Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 613: Phù Đồ Ma giáo tan vỡ!(2)

Ngưng Băng Tiên gắt gao đi theo phía sau Trần Trường An.
Thời gian tiếp theo.
Bọn họ không ngừng thâm nhập vào trong địa cung vĩnh hằng này, cũng gặp không ít sinh vật cổ xưa hung hiểm sinh sống trong địa cung vĩnh hằng.
Đối với Trần Trường An có tu vi cảnh giới thánh nhân Tiên Đạo nhất phẩm, những sinh vật cổ xưa gặp được trong địa cung vĩnh hằng này tạm thời còn chưa thể tạo thành tổn thương gì cho hắn.
Huống chi.
Ngưng Băng Tiên đi theo bên cạnh Trần Trường An.
Gặp được những sinh vật cổ xưa đó, còn không cần Trần Trường An ra tay, tất cả đều bị Ngưng Băng Tiền giải quyết.
Cho nên, dọc theo đường đi này cũng coi như thông suốt.
Sau thời gian nửa ngày.
Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên xuyên qua sống âm rộng lớn mà hung hiểm kia, đi tới nơi trước đó Tần Tu Văn và Thanh Vân Phi gặp được Tần Họa Thủy.
Mà đánh dấu trên bản đồ, cũng kết thúc ở chỗ này.
Ngưng Băng Tiên hỏi Trần Trường An.
“Tướng công, tiếp theo chúng ta đi hướng nào?"
Trần Trường An nhìn thoáng qua bốn phía, rất nhanh đã tìm được đánh dấu mà Tần Họa Thủy để lại.
“Hướng bên này"
Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên xuyên qua trong địa cung vĩnh hằng.
Hai người càng lúc càng đi sâu vào trong địa cung vĩnh hằng.
Mà vì lo lắng gặp được người của Phù Đồ Ma giáo trong địa cung vĩnh hằng.
Cho nên thời gian kế tiếp.
Ngưng Băng Tiên trở nên càng thêm cẩn thận, cảnh giác tất cả bốn phía.
Có thể nói, một khi có bất cứ gió thổi cỏ lay gì, đều sẽ kinh động Ngưng Băng Tiên.
Trần Trường An cũng phát hiện điểm này.
Cũng biết được, không ngờ nhân vật cường đại như Ngưng Băng Tiên vậy mà cũng sẽ coi trọng Phù Đồ Ma giáo như thế.
Đương nhiên.
Cùng với Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên đang không ngừng thâm nhập vào trong địa cung vĩnh hằng, nguy hiểm gặp được, cũng trở nên càng ngày càng nhiều.
Sinh vật cổ xưa hoành hành trong đó, từ ban đầu gặp được những sinh vật cổ xưa tầm thường chưa thành tiên.
Đến sau đó, dù là sinh vật cổ xưa cảnh giới tiên nhân cũng trở nên vô cùng thường thấy.
Có âm binh âm thú, lao ra từ giữa sông âm to lớn mãnh liệt kia, vô cùng vô tận, giết về phía Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên.
Cho dù là tiên nhân cường đại bí cảnh Thiên Tiên, chỉ sợ cũng khó có thể thừa nhận tất cả.
Nhưng mà.
Ở trước mặt Ngưng Băng Tiên.
Đám âm binh âm thú vô cùng vô tận xung phong liều chết xông ra căn bản không là gì.
Tất cả đều bị nàng ta quét ngang.
Dọc theo đường đi, đều căn bản không cần Trần Trường An ra tay.
Trần Trường An vốn cũng không muốn để Ngưng Băng Tiên ra tay.
Dù sao Ngưng Băng Tiên cũng không có quan hệ gì với hắn.
Là hắn tới địa cung vĩnh hằng này cứu đám người Thác Bạt Dã.
Mà cũng không phải là Ngưng Băng Tiên đến cứu người.
Nhưng mà tuy Trần Trường An kêu Ngưng Băng Tiên không nên ra tay.
Nhưng Ngưng Băng Tiên thái độ kiên quyết nói.
Tướng công, tất cả những thứ chàng gặp được trong địa cung vĩnh hằng cứ giao cho nô gia là được.
Nô gia sẽ không để chàng bị thương dù chỉ một chút!
Trần Trường An không còn lời nào để nói.
Dù sao tu vi thực lực của phân thân của hắn cũng có chênh lệch rất lớn so với con rối phân thân của Ngưng Băng Tiên.
Ngưng Băng Tiên muốn làm cái gì, phân thân Trần Trường An cũng căn bản không ngăn cản được. Như vậy tùy nàng ta thôi.
Ngưng Băng Tiên này không chỉ biến thành trùng theo đuôi của hắn, mà hiện giờ còn là một tay đấm miễn phí của hắn.
Trong địa cung vĩnh hằng, Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên một đường đi theo đánh dấu mà Tần Họa Thủy để lại, còn đang không ngừng thâm nhập vào địa cung vĩnh hằng.
Qua một ngày.
Trần Trường An mang theo Ngưng Băng Tiên đi theo đánh dấu Tần Họa Thủy để lại, vậy mà tới một thành trì bất diệt trong địa cung.
Mà ấn ký của Tần Họa Thủy, lúc bọn họ đi tới thành trì bất diệt này, cũng đột nhiên biến mất.
Trần Trường An nhíu mày, nhìn tòa thành trì bất diệt trước mắt.
Tòa thành trì này, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng, thoạt nhìn loang lổ vết tích cổ xưa, tràn ngập hơi thở tang thương.
“Chẳng lẽ đây là Phù Đồ Ma giáo?"
Ngưng Băng Tiên ngưng mắt nhìn chăm chú, đã nhận ra một cỗ khí tức nguy hiểm từ tòa thành trì bất diệt trước mắt.
“Tướng công, chàng cẩn thận một chút "Ùm."
Sau đó.
Trần Trường An đi đến thành trì bất diệt kia.
Đột nhiên.
Có lẽ là nhận thấy được Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên đi vào.
Trong thành trì bất diệt, có dao động khủng bố phóng ra.
Cùng với từng tia sáng lóng lánh bắt mắt.
Biến thành ngàn vạn mưa tên bắn ra, che trời lấp đất, giết về phía Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên.
Dường như muốn bắn hai người thành tổ ong vò vẽ.
Còn không đợi Trần Trường An ra tay.
Ngưng Băng Tiên hừ lạnh một tiếng.
Chỉ thấy nàng ta bước ra một bước, lực lượng khủng bố vô biên như sông nước vỡ đê lao nhanh ra.
Trong thời gian ngắn. Đóng băng vạn dặm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận