Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 964: Con mẹ nó ngươi gọi đấy là tùy tiện tát một cái? (2)

“Nếu là ta, ta nhất định mạnh mẽ đánh hắn ta.
Trần Trường An: (Roi da nhỏ ~~~ bạch bạch bạch ~~~ ).
Phong Khởi Vân gật đầu, Phù Đồ Ma chủ này, vẫn cuồng vọng kiêu ngạo trước sau như một, kiêu căng ương ngạnh, quả thực nên dạy dỗ một chút.
Sau đó.
Phong Khởi Vân bèn ra tay, trực tiếp tát cho Phù Đồ Ma chủ một cái.
Nhưng nào biết.
Một cái tát này dừng trên mặt Phù Đồ Ma chủ.
Hai bên tiếp xúc.
Dường như bộc phát ra lực lượng không thể tưởng tượng.
Một cái tát rơi xuống.
Vậy mà khiến đầu của Phù Đồ Ma chủ cũng bay ra ngoài.
Phong Khởi Vân trợn mắt há hốc mồm.
Nhìn tay mình, lại nhìn đầu của Phù Đồ Ma chủ bị đánh bay ra.
Không nhịn được buột miệng thốt ra một câu “Đm”.
Đầu Phù Đồ Ma chủ bị đánh bay xuống đất, hắn ta nhe răng trợn mắt, tức muốn hộc máu.
“Lão già, con mẹ nhà ngươi!!!"
Phong Khởi Vân xấu hổ, ông ấy thu tay.
“Phù Đồ Ma chủ, sao ngươi lại không chịu được đánh như thế, ta cũng chỉ là một thân thể tàn hồn tùy tiện tát ngươi một cái, ngươi lại không chịu nổi, cũng quá yếu.
Nghe thấy Phong Khởi Vân nói, Phù Đồ Ma chủ cảm thấy bị mạo phạm, hắn ta cả giận nói.
“Con mẹ nó ngươi gọi đấy là tùy tiện tát một cái à???"
Phải biết là vừa rồi khi cái tát kia tiếp xúc với đầu hắn ta, giống như trăm vạn ngọn núi lửa đồng thời bùng nổ, lực lượng khủng bố tuyệt luân, suýt chút nữa dọa hắn ta chảy nước tiểu!
Đây là lực lượng mà một thân thể tàn hồn nên có???
Ta mẹ nó!!!
Đầu Phù Đồ Ma chủ choáng váng, khó chịu muốn chết, cũng tức giận muốn chết.
Ngươi cũng biết ngươi chỉ là một thân thể tàn hồn.
Ngươi lại không phải bản thể.
Vì sao ngươi lại muốn bắt nạt người ta chứ, oa oa oa.
Trần Trường An đứng bên nhìn, mặt nở nụ cười.
Cái tát kia của sư phụ đương nhiên không thể đánh đầu của Phù Đồ Ma chủ bay xuống dưới.
Đó là bởi vì Trần Trường An trực tiếp thêm lực lượng vô địch bao trùm lên bàn tay kia của Phong Khởi Vân khi Phong Khởi Vân sắp đánh trúng Phù Đồ Ma chủ.
Hơn nữa.
Cũng không để sư phụ cảm nhận được luồng lực lượng kia.
Cho nên.
Mới có thể phát sinh biến cố như vậy.
Đầu Phù Đồ Ma chủ rơi lệch trên mặt đất, tức muốn hộc máu, căm tức nhìn Phong Khởi Vân.
Hận ông ấy, hận muốn chết.
Trần Trường An cười nói.
“Sư phụ, nếu hắn ta không tin mình vừa rồi đã chết, ta cho rằng cần làm cho hắn ta nhìn thấy một cái.
Phong Khởi Vân nói.
“Thấy như nào?"
“Ngươi nhấc đầu Phù Đồ Ma chủ lên Phong Khởi Vân gật đầu.
Nắm tóc, nhấc đầu Phù Đồ Ma chủ lên.
Phù Đồ Ma chủ không thành thật, nhe răng trợn mắt.
“Lão già đáng chết, mẹ nó không được, mau buông bản tôn xuống"
“Nếu không cắn chết ngươi!"
Mặt Phong Khởi Vân tối sầm.
“Thành thật chút đi"
Phong Khởi Vân cũng không vô nghĩa.
Lại tát một cái.
Phía trên vẫn là lực lượng vô địch mà Trần Trường An ban cho.
Đánh đến Phù Đồ Ma chủ đầu váng mắt hoa, máu tươi giàn giụa.
“Lão già đáng chết, ta fuck tổ tông nhà ngươi!"
"Sao miệng ngươi vẫn còn độc như vậy?” Phong Khởi Vân cũng tức giận, lại là một cái tát.
"Tiên sư cha nhà ngươi!"
Phù Đồ Ma chủ lại mắng!
Bốp!
“Con mẹ ngươi..."
Bốp!
“Con mẹ ngươi..."
Bốp!
Trần Trường An móc ra một tiên quả bàn đào, vừa gặm vừa xem.
Cảnh tượng này, rất thú vị.
Cuối cùng.
Vẫn là Phù Đồ Ma chủ bại trận.
Không có cách nào.
Tuy hắn ta kiêu ngạo, miệng độc, tìm đường chết.
Nhưng mà bị trấn áp, căn bản không có năng lực phản kháng.
Hiện giờ, đã là mặt mũi bầm dập, vỡ đầu chảy máu, muốn thê thảm cỡ nào thì thê thảm cỡ ấy.
“Mẹ nó, đừng đánh nữa, ta không nói nữa.
Phong Khởi Vân vẫn tức giận, nói với Trần Trường An.
“Trường An, cuối cùng ngươi nhất định phải giết tên khốn này!"
Trần Trường An cười gật đầu: “Không thành vấn đề, sư phụ"
Hiện tại Phù Đồ Ma chủ đã thành thật, trừng mắt, không mắng tiếp, chỉ dùng một loại ánh mắt hung tợn nhìn Trần Trường An và Phong Khởi Vân chằm chằm.
Sau đó.
Phù Đồ Ma chủ chất vấn Trần Trường An.
“Tiểu tử ngươi rốt cuộc muốn làm gì bản tôn?"
Tay trái Trần Trường An nắm thành quyền, chỉ vươn một ngón trỏ.
Sau đó giữa ngón trỏ, có một ngọn lửa cháy lên.
“Không phải ngươi không tin mình vừa chết sao? Cho rằng bản thân có Trường Sinh thể, bất tử bất diệt sao?
Hiện tại ngươi nhìn cho kỹ.
Nói xong, bấm tay bắn ra.
Ngọn lửa thiêu đốt trên thân thể mất đầu của Phù Đồ Ma chủ.
Phù Đồ Ma chủ châm biếm trào phúng.
“Thân ma bất diệt của bản tôn, chỉ bằng ngọn lửa nhỏ bé trong tay ngươi mà cũng muốn hủy diệt? Ha hả, thứ ngu ngốc không biết tự lượng sức mình.
Trần Trường An nghe xong, sắc mặt cũng không khỏi tối sầm.
“Ngươi mắng ta?"
“Mắng ngươi thì sao?"
Trần Trường An thật sự không nghĩ tới.
Tính mạng của Phù Đồ Ma chủ này đều nằm trong tay hắn, lại vẫn còn kiêu ngạo, không sợ chết như vậy.
Nhưng mà Trần Trường An biết.
999 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận