Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 824: Thành thật một chút, Trần Trường An lo lắng!

Trần Trường An cười nhạo nói.
Khiến trong mắt ba ma niệm thân ma không đầu, ma tâm và mắt ma diệt thế đều sợ hãi Trần Trường An!
Không có cách nào.
Đối với ba ma niệm này mà nói.
Bọn họ đã hoàn toàn tâm ý nguội lạnh.
Ai có thể ngờ thực lực của Trần Trường An lại đáng sợ như vậy.
Ngay cả Đồ Thần đạo cũng không chút tác dụng.
Không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì với Trần Trường An.
Quan trọng hơn là.
Đồ Thần đạo không chỉ không có ảnh hưởng gì tới Trần Trường An, thậm chí cuối cùng còn bị Trần Trường An đúc lại thành bao móng vuốt đưa cho A Miêu.
Khi A Miêu và Trần Trường An trở lại Phi Tiên Sơn, ba ma niệm cũng đã phát hiện ra bao móng vuốt trong tay A Miêu!
Chuyện này cũng khiến tâm trạng bọn họ rất phức tạp, khó chịu, lại rất chua xót.
Nói vậy cho tới nay.
Bọn họ ở trong lòng, Trần Trường An từ đầu tới cuối đều là con kiến!
Nếu không phải vì hồi sinh Phù Đồ Ma chủ, hiển nhiên Trần Trường An cũng khinh thường nhìn bọn họ!
Thấy ba ma niệm trầm mặc, không dám phản bác, Trần Trường An biết được bọn họ vẫn còn đang kiêng kị mình.
Trong lòng Trần Trường An thở phào nhẹ nhõm một hơi, thầm nghĩ còn may không bị bọn họ phát hiện.
Rồi sau đó, Trần Trường An lại lạnh lùng nói.
“Hiện tại bổn tọa đã xóa bỏ lực lượng trấn áp các ngươi, xem các ngươi có lá gan chạy trốn khỏi nơi đây hay không"
Ba ma niệm trầm mặc trong chốc lát.
Ma tâm dẫn đầu mở miệng, trong lời nói tràn ngập kinh sợ, sợ hãi với Trần Trường An.
“Không dám không dám Thậm chí ma tâm lo lắng dưới sự giận dữ, Trần Trường An sẽ trực tiếp diệt ba ma niệm bọn họ, vội vàng quăng nồi.
“Đại nhân, chuyện này không liên quan đến ta, là do thân ma không đầu muốn thoát khỏi trấn áp của đại nhân, mới nhất định phải triệu hoán Đồ Thần đạo, ta đã khuyên hắn, kêu hắn thành thành thật thật, nhưng hắn không nghe"
Thân ma không đầu vừa nghe vậy, giận tím mặt.
“Ta mẹ nó thứ chó má này, nói hươu nói vượn, rõ ràng là ngươi!"
Trần Trường An lạnh lùng nhìn chăm chú.
Bị ánh mắt Trần Trường An nhìn chăm chú, khiến thân thể thân ma không đầu không nhịn được mà run lên, rất là sợ hãi, hắn ta thầm nghĩ, đây là uy nghiêm của đại nhân sao.
Thật dọa người, ngay cả ánh mắt cũng mang theo uy hiếp như vậy!
Thân ma không đầu vâng vâng dạ dạ, hắn ta vội vàng run giọng nói.
“Đại... đại nhân, ngài đừng nghe ma tâm này nói hươu nói vượn, tiểu nhân tuyệt đối không dám cãi lời đại nhân, đều là nhiều ngày nay ma tâm yêu ngôn hoặc chúng."
Trần Trường An ngắt lời, lạnh lùng nói.
“Hừ, bổn tọa không có hứng thú với các ngươi, nếu ma niệm các ngươi muốn biến mất khỏi thế gian này trước thời hạn, hôm nay bổn tọa sẽ thành toàn cho các ngươi.
Trần Trường An không che giấu sát ý của mình chút nào.
“Dù sao bổn tọa cũng chỉ muốn hồi sinh Phù Đồ Ma chủ.
Trần Trường An nói, làm ba ma niệm sợ hãi, hoảng sợ!
Cũng may lúc này.
Trần Trường An chuyển lời, nói.
“Nhưng mà, bổn tọa cảm thấy rất hứng thú với ba ma niệm ra đời từ thân ma bất diệt các ngươi, có lẽ còn có tác dụng với bổn tọa, bổn tọa sẽ giữ cho các ngươi một mạng"
Nghe thấy Trần Trường An nói, ba ma niệm kinh ngạc.
Dường như không ngờ Trần Trường An sẽ đột nhiên nói ra lời này.
Nhưng mà, cũng khiến ba ma niệm kia có hy vọng mới.
Ba ma niệm vội vàng nói.
“Đại nhân, chúng ta nhất định thành thật!"
Trần Trường An bễ nghễ liếc mắt một cái, không nói gì thêm, xoay người rời đi, hiển nhiên là ngầm đồng ý với lời bọn họ.
Trần Trường An đi rồi. Ba ma niệm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nghĩ đến lời Trần Trường An nói, bọn họ biết có lẽ có hy vọng mới, quyết định sau này nhất định sẽ thành thành thật thật, không dám có suy nghĩ khác nữa.
Đặc biệt là hiện tại, Trần Trường An còn không trấn áp bọn họ.
Trong suy nghĩ của ba ma niệm, nhất định là Trần Trường An đang khảo nghiệm bọn họ!
Chờ bọn họ không thành thật, sau đó trực tiếp xóa bỏ bọn họ.
Cho nên, cũng càng khiến ba ma niệm không dám xằng bậy!
Trừ phi bọn họ muốn bị Trần Trường An xóa bỏ khỏi thế gian này sớm một chút!
Mà ngay khi trong lòng ba ma niệm cảm tạ đại ân đại đức của Trần Trường An, bọn họ vui vẻ vì có cơ hội sống.
Trần Trường An đã về tới miếu Trường Sinh, há to mồm uống nước “ừng ực ừng ực”.
Hắn cảm giác trái tim vẫn luôn đập bịch bịch.
Từ sau khi hệ thống mở ra, hắn chưa từng khẩn trương như hôm nay.
Chỉ cần vừa rồi ba ma niệm kia phát hiện nửa điểm vấn đề, hắn sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này!
Cũng may ảnh hưởng của Trần Trường An với ba ma niệm cũng đủ lớn.
Đặc biệt là Đồ Thần đao trước đó bị triệu hoán tới đối phó với Trần Trường An lại bị Trần Trường An dễ dàng ứng phó, càng khiến ba ma niệm kiêng dè, căn bản không dám suy nghĩ miên man. Còn thực lực của Trần Trường An, càng là rõ như ban ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận