Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 928: Thái Tử Phi, đại họa giáng đầu

Thì Ngưng Băng Tiên này cũng không sợ, cho dù chết, cũng sẽ không thay đổi gọi tướng công.
“Cái Đuôi Nhỏ, hôm nay phạt ngươi không được ăn cơm.
Cái Đuôi Nhỏ rất oan ức, gặm Phượng Hoàng chu quả rất khó hiểu.
“Sư phụ phụ, vì sao chứ?"
“Ngưng Băng Tiên làm loạn, ngươi ngu xuẩn cũng làm loạn theo, sư phụ nhà ngươi vẫn độc thân, sư nương ở đâu ra."
Cái Đuôi Nhỏ càng oan ức.
“Sư phụ phụ lừa người, sư phụ phụ mới không độc thân"
Trên đầu Trần Trường An hiện ra một dấu “?”.
“Ta gạt người chỗ nào?"
“Đôi khi sư phụ ngủ có nói mớ, nói nhớ Thương cái gì Không, nói đã lâu chưa gặp nàng"
Thương Tỉnh Không (#): Aoi Sora - diễn viên AV Nhật.
*Thương Tỉnh Không (#): Aoi Sora - diễn viên AV Nhật.
Mặt già của Trần Trường An không khỏi đỏ lên, vội vàng che miệng Cái Đuôi Nhỏ.
"Um um um..."
“Không cho nói.
Thực xấu hổ, chẳng lẽ là hôm nào đó mình mộng xuân, mơ thấy cái gì bị Cái Đuôi Nhỏ nghe thấy?
Tội lỗi tội lỗi.
Trong mắt Ngưng Băng Tiên tràn ngập địch ý, trong lòng cũng rất khẩn trương.
Nàng ta không ngờ trong lúc ngủ mơ mà Trần Trường An còn gọi tên một người.
Chẳng lẽ là người thương của tướng công sao? Nàng ta không nhịn được nói.
“Tướng công, nàng ấy tên Thương cái gì Không?"
“Khụ khụ..., ngươi không hiểu, người này là lão sư vỡ lòng của ta khi ta là thiếu niên, hoa thơm khắp vườn, học sinh khắp thiên hạ, thế nhân gọi nàng là Aoi-sensei.
Trần Trường An nghiêm trang.
“Rời khỏi cố hương nhiều năm, bởi vì quá nhớ thầy vỡ lòng của ta, cho nên buổi tối thường xuyên mơ thấy Aoi- sensei dạy dỗ ta thời thiếu niên, chỉ tiếc, những năm đó nàng ấy dạy dỗ, cho đến hôm nay, ta cũng chưa từng thi triển, thật sự làm nhục tôn danh của thầy"
Trần Trường An lắc đầu thở dài.
Địch ý trong mắt Ngưng Băng Tiên đã biến mất, ánh mắt nàng ta nhu hòa, an ủi nói.
“Tướng công không cần nhớ thương thở dài, thật ra có thể thi triển ra cho chúng ta, khiến thần kỹ của Aoi- sensei vang danh rạng rỡ"
“Không, ngươi không hiểu, thần kỹ của Aoi-sensei, chỉ dựa vào một người không làm được, cần thi triển với một người khác mới được"
Ngưng Băng Tiên chờ mong.
“Tướng công, ta có thể giúp ngươi sao?"
Ánh mắt Trần Trường An đảo qua dáng người yểu điệu thướt tha của nàng ta, không nhịn được nói.
“Như vậy có thể không tốt hay không?"
Ngưng Băng Tiên nghi hoặc.
“Có cái gì không tốt, có thể giúp tướng công, mặc kệ tướng công muốn như thế nào cũng được.
"Má!"
Trong đầu Trần Trường An có một loại xúc động mãnh liệt!
Ngưng Băng Tiên, nếu ta không nhịn được, ngươi cũng đừng hối hận đấy!
Cuối cùng.
Trần Trường An vẫn nhịn xuống.
Không có cách nào.
Làm một trạch nam siêu cấp.
Trong lòng điên cuồng, bề ngoài là chính nhân quân tử, trong ngoài không đồng nhất, đó là chuyện rất bình thường.
Đương nhiên.
Nguyên nhân quan trọng hơn là.
Đồ đệ ngoan Cái Đuôi Nhỏ của mình, còn có hộ pháp, thần sử của Bái Nguyệt thần giáo kia cũng ở chỗ này.
Hắn không buông tay duỗi chân được.
Nếu chỉ có hắn và Ngưng Băng Tiên.
Hắn nhất định không nhịn được xúc động.
Độc giả nhất định phải tin tưởng ta.
Trên đường đi tới biển sao phía tây.
Ngưng Băng Tiên bắt đầu luyện hóa phượng hoàng bảo bình.
Bởi vì chỉ có hoàn toàn luyện hóa phượng hoàng bảo bình, sau này tu luyện mới có thể thuận buồm xuôi gió.
Nhưng mà.
Dù sao phượng hoàng bảo bình này cũng là một món chí bảo vô thượng.
Với tu vi Đại Đế cảnh trước mắt của Ngưng Băng Tiên, muốn luyện hóa chí bảo này cũng không dễ dàng.
Trần Trường An thấy vậy, giúp Ngưng Băng Tiên một phen.
Khi đến biển sao phía tây.
Ngưng Băng Tiên cũng thành công luyện hóa phượng hoàng bảo bình.
Chỉ thấy phượng hoàng bảo bình bắn ra kim quang.
Rồi sau đó.
Một tia sáng lộng lẫy bắn ra từ miệng bảo bình.
Sau đó hóa thành một thần phong cổ xưa, phát ra tiếng phượng hót kinh thế, tung đôi cánh màu vàng xinh đẹp, che trời, sau đó trực tiếp xé rách hư không rời đi.
“Đây là dị tượng gì?"
Trần Trường An hỏi. Ngưng Băng Tiên lắc đầu: “Ta cũng không biết.
Cùng lúc đó.
Hư không cuồn cuộn vô tận ngoại vực.
Một tinh cầu cổ xưa.
Có một con bạch long nằm trong một tòa cung điện to lớn.
Bạch long này vô cùng lớn, thô to như dãy núi, kéo dài phập phồng, dài đến vạn trượng, lúc này đang ngủ say trong cung điện.
Đồng thời.
Có vô số tỳ nữ, diện mạo các nàng xinh đẹp, dáng người mỹ lệ, khí tức trên người phát ra rất mạnh, đã vượt qua Đại Đế!
Hiện giờ, những tỳ nữ này đang cẩn thận dịu dàng hầu hạ con bạch long ngủ say này.
Đột nhiên! Bạch long ngủ say kia dường như cảm ứng được cái gì, bỗng nhiên mở hai tròng mắt!
Có thần quang vô tận bắn ra từ hai tròng mắt, dường như có thể phá tan tất cả!
Bạch long đong đưa thân thể.
Trong lúc nhất thời, những tỳ nữ đó sợ tới mức thất sắc, vội vàng quỳ xuống đất.
“Nô tỳ thỉnh an Thái Tử"
“Không cẩn thận kinh động Thái Tử, mong Thái Tử tha mạng"
Bạch long không nói gì.
Chỉ há mồm, một tia sáng xanh bay ra.
Đó là một cái bảo bình, giống phượng hoàng bảo bình trong tay Ngưng Băng Tiên như đúc, chỉ là hoa văn điêu khắc phía trên không phải là một con phượng hoàng giương cánh bay lượn, mà là một Thanh Long giương nanh múa vuốt!
Đây đúng là chân long bảo bình không rõ tung tích!1012 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận