi chết không có chỗ chôn!”
Mạc Vấn Thiên rất hoảng, kêu lão già một mắt nhanh chóng hỗ trợ.
“Cháu trai ngoan, đừng nóng vội, có gia gia ở đây, ngươi sẽ không có việc gì.”
Khi nói chuyện.
Trong cơ thể Mạc Vấn Thiên, lực lượng bàng bạc chậm rãi bốc lên.
Tiên khí bốn phía điên cuồng tràn vào trong thân thể Mạc Vấn Thiên.
Ngay lúc này, tu vi Luyện Khí cảnh của Mạc Vấn Thiên liên tục tăng lên.
Mạc Vấn Thiên kinh ngạc.
“Có chuyện gì đây?”
Lão già một mắt cười đắc ý.
“Đây là bí thuật thần hồn của ta, tạm thời dung nhập thần hồn và thức hải của ngươi, đại đạo phù hợp, dựa vào tiên khí nơi đây trợ giúp tu vi của ngươi tạm thời tăng lên Luyện Hư cảnh, nhưng lực lượng của Luyện Hư cảnh quá mạnh, chỉ với thân thể của ngươi căn bản không chịu được lực lượng của Luyện Hư cảnh bao lâu, dựa vào bí bảo trong tay ngươi, tốc chiến tốc thắng với hắn, nếu không sau khi bí thuật thần hồn kết thúc ngươi sẽ rất thảm.” Mạc Vấn Thiên lại không để ý đến rất thảm trong lời lão già một mắt, lúc này hắn ta rất hưng phấn.
Tiên khí cuồn cuộn không ngừng nhập thể, lực lượng xưa nay chưa từng có, cho hắn một loại cảm giác vui sướng đầm đìa.
“Tiếng gia gia này gọi cũng không lỗ!”
Nói xong, Mạc Vấn Thiên rút ra một bí bảo tiên kiếm, kiếm chỉ Phạt Thiên, kêu gào.
“Cháu trai, có dám chiến một trận với gia gia ngươi không?”
Có được tu vi Luyện Hư, hiện giờ Mạc Vấn Thiên rất bành trướng.
Hắn ta dựa vào bí bảo, còn có lão già một mắt trợ giúp, chiến đấu kịch liệt với Phạt Thiên kia ở trong Thập Vạn Đại Sơn.
Chiến lực của hai người đều rất mạnh.
Chiến đấu bùng nổ, cũng kinh động đến vô số tu sĩ trong Thập Vạn Đại Sơn.
Bọn họ quan sát trận chiến này.
“Tu sĩ thật mạnh, lực lượng bùng nổ kinh người như vậy!”
“Người đeo mặt nạ kia là ai, hình như người đang chiến đấu với hắn là sát thần Phạt Thiên gần đây rất nổi bật.”
“Không sai, chính là hắn, chẳng lẽ người đeo mặt nạ này cũng là một thiên kiêu tiên vực? Nếu không sao có thể đánh đến không phân cao thấp với Phạt Thiên kia.”
Dao động khủng bố, như sóng to gió lớn, chiến đấu đến khí thế ngất trời.
Sắc mặt Phạt Thiên càng thêm khó coi.
Không ngờ nửa ngày rồi mình vẫn không giết được Mạc Vấn Thiên đáng chết này.
Gã ta vẫn xem nhẹ thực lực của Mạc Vấn Thiên này rồi.
Hai người giao chiến một hồi lâu, cũng càng ngày càng có nhiều tu sĩ kéo đến.
Thương thế trên người Phạt Thiên và Mạc Vấn Thiên cũng càng ngày càng nghiêm trọng.
Thấy Mạc Vấn Thiên không đối phó được Phạt Thiên, không thể tốc chiến tốc thắng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể Mạc Vấn Thiên sẽ nhanh chóng đạt tới cực hạn.
Sẽ không thể chịu được lực lượng của bí thuật thần hồn.
Lão già một mắt trầm trọng mở miệng.
“Ngươi không phải đối thủ của hắn, chạy mau!”
Mạc Vấn Thiên khó hiểu.
“Lão già, ngươi nói vậy không đúng, thương thế trên người ta và hắn tương đương, sao ta lại không phải đối thủ của hắn?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận