Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 646: Phong Khởi Vân biết được thân ma bất diệt!

Hơi thở sinh mệnh của bọn họ rất suy yếu, cũng may còn sống.
Giờ phút này.
Ba yêu vui vẻ, trong lòng cảm động.
Bọn họ vốn tưởng rằng cuối cùng sẽ chết ở trong địa lao không thấy ánh mặt trời này, lại không nghĩ rằng công tử tới cứu bọn họ!
Trần Trường An nhìn trạng thái hiện tại của ba yêu, trong lòng rất hụt hẫng.
Tiến lên, nhìn ba người, trầm giọng nói.
“Thác Bạt Dã, Hồng Y,, Xà Tử Nghịch, các ngươi vất vả rồi.
Nhìn trạng thái của bọn họ.
Trần Trường An không thể tưởng tượng bọn họ đã chịu đựng tra tấn cỡ nào ở chỗ này.
Ba yêu lắc đầu, bọn họ vẫn cung kính, kính sợ Trần Trường An như cũ, không chút oán giận đối với Trần Trường An.
“Công tử, đây đều là chuyện chúng ta nên làm"
“Làm công tử thất vọng rồi, chúng ta không thể thành công cứu được người công tử muốn tìm.
Trần Trường An lấy ra Lục Vị Địa Hoàng Hoàn, cho ba yêu khí tức suy yếu ăn vào.
Sau đó, hơi thở vốn suy yếu của bọn họ chậm rãi khôi phục.
Sau đó.
Con ngươi lạnh băng của Trần Trường An quét về phía Vương Bá Đảm.
“Giải trừ[Thí Thần chú) trong cơ thể bọn họ!"
Vương Bá Đảm sợ hãi rụt rè, vội vàng giải trừ.
Trần Trường An mở miệng chất vấn.
“Bổn tọa hỏi ngươi, ở Vân Châu của đại lục Cửu Châu, giáo chủ Phong Khởi Vân của Trường Sinh giáo hiện đang ở nơi nào?"
Đây là chuyện cuối cùng mà Trần Trường An muốn Vương Bá Đảm làm.
Sau khi hoàn thành.
Cũng sẽ không giữ lại mạng của Vương Bá Đảm nữa.
“Giáo chủ Trường Sinh giáo... Phong Khởi Vân...
Vương Bá Đảm lẩm bẩm, dường như đang nhớ lại, nhưng cũng không nhớ ra trong địa lao mình quản lý có người như vậy.
Hắn ta vội vàng lắc đầu.
“Công tử, ta chưa từng bắt người này, nhưng cũng đã nghe qua tin tức về người này trong Phù Đồ Ma giáo, hình như ma chủ đại nhân muốn thông qua Phong Khởi Vân để tìm một người quan trọng"
“Hiện giờ hẳn là ông ta đã bị hộ pháp khác bắt, giam giữ ở địa lao khác, ta sẽ mang ngươi đi tìm hån."
Nghe Vương Bá Đảm nói như vậy.
Linh Bảo Nhi cũng nhớ lại rất nhanh.
Nàng ấy nói.
“Sư phụ đại nhân, ta cũng biết một ít tin tức.
“Hình như Phù Đồ Ma chủ đang tìm một người có được thể chất thân ma bất diệt, đúng lúc vị giáo chủ Phong Khởi Vân của Trường Sinh giáo này biết được.
“Nhưng khiến người ta không ngờ chính là, không biết Phong Khởi Vân dùng biện pháp gì, lại có thể xóa bỏ ký ức của mình, cho nên Phù Đồ Ma chủ vẫn chưa tìm hiểu được bất cứ tin tức gì về thân ma bất diệt từ Phong Khởi Vân “Nhưng Phù Đồ Ma chủ cũng không hết hy vọng, tìm mọi cách đều phải lấy lại ký ức cho ông ta, hiện tại hẳn là ông ấy vẫn còn bị giam giữ ở một địa lao khác, ta biết ở đâu"
Lời Linh Bảo Nhi nói, Ngưng Băng Tiên nghe thấy vô cùng rõ ràng, đồng tử trong mắt nàng ta không khỏi co rụt lại, trong lòng thầm nghĩ.
“Không ngờ ngoại trừ Phù Đồ Ma chủ, trên thế gian này vẫn còn tồn tại thân ma bất diệt, Phù Đồ Ma chủ này muốn làm gì?"
“Mang ta đi tìm hắn"
Trần Trường An trầm giọng nói.
Vương Bá Đảm vội vàng nói.
“Công tử, ta dẫn đường cho ngài.
Nhưng đáng tiếc chính là.
Vương Bá Đảm này đã không còn giá trị.
Trong tay Trần Trường An.
Xuất hiện Trảm Thần đạo. Một đao vô tình chém xuống.
Sắc mặt Vương Bá Đảm thay đổi. “Không... không cần."
Không ngăn được.
Cũng không ngăn cản được.
Một đao này, chém giết thần hồn Vương Bá Đảm.
Vương Bá Đảm làm nhiều chuyện ác như vậy.
Không biết có bao nhiêu sinh mệnh vô tội chết trong tay hắn ta.
Quan trọng hơn là.
Thủ hạ của mình bị tra tấn trong tay hắn ta.
Sao Trần Trường An có thể bỏ qua cho hắn ta!
Sau khi giết Vương Bá Đảm.
Linh Bảo Nhi mang theo Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên đi tới một địa lao khác.
Trần Trường An cũng không để ba yêu Thác Bạt Dã, Hồng Y và Xà Tử Nghịch cùng A Miêu đi theo, mà để làm cho bọn họ tạm thời ở lại trong địa lao nghỉ ngơi lấy lại sức.
Dù sao tu vi của bọn họ cũng quá yếu, đi cũng vô dụng.
Huống chi, tuy bọn họ ăn Lục Vị Địa Hoàng Hoàn, nhưng bản thân vẫn còn rất suy yếu.
Tuy A Miêu đạt được truyền thừa cổ xưa.
Nhưng thời gian tu luyện quá ngắn, tu vi bản thân quá yếu, còn chưa thành tiên, tuy rằng đầy máu sống lại, cũng không giúp được gì, nên cũng ở lại nơi này.
Tuy A Miêu không muốn rời khỏi Trần Trường An.
Nhưng cũng thành thật nghe lời, chờ đợi Trần Trường An trở về đón bọn họ.
Đương nhiên.
Trước khi ba người Trần Trường An rời khỏi địa lao.
Bọn họ vẫn giết hết ngục tốt trấn thủ trong địa lao này, không giữ lại một ai.
Sau khi giết sạch, mới yên tâm rời đi.
Rời khỏi địa lao, Linh Bảo Nhi mang theo Trần Trường An và Ngưng Băng Tiên đi tới một địa lao khác.
Trên đường, Trần Trường An dò hỏi Linh Bảo Nhi tình huống cụ thể của sư phụ Phong Khởi Vân của hắn.
Đối với chuyện này, Linh Bảo Nhi khẽ lắc đầu.
Tỏ vẻ mình cũng chỉ nghe nói, biết được cũng hoàn toàn không nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận