Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 811: Hơi thở ngoại vực, đầu ma! (2)

Dù sao.
Lúc trước ông ấy cũng trấn áp ở các nơi.
Đặc biệt là mắt ma diệt thế kia, bị ông ấy trấn áp trong cơ thể một khư côn.
Khư côn kia, không có dấu vết để tìm, muốn tìm được trong muôn vàn tiên vực cuồn cuộn cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Đột nhiên.
Phong Khởi Vân lại khẽ lắc đầu.
“Đáng tiếc, trong khoảng thời gian rời đi này, vẫn không thể tìm được biện pháp khôi phục những ký ức đã mất đi đó.
Điểm này, khiến tâm trạng Phong Khởi Vân cũng không quá vui vẻ.
Trần Trường An cũng đã trăm cay ngàn đắng mới cứu ông ấy, đã trải qua ba năm sớm Dù sao, chiều ở chung.
Nhưng mà, trong lòng Phong Khởi Vân lại không thể nhớ lại bất cứ thứ gì về khoảng thời gian sớm chiều ở chung kia.
Khiến ông ấy cảm thấy rất đáng tiếc.
Trừ cái này ra.
Ông ấy cũng muốn nhớ lại gút mắt tình cảm đời này giữa mình và thánh chủ Minh Hà của Phượng Vân cổ phái.
Khoảng thời gian trở lại Phi Tiên Sơn kia, là Minh Hà vẫn luôn dốc lòng chiếu cố ông ấy, cảm tình toát ra.
Phong Khởi Vân cũng cảm nhận được rõ ràng chính xác.
Cho nên.
Dù như thế nào.
Phong Khởi Vân vẫn muốn khôi phục ký ức đã từng mất đi!
Lắc đầu, Phong Khởi Vân lúc này cũng không nghĩ nhiều nữa.
Ông ấy đã tìm được đầu ma, lại đi tìm xem mắt ma diệt thế đi.
Nhưng vào lúc này.
Phong Khởi Vân đột nhiên dừng lại, ông ấy đứng thẳng giữa hư không, nhìn về phía chân trời xa xôi!
Giờ phút này.
Trong đôi mắt Phong Khởi Vân vô cùng thâm thúy, càng có thể nói là sắc bén sắc nhọn, lập loè ánh sáng.
Ông ấy trầm giọng mở miệng.
“Đây là khí tức đến từ ngoại vực"
Dù sao Phong Khởi Vân cũng là đời thứ hai nở hoa kết quả từ hạt giống thần hồn, Khi có cường giả ngoại vực đi vào muôn vàn tiên vực, khí tức vô thượng độc đáo kia đương nhiên đã bị Phong Khởi Vân nhận ra.
Quan trọng hơn là.
Nếu cường giả ngoại vực này đi vào muôn vàn tiên vực, tất nhiên cũng là một vị cao thủ Thần Cảnh.
Tuy rằng không biết vì sao hắn ta lại đến muôn vàn tiên vực.
Nhưng đây cũng không phải tin tức tốt gì!
Đặc biệt là hiện tại, vận mệnh của ông ấy chú định, cảm ứng được [Thiên Lan tinh) có chuyện lớn xảy ra, dường như khiến ông ấy càng có ít thời gian ở muôn vàn tiên vực hơn!
“Hy vọng người này chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây.
Phong Khởi Vân nói.
Nhưng không biết vì sao.
Ở trong lòng Phong Khởi Vân, lại đột nhiên có một loại cảm giác nguy cơ.
Loại cảm giác nguy cơ này, khiến ông ấy cần làm Phù Đồ Ma chủ sống lại sớm một chút, trợ giúp Trần Trường An thức tỉnh Trường Sinh thể, đạt được tất cả của Phù Đồ Ma chủ.
Như vậy, Phong Khởi Vân mới có thể yên tâm rời khỏi muôn vàn tiên vực!
Ầm ầm ầm!!!
Nước biển mãnh liệt va chạm đá ngầm, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Phía trên tảng đá ngầm thật lớn.
Có một đám lửa trại đang bùng cháy.
Trần Trường An nhàn nhã nướng hai tiên cá chín cánh trong lửa trại.
Ngọn lửa nhảy lên, Trần Trường An rắc gia vị, không ngừng có dầu chảy ra, tản mát ra một mùi hương cá nướng mê người.
Lúc này.
"Rầm" một tiếng.
Bọt nước văng lên.
A Miêu ngoi đầu lên từ trong biển rộng, trên mặt nàng ấy mang theo vui sướng có thu hoạch.
“Meo meo meo, tiền bối, ta lại bắt được hai con tiên cá chín cánh”“Làm tốt lắm.” Trần Trường An cười khen.
A Miêu rời khỏi trong biển, đi đến đá ngầm.
Cả người nàng ấy ướt nhẹp, lộ ra dáng người xinh đẹp, sức sống bắn ra bốn phía.
Dưới ánh mặt trời, da thịt phiếm màu lúa mạch khỏe mạnh.
Khiến Trần Trường An cũng không khỏi nhìn nhiều thêm.
Sau đó, Trần Trường An dừng mắt phía yển hai tiên cá chín cánh trong tay A Miêu, cười nói.
“A Miêu, còn may là mang theo ngươi, ta câu nửa ngày cũng không câu nổi một con cá, vẫn là ngươi có kinh nghiệm trên phương diện này, trong thời gian ngắn cũng đã bắt được bốn con tiên cá chín cánh"
“Hì hì hì, cảm ơn tiền bối khích lệ, A Miêu chỉ là thường xuyên bắt cá, cho nên mới dễ dàng bắt được meo"
Nghe Trần Trường An khen, A Miêu rất vui sướng, cái đuôi mèo gợi cảm phía sau không ngừng đong đưa.
“Tiền bối, hai con cá này dùng để nướng ăn sao?"
Hai con tiên cá chín cánh kia nhảy khỏi tay A Miêu, tiên quang chảy xuôi, là một loại món ngon kỳ trân, có rất ít người có thể bắt được ở biển sao tử vong.
Đương nhiên.
A Miêu chính là tay bắt cá thiện nghệ, lại có một bộ bao móng vuốt đúc thành từ Đồ Thần đạo kia, khiến thực lực của nàng ấy có thể tiến bộ vượt bậc trong thời gian ngắn, bắt mấy con cá nhỏ còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay sao.
“Ăn hai con cá này trước rồi nói, còn phải bắt chút cá mang về Phi Tiên Sơn nuôi, hai con tiên cá chín cánh này giữ lại trước đã."
“Được, nghe tiền bối"
A Miêu ném hai con tiên cá chín cánh vào trong hồ nước nhỏ trên đá ngầm bên cạnh. Còn hai con cá nướng trên lửa trại, sai khi rắc hương liệu lên, hương vị càng thêm mê người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận