Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 68: Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, yêu nữ bạch y!

Sau khi lừa gạt được Linh Bảo Nhi, cuối cùng Trần Trường An cũng có thể thở ra một hơi.
Phân thân không có tu vi, chỉ thử lần đầu tiên.
Đi ra ngoài rất có khả năng ngỏm củ tỏi.
Phân thân ngỏm củ tỏi thì không sao.
Nhưng đến lúc đó đừng để đồ nhi ngoan đi theo mình cũng ngỏm củ tỏi.
Cho nên, sao Trần Trường An có thể mang Linh Bảo Nhi ra ngoài chứ.
Đương nhiên là một mình lên đường.
Đi tới biên giới lĩnh vực vô địch.
Trần Trường An cười hì hì, không còn sợ hãi và lo lắng khi rời khỏi lĩnh vực vô địch như trước kia, chỉ còn hưng phấn và chờ mong.
“Ở trong Trường Sinh giáo ba năm, ở miếu tiên nhân này một tháng, cuối cùng hôm nay cũng có thể ra cửa đi bộ một chút rồi.”
Nói xong, Trần Trường An bước ra một bước, rời khỏi lĩnh vực vô địch.
“Một nén nhang trước, khi ta chưa từng rời khỏi lĩnh vực vô địch, lần đầu ta chân chính được ngửi không khí tự do bên ngoài, ta không nhịn được cảm thán.”
“A, không khí bên ngoài thật sự quá mới mẻ, quá xinh đẹp, quá xa xỉ!”
“Ngay cả đánh rắm cũng thấy thơm.”
Trời trong nắng ấm, sông núi xinh đẹp.
Trần Trường An rời khỏi lĩnh vực vô địch, tâm trạng rất tốt, có cảm giác thả bay chính mình.
Tuy rằng phân thân không có tu vi, nhưng Trần Trường An cũng không sợ hãi.
Cùng lắm thì chết.
Cho dù là phân thân không chết, sau khi hết thời gian một ngày, cũng sẽ tự động biến mất.
Trên Phi Tiên Sơn, bởi vì ba yêu.
Nên không có yêu ma quỷ quái gì.
Trần Trường An vẫn rất an toàn ở trong núi này.
Một đường xuống núi, Trần Trường An cưỡi ngựa xem hoa.
Trong núi này, cây cối mênh mang, hổ gầm vượn kêu, chim bay thú chạy không ngừng.
Khắp nơi an bình yên ổn.
May có ba yêu, đặc biệt là Thác Bạt Dã.
Trên Phi Tiên Sơn vốn đang có không ít yêu ma quỷ quái, nhưng Thác Bạt Dã sợ đám yêu ma quỷ quái đó quấy rầy đến công tử.
Nên đã đuổi tất cả yêu ma quỷ quái xuống khỏi Phi Tiên Sơn.
Nói cách khác.
Trần Trường An còn chưa thấy được có thể xuống núi hay không.
“Haizz, cuối cùng cũng xuống núi.”
Trần Trường An lau mồ hôi trên trán.
Lần xuống núi này không dễ dàng, núi lớn bụi gai trải rộng, quần áo hắn đều bị vướng, muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật.
Cũng may cuối cùng cũng xuống núi.
Rời khỏi Phi Tiên Sơn, Trần Trường An tiếp tục đi qua Thập Vạn Đại Sơn.
Nói tóm lại, Trần Trường An dùng phân thân xuống núi, không định quay về.
Thập Vạn Đại Sơn quả nhiên là thiên đường thánh địa của yêu ma quỷ quái.
Là hoàn cảnh mà Phi Tiên Sơn không cách nào so được.
Nơi này yêu ma hoành hành, đại thụ che trời, che kín thiên địa!
Thỉnh thoảng truyền đến tiếng rít gào của yêu ma.
Trần Trường An đi qua rừng rậm tối tăm, nghe thấy tiếng rít gào của yêu ma quỷ quái nơi xa, hai chân có chút run rẩy.
“Bên ngoài thật sự rất nguy hiểm, ta có nên dùng “Hoa trong gương, trăng trong nước” ngưng tụ ra một phân thân có thực lực hay không, ít nhất cũng có tu vi Trúc Cơ Kim Đan gì đó...”\
Trần Trường An nghĩ như vậy.
Tê tê tê ——
Phía sau, đột nhiên truyền đến thanh âm rất nhỏ, khiến sống lưng Trần trường An lạnh lẽo.
“Má ơi, sẽ không phải cốt truyện như trước, lại có một con quỷ chứ?”
Trong lòng Trần Trường An run lên, quay đầu nhìn thấy.
Chỉ thấy trên một gốc đại thụ che trời cách đó không xa, một con xà yêu đầu màu đất quấn trên thân cây, lưỡi xà phun ra nuốt vào, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Trường An.
Xem ra đã coi Trần Trường An thành con mồi của nó.
Yêu khí của con mãng xà đầu màu đất này rất yếu, nhưng cũng có tu vi Luyện Khí cảnh ngũ giai.
Cũng không phải thứ mà Trần Trường An có thể ngăn cản.
“Mẹ nó, xuất sư bất lợi, mới vừa rời khỏi Phi Tiên Sơn đã gặp yêu quái!”
Xẹt!
Xà yêu màu đất kia hóa thành một tia sáng, tốc độ cực nhanh, lao về phía Trần Trường An.
Đồng thời, nó mở mồm to như bồn màu, hai chiếc răng nanh tỏa ánh sáng lạnh.
Khiến Trần Trường An khiếp sợ, không hề nghĩ ngợi, quay đầu chạy.
Tuy ở trong lĩnh vực vô địch, hắn mạnh không ai địch nổi.
Nhưng rời khỏi lĩnh vực vô địch, chính là một con gà cùi bắp.
Giống như hiện tại.
Tiểu yêu mãng xà Luyện Khí cảnh nho nhỏ cũng có thể giết chết hắn.
Quả thực đúng với câu nói.
Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!
Tuy rằng chỉ là phân thân.
Nhưng Trần Trường An cũng không muốn cứ cống hiến lần đầu tiên của mình như vậy.
Hắn liều mạng chạy trốn, xuyên qua Thập Vạn Đại Sơn.
Thổ mãng phía sau đuổi theo, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng gào rống.
Với trạng thái người thường của Trần Trường An.
Chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ bị thổ mãng đuổi kịp.
“Đại gia nhà ngươi, đừng đuổi theo nữa, nếu ngươi cứ đuổi tiếp, ta sẽ để Thác Bạt Dã bắt ngươi về Phi Tiên Sơn hầm thành canh rắn!”
Thổ mãng kia cũng mặc kệ.
Vất vả lắm mới gặp được con mồi, sao có thể để nó chạy thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận