Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 276: Đứng lại cho ta!

Nói tới đây, Thác Bạt Dã nắm chặt nắm tay, vô cùng không cam lòng.
Đặc biệt là hiện tại, Xà Tử Nghịch và Hồng Y sống chết không rõ.
Hoàn toàn không biết Phù Đồ đã làm gì Xà Tử Nghịch và Hồng Y.
Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện!
Nghe Thác Bạt Dã nói xong, sắc mặt Trần Trường An có chút khó coi.
Xem ra có vẻ thế lực


Phù Đồ


thần bí ẩn nấp trong địa cung của vùng cấm sinh mệnh kia đang tìm kiếm vị trí của hắn.
Chỉ sợ là thế lực


Phù Đồ


này tuyệt đối không nghĩ tới.
Truyền nhân Trường Sinh giáo mà bọn họ muốn tìm, lại là “Đánh Khắp Thiên Hạ Không Đối Thủ” đại danh đỉnh đỉnh Cửu Châu hiện giờ.
Cũng sẽ tuyệt đối không ngờ, phế nhân đã từng không có tu vi, hiện giờ lại có được thực lực giết tiên nhân.
Mặc kệ như thế nào.
Hiện giờ sư phụ Phong Khởi Vân của hắn bị cầm tù trong địa cung


Phù Đồ


.
Mà Hồng Y và Xà Tử Nghịch, thân là thủ hạ của mình, hiện giờ sinh tử không rõ.
Dù thế nào Trần Trường An cũng phải tìm


Phù Đồ


tính sổ!
“Công tử, hiện tại nên làm gì bây giờ?”
Trần Trường An trầm tư.
Vân Châu ở xa ngàn dặm, trước mắt hắn không có biện pháp trực tiếp giải quyết.
Nhưng trong lòng đã có tính toán.
Hắn lấy ra một viên tiên đan giao cho Thác Bạt Dã.
Đây là viên tiên đan cuối cùng còn dư lại sau khi giết những tiên nhân đó.
“Thác Bạt Dã, ngươi có thân thể tiên nhân, sau khi hấp thu tiên đan này, cảnh giới tu vi của ngươi sẽ tăng lên không nhỏ.”
“Cảm tạ công tử.”
“Nhiều ngày sử dụng tiên đan rồi, trước tiên ngươi ở miếu Trường Sinh tăng tu vi của mình lên đi đã.”
“Thuộc hạ tuân mệnh.”
Thác Bạt Dã rời đi.
Trần Trường An vuốt cằm.
Đối với này đột nhiên xuất hiện thế lực


Phù Đồ


thần bí.
Trần Trường An tỏ vẻ rất khó chịu.
Đồng thời cũng cảm thấy vô cùng tò mò với nữ tử thần bí trong địa cung có diện mạo giống Bảo Nhi.
Nhưng hiện tại bên người Trần Trường An không có ai thích hợp.
Dù sao Thác Bạt Dã tuy chỉ có tu vi Nguyên Anh, nhưng chỉ với thân thể tiên nhân, thực lực rất mạnh.
Ngay cả hắn ta cũng suýt chút nữa chết ở địa cung.
Cho nên, Trần Trường An cần chuẩn bị sẵn sàng.
Đáng tiếc Mị Nương đã về tiên vực.
Nếu không có thể cho nàng ta đi theo Thác Bạt Dã một chuyến tới địa cung trong vùng cấm sinh mệnh Vân Châu.
Đương nhiên, Trần Trường An còn có tính toán khác.
Hắn tinh tế cảm nhận lĩnh vực vô địch của mình.
Hiện giờ phạm vi của lĩnh vực vô địch rất lớn, cũng đã từng cắt rau hẹ một lần.
Giữa lần cắt rau hẹ kia, hắn cũng phát hiện ra hai Tiên Tôn hộ vệ.
Ít nhất trong đại hội thu đồ đệ sắp tới, ngoại trừ Bạch Nguyệt, còn hai thiên kiêu tiên vjwc chuyển thế trùng tu khác.
Trần Trường An tính toán rất đơn giản.
Nếu Mị Nương đã về tiên vực.
Thì hắn sẽ ủy thác cho hai Tiên Tôn hộ vệ trong lĩnh vực vô địch đi theo Thác Bạt Dã tới địa cung trong núi cổ Thanh Đồng một chuyến.
Mang Hồng Y, Xà Tử Nghịch, và sư phụ Phong Khởi Vân của hắn về.
Còn về phần hai Tiên Tôn hộ vệ kia có đồng ý đi cùng không.
Trần Trường An không cần cân nhắc.
Ngay cả Vô Danh thân là vực chủ cũng không thể kháng cự vật phẩm Đạo Vận.
Trần Trường An nhưng cũng không cho rằng hai Tiên Tôn hộ vệ này có thể kháng cự.
Nếu cự tuyệt Trần Trường An mà nói.
Trần Trường An cũng không ngại để cho bọn họ trải nghiệm một chút 9999 cách chết hoa mỹ không cần tiền.
Bên ngoài thành Phụng Thiên ngàn dặm, trong Thập Vạn Đại Sơn.
Mạc Vấn Thiên đang điên cuồng chạy trốn.
Phía sau hắn, là Phạt Thiên sắc mặt âm trầm khó coi, tức muốn hộc máu.
“Đứng lại cho ta!”
Tay Phạt Thiên cầm tiên đao màu vàng, chém về phía Mạc Vấn Thiên đang điên cuổng chạy trốn phía trước.
Lại thấy có một mãng yêu Kim Đan cảnh đi ngang qua.
Đúng lúc chặn lại một đao của Phạt Thiên thay cho Mạc Vấn Thiên.
Con rắn nhỏ thật là đáng thương.
“Đáng chết!”
Sắc mặt Phạt Thiên càng thêm khó coi.
“Oa oa oa, ngươi đừng đuổi theo nữa, ta chỉ là một con gà, vì sao ngươi phải chấp nhất với việc giết ta như vậy???”
Vẻ mặt Mạc Vấn Thiên đang điên cuồng chạy trốn phía trước bi phẫn.
Đồng thời, hắn ta vừa chạy trốn vừa ném ra hai món bí bảo.
Bí bảo ầm ầm nổ tung, hóa thành lực lượng bàng bạc thổi về phía Phạt Thiên.
Tuy rằng vẫn chưa tạo thành thương tổn gì với Phạt Thiên, nhưng cũng làm giảm tốc độ Phạt Thiên đuổi theo.
“Một con kiến dưới hạ giới, cũng dám đánh lén ta, đêm nay ngươi cần phải chết!!!”
Phạt Thiên giận không thể át.
Gã ta vốn còn tưởng Mạc Vấn Thiên này là thiên kiêu tiên vực chuyển thế trùng tu.
Nào biết căn bản chính là một con kiến nho nhỏ dưới hạ giới, tu vi nhỏ yếu, chỉ là trên người có được không ít bí bảo uy lực kinh người mà thôi.
Ở trong thành Phụng Thiên dám can đảm đánh lén gã ta.
Quan trọng hơn là, con kiến nho nhỏ này lại còn chạy thoát khỏi tay gã ta.
Chuyện này đối với Phạt Thiên mà nói, quả thực chính là vô cùng nhục nhã!
Bạn cần đăng nhập để bình luận