Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 814: Nếu không giao ra, ngươi sẽ chết!

Theo lý mà nói.
Tiểu yêu này căn bản không có thực lực có thể khống chế được Đồ Thần đạo.
Mà ngay khi người mặc áo bào đen thần bí khó hiểu âm thầm phỏng đoán.
Trần Trường An cũng thầm nghĩ.
“Xem ra tên này đến vì A Miêu?
Đương nhiên.
Trần Trường An cũng không để người mặc áo bào đen thần bí này ở trong lòng.
Cũng không lo lắng người mặc áo bào đen thần bí làm cái gì ở đây.
Dù sao, đây cũng là địa bàn của ta, ta làm chủ.
Lúc này.
Người mặc áo bào đen thần bí kia đã hạ xuống từ trên vòm trời.
Vẫn là lực lượng thần bí bao phủ khuôn mặt hắn ta, dường như cao cao tại thượng, khiến người ta không thể nhìn thấy.
Dường như nhìn thấy khuôn mặt hắn ta chính là khinh nhờ với thần linh.
Đối với chuyện này.
Trần Trường An không có hứng thú.
Ở trong lĩnh vực vô địch của mình, hắn muốn nhìn ai thì có thể nhìn người đó.
Cho dù muốn nhìn mặt người mặc áo bào đen thần bí trước mắt này, cũng chỉ cần một ý niệm, đương nhiên cũng giống thế. Nhưng mà.
Trong lòng Trần Trường An.
Hắn không có chút hứng thú nào.
Không có hứng thú muốn biết mặt người mặc áo bào đen thần bí trước mắt này trông như thế nào.
Sau khi người mặc áo bào đen thần bí hạ xuống, vẫn hoàn toàn xem nhẹ Trần Trường An.
Hắn ta đi đến trước mặt A Miêu đang ngủ say, muốn tìm kiếm Đồ Thần đạo trên người A Miêu.
Hắn ta đến vì Đồ Thần đạo.
Càng muốn mang Đồ Thần đạo đi.
“Nàng ấy đang ngủ, còn chưa tỉnh ngủ, đừng quấy rầy nàng ấy.
Người mặc áo bào đen thần bí đang chuẩn bị ra tay.
Lúc này, Trần Trường An im lặng câu cá bên cạnh mở miệng nói.
Người mặc áo bào đen thần bí kia lại hừ lạnh.
Căn bản không đặt Trần Trường An ở trong mắt.
Hân ta lại ra tay với A Miêu một lần nữa.
Hôm nay.
Hắn ta xuất hiện trong muôn vàn tiên vực này, vốn là tới vì Đồ Thần đạo.
Chỉ bằng một câu của Trần Trường An câu cá này, cũng muốn ngăn cản?
Không biết tự lượng sức mình!
Nhưng vào lúc này.
Một lực lượng khủng bố vô biên xuất thế ngang trời, gần như trấn áp trên người người mặc áo bào đen thần bí kia trong nháy mắt.
Lực lượng kinh khủng vô biên này, thậm chí khiến người mặc áo bào đen thần bí kia không thể kháng cự!
Toàn bộ thân hình, lập tức cứng đờ tại chỗ!
Còn người mặc áo bào đen thần bí kia, càng cảm thấy khó có thể tin!
Dường như tuyệt đối không nghĩ tới trong muôn vàn tiên vực nho nhỏ này, lại có người có thể ngăn cản hắn ta “Bổn tọa đã nói, nàng ấy đang ngủ, vậy đừng quấy rầy"
Lúc này, giọng nói của Trần Trường An mang theo vài phần lạnh băng.
Nhưng không biết vì sao.
Đối với người mặc áo bào đen thần bí kia mà nói.
Sau khi hắn ta nghe thấy lời Trần Trường An nói, lại có loại cảm giác không rét mà run.
Luôn cảm thấy có tai họa gì sắp giáng xuống.Càng là cảm nhận được một loại sát khí xưa nay chưa từng có! Cho nên.
Người mặc áo bào đen thần bí này thật sự không dám động.
Chỉ có thể đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Trần Trường An cũng không phản ứng hắn ta, tiếp tục câu cá của mình, hoàn toàn coi như hắn ta không tồn tại.
Cũng không biết A Miêu đã ngủ bao lâu.
Nhưng một giấc này ngủ thật sự rất an nhàn thoải mái.
Nhưng mà khi A Miêu tỉnh lại, thấy người mặc áo bào đen thần bí, nàng ấy chớp chớp mắt, có chút nghi hoặc.
“Tiền bối, vị này chính là?"
Đúng lúc.
Dây câu trong biển động, có con cá cắn câu, Trần Trường An kéo cần câu lên. “Rầm” một tiếng.
Một con cá bị lôi ra khỏi mặt nước.
Trần Trường An tiện tay gỡ mồi câu xuống, ném cá vào hồ nước nhỏ bên cạnh, nói.
“Ta cũng không biết người trước mắt ngươi là ai, nhưng mà biết là hắn ta đến vì ngươi” “Đến vì ta?"
A Miêu nghi hoặc.
Nàng ấy nhìn người mặc áo bào đen thần bí trước mắt, hoàn toàn không thấy khuôn mặt, nhưng mà lại khiến A Miêu có thể cảm nhận được khí tức lực lượng kinh người tản mát ra từ hắn ta. Nói tóm lại.
Người trước mắt này rất mạnh, Cho nàng ấy cảm giác nguy hiểm.
A Miêu có chút kiêng kị, hỏi.
“Ngươi... ngươi là ai?"
Trước khi A Miêu tỉnh ngủ, người mặc áo bào đen thần bí này vẫn luôn duy trì trầm mặc.
Trần Trường An không hỏi hắn ta.
Hắn ta cũng vẫn luôn duy trì trầm mặc, không nói gì.
Nhưng mà ở trong lòng hắn ta tuyệt đối không bình tĩnh như bề ngoài.
Đối mặt với A Miêu có chút kiêng kị dò hỏi, người mặc áo bào đen thần bí vẫn luôn bảo trì trầm mặc mở miệng.
“Đồ Thần đạo ở trên người của ngươi, giao nó ra đây.
“Nếu không giao ra, ngươi sẽ chết!"
Không thể không thừa nhận.
Khi người mặc áo bào đen thần bí này kiêu ngạo cuồng vọng mở miệng nói ra câu nói thứ hai.
Khiến Trần Trường An đang câu cá hơi sửng sốt.
Liếc mắt nhìn người mặc áo bào đen thần bí kia một cái, Trần Trường An lắc đầu nói.
“Lâu rồi không có người dám can đảm kiêu ngạo như vậy trước mặt bổn tọa"
Còn A Miêu bên cạnh mới vừa tỉnh ngủ ngơ ngác, hơi ngây ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận