Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 93: Phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh!

Trần Trường An vừa lòng: “Rất tốt.”
Sau đó, hắn ném tiên đan này cho Thác Bạt Dã.
Nhìn tiên đan trong tay, tâm trạng Thác Bạt Dã kích động, tay run rẩy, ngay cả âm thanh nói chuyện cũng trở nên run rẩy.
“Công tử, thuộc hạ dùng tiên đan này khi nào?”
“Ngay bây giờ, để bổn tọa nhìn xem sau khi ngươi ăn tiên đan này sẽ có biến hóa gì?”
“Thuộc hạ tuân mệnh!”
Thác Bạt Dã gật đầu, khoanh chân trong viện, không chút do dự, nuốt tiên đan vào.
Phong vân tụ tập, thiên địa biến sắc.
Một vùng tiên địa, động thiên phúc địa, tiểu viện trong tiên địa, Thác Bạt Dã khoanh chân ngồi, toàn thân có tiên quang lập lòe.
Bên cạnh, Trần Trường An và Linh Bảo Nhi quan sát.
Linh Bảo Nhi mở miệng, lo lắng nói.
“Sư phụ đại nhân, Ngưu ca ăn tiên đan này có thể nguy hiểm đến tính mạng hay không?”
Trần Trường An khẽ lắc đầu.
“Là họa hay phúc, phải xem tạo hóa của hắn.”
Tiên đan không phải huyết đan.
Rốt cuộc sau khi ăn vào sẽ có tác dụng gì, Trần Trường An cũng không rõ ràng.
Sau khi Thác Bạt Dã ăn tiên đan, Trần Trường An có thể cảm nhận được thân thể hắn ta đã thay đổi.
Tiên đan dung nhập thân thể, phóng xuất tiên lực vô tận, khiến trên thân thể hắn ta hiện ra vô số tiên văn.
Ngoại trừ cái này, thân thể hắn giống như một cái động không đáy, cắn nuốt tiên khí trong tiên địa.
Tiên khí vô cùng vô tận đều bị hắn ta cắn nuốt.
Mỗi thời mỗi khắc.
Khí tức của Thác Bạt Dã đều đang tăng cường!
Phong vân thất sắc, trời giáng lôi kiếp.
Mỗi một tia lôi kiếp rơi xuống, đều là lực lượng khủng bố nhất thế gian, hủy thiên diệt địa, tan biến tất cả.
Khu vực xung quanh Phi Tiên Sơn giống như một mảnh địa ngục diệt sạch.
Chỉ có ở lĩnh vực vô địch giữa Phi Tiên Sơn này không có bất cứ ảnh hưởng nào.
“Không ngờ ăn vào tiên đan lại mang tới lôi kiếp khủng bố như thế, nếu không phải có lĩnh vực vô địch ngăn cản tất cả, hiện tại Thác Bạt Dã đã mai một trong lôi kiếp, hồn phi phách tán.”
Trong lòng Trần Trường An có chút kinh ngạc.
Tiên đan này, quả nhiên phi phàm.
Linh Bảo Nhi cũng bị cảnh tượng lôi kiếp khủng bố này làm kinh sợ.
Gió to tàn sát bừa bãi, thổi tóc nàng ấy tán loạn.
Gào gào gào!!!
Thác Bạt Dã ngửa mặt lên trời rống to, cả người phóng thích tiên lực vô cùng!
Huyết khí trong cơ thể hắn ta lao nhanh, như núi lửa sóng thần va chạm đá ngầm, phát ra tiếng vang ầm ầm ầm!
Tiên văn đang thiêu đốt, hoàn toàn dung hợp với thân thể hắn ta, một cỗ tiên uy không thể miêu tả phát ra từ trên người Thác Bạt Dã.
“Tiên uy, chẳng lẽ Thác Bạt Dã muốn thành tiên?” Trần Trường An kinh ngạc.
“Ngưu ca muốn thành tiên?” Đôi mắt Linh Bảo Nhi sáng long lanh, nhìn về phía Thác Bạt Dã.
Rắc!
Đột nhiên, một tiếng vang thanh thúy truyền ra từ trên người Thác Bạt Dã.
Cho người ta cảm giác giống như một món đồ sứ hoàn mỹ không tí vết đột nhiên bị va chạm, nứt ra một vết rách.
Trong lòng Trần Trường An có dự cảm không ổn!
Rắc rắc rắc!!!
Trên người Thác Bạt Dã không ngừng truyền ra âm thanh rắc rắc rắc.
Thân thể hắn ta nứt ra, căn bản không thể chịu nổi tiên lực mà tiên đan ban cho!
Tiên văn bên trong, ẩn chứa pháp tắc tiên đạo, cũng là thứ không phải thân thể Thác Bạt Dã có thể thừa nhận được!
A!!!
Thác Bạt Dã phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết, sinh cơ tiêu tán, cả người không chịu nổi tiên đan, tiên hỏa đốt người, hồn phi phách tán!
Sư phụ, ngưu ca…”
Sắc mặt Linh Bảo Nhi trắng bệch.
Trần Trường An không nói chuyện, mà thân ảnh chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Thác Bạt Dã.
“Công… công tử… làm ngài thất vọng rồi.”
Lúc này, Thác Bạt Dã đã thất khiếu đổ máu, suy yếu muốn chết.
Trước khi chết, hắn ta rất áy náy vì mình làm lãng phí một viên tiên đan trân quý của công tử.
Tất cả, đều do hắn ta vô dụng.
“Không, ngươi đã làm rất tốt.”
Trần Trường An lẩm bẩm.
“Tiên phàm chung có khác, chỉ dựa vào một viên tiên đan đã muốn nghịch thiên thành tiên, có lẽ là do bổn tọa suy nghĩ kỳ lạ.”
Thác Bạt Dã suy yếu.
“Công tử thiện đức, thuộc hạ cam nguyện chịu chết.”
Trần Trường An cười.
“Họa phúc có số, hiện tại nói chết hơi sớm, sao có thể cứ từ bỏ như vậy.”
Tiên hỏa đốt người, thiêu đốt huyết nhục, cốt tủy, tinh khí thần, thậm chí là cả linh hồn của hắn ta!
Hắn ta nghe thấy Trần Trường An nói lời này, trong lòng vốn đang tuyệt vọng bốc cháy lên ý chí chiến đấu!
“Công tử nói không sai, hiện giờ thuộc hạ còn chưa chết, sao có thể từ bỏ, khiến công tử coi thường thuộc hạ!”
Mắt!!!
Tiên hỏa đốt người, đôi mắt Thác Bạt Dã bắn ra yêu quang, một đôi sừng trâu đen nhánh trên đầu vươn lên, như muốn đâm thủng toàn bộ trời cao!
Trong một khắc này.
Thác Bạt Dã khôi phục thân yêu!
Một đầu trâu lớn, da lông đen nhánh tỏa sáng, tiên hỏa thiêu đốt cả người.
Thân hình trăm trượng, giống một tòa núi ma thiêu đốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận