Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 1117: Mạc Vấn Thiên thành thần, ban cho danh hiệu - người chinh phục lĩnh vực

Nhưng trước mắt.
Trần Trường An cũng chỉ mới suy nghĩ vậy mà thôi.
Vì sao lại nói vậy.
Bởi vì.
Ở trong tay Trần Trường An.
Tuy hắn nắm giữ lá cờ nhỏ lĩnh vực này.
Nhưng có một khuyết điểm duy nhất.
Đó là không biết được muốn chiếm lĩnh Thương Long cổ tinh qua lá cờ nhỏ lĩnh vực này thì cần bao nhiêu giá trị thần linh?
Mà trước đó, để chiếm lĩnh tinh cầu Ngọc Đan kia, Trần Trường An đã tiêu hao ước chừng một tỷ giá trị thần linh.
Mà đây còn là sau khi rút thăm miễn giảm giá trị thần linh, vận may tốt, rút ra được [Thẻ miễn giảm 300 lần). Vốn dĩ phải hiến tế ba trăm tỷ giá trị thần linh, mới có thể chiếm lĩnh tinh cầu Ngọc Đan.
Tới cuối cùng, sau khi sử dụng [Thẻ miễn giảm 300 lần), chỉ cần một tỷ giá trị thần linh, là có thể chiếm lĩnh tinh cầu Ngọc Đan.
Nếu không.
Hiện giờ Trần Trường An đi đâu kiếm ba trăm tỷ giá trị thần linh chứ?
Nếu lúc trước không chiếm lĩnh tinh cầu Ngọc Đan.
Sợ là tinh cầu Ngọc Đan và cả Tử gia kia đã sớm bị giết.
Cho nên.
Trần Trường An rất rõ ràng.
Tinh cầu Ngọc Đan đã cần ba trăm tỷ giá trị thần linh mới có thể chiếm lĩnh.
Khiến người ta rất khó tưởng tượng, chiếm lĩnh toàn bộ Thương Long cổ tinh lạithì cần bao nhiêu giá trị thần linh?
Dù sao.
Thương Long cổ tinh kia, cũng không phải thứ mà tinh cầu Ngọc Đan có thể sánh bằng được.
Đương nhiên.
Trần Trường An cũng không thèm để ý.
Không vội chiếm lĩnh.
Trước mắt, mục đích chủ yếu, vẫn là diệt long triều Đại Thánh trước.
Còn chiếm lĩnh Thương Long cổ tinh, cũng không cần nóng lòng nhất thời.
Từ từ tới.
Lỡ đâu vận may tốt.
Lại thông qua rút thăm trúng thưởng giảm miễn của cờ nhỏ lĩnh vực, trúng được thẻ giảm miễn cao hơn thì sao.
Chuyện này cũng không chừng.
Lại qua hai ngày.
Mạc Vấn Thiên đã đưa muội muội Như Hoa của mình du ngoạn muôn vàn tiên vực quay về.
Sau khoảng thời gian lắng đọng lại này, cùng với truyền thừa thần chỉ mà Trần Trường An ban cho Mạc Vấn Thiên.
Sau khi Mạc Vấn Thiên hấp thu truyền thừa thần chỉ thành công, tích lũy đầy đủ, có cảm nhận mà đột phá. Dựa vào truyền thừa Đại Đế lúc trước đoạt được, càng trợ giúp Mạc Vấn Thiên.
Khiến Mạc Vấn Thiên đột phá cảnh giới thần thánh!
Trở thành một Hạ Thần! Trong số đệ tử của Trần Trường An, có thể nói là Mạc Vấn Thiên này thành thần nhanh nhất.
Khi Trần Trường An nhìn thấy Mạc Vấn Thiên thành Hạ Thần, tỏ vẻ rất ngoài ý muốn.
Trần Trường An không khỏi trêu chọc nói.
"Vấn Thiên, không ngờ ngươi dẫn muội muội Như Hoa ra ngoài du sơn ngoạn thủy, còn có thể đột phá, thật đúng là khiến người ta ngoài ý muốn.
Khuôn mặt Khương Như Hoa ửng đỏ, rất ngượng ngùng.
Mạc Vấn Thiên cười ngây ngô đập sau ót.
“May mắn, may mắn mà thôi, còn nhờ những truyền thừa thần chỉ mà sư phụ ban cho nữa, nếu không đồ nhi cũng không có khả năng đột phá.
“Nhìn hai nha đầu Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ, so ra đều kém ngươi.
Ở bên.
Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ đương nhiên cũng ở đây.
Cái Đuôi Nhỏ hốt hoảng, rung đùi đắc ý, không quá để ý.
Nhưng Linh Bảo Nhi lại hơi hổ thẹn.
Sao có thể như vậy chứ.
Nàng ấy chính là đồ đệ đầu tiên mà sư phụ đại nhân thu nhận.
Còn Mạc Vấn Thiên chỉ là tiểu đồ đệ mà sư phụ đại nhân thu nhận mà thôi.
Hiện tại mình cũng chưa bước vào cảnh giới thần thánh Ngược lại tiểu sư đệ lại bước vào cảnh giới thần thánh trước, mình quả thực khiến sư phụ đại nhân quá thất vọng rồi!
Trong lòng Linh Bảo Nhi lặng lẽ đặt ra một mục tiêu cho mình.
Người thành thần tiếp theo.
Nhất định là nàng ấy.
Xem ra phải nỗ lực hơn nữa mới được.
Tuy rằng bình thường cũng không lười biếng.
Nhưng sự nỗ lực của nàng ấy vẫn chưa đủ.
Lúc này.
Mạc Vấn Thiên mở miệng nói.
“Sư phụ, trong khoảng thời gian này, ta đã đưa muội muội Như Hoađi du ngoạn khắp toàn bộ muôn vàn tiên vực"
Trần Trường An nói.
“Trong thời gian du ngoạn, ngươi có cảm nghĩ gì?"
Mạc Vấn Thiên suy nghĩ, mở miệng nói.
“Sư phụ, khi ta chưa bước vào cảnh giới Đại Đế, chỉ cảm thấy muôn vàn tiên vực vô cùng to lớn, rộng lớn vô biên, chỉ sợ cả đời này ta cũng khó có thể du ngoạn hết muôn vàn tiên vực một lần.
“Nhưng sau khi ta bước vào cảnh giới Đại Đế, muôn vàn tiên vực cũng chỉ như thế.
“Cho nên, ngươi có dự định gì không?"
Biểu cảm của Mạc Vấn Thiên nghiêm túc, nói.
“Sư phụ, kế tiếp, ta muốn đưa muội muội Như Hoa ra ngoại vực xem sao"
"Dù sao tuy đồ nhi đã bước vào cảnh giới thần thánh, nhưng nếu ở ngoại vực, cũng chỉ nhỏ yếu như con kiến"
“Rất tốt, xem ra ngươi rất có ý chí chiến đấu, có thể đi du lịch một chuyến, hiểu biết thêm về thế giới bên ngoài.
“Đa tạ sư phụ.
Trần Trường An lắc đầu.
"Tuy nhiên nếu ngươi đi bây giờ thì quá nguy hiểm, huống chi còn dẫn theo Khương Như Hoa đi cùng, ít nhất chờ đến khi Khương Như Hoa bước vào thần cảnh, có năng lực tự bảo vệ mình rồi hẵng đi “Nhưng sư phụ, cảnh giới của muội muội Như Hoa hiện giờ còn thấp...
1035 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận